Sứ giả Âm Ảnh đế quốc đã đến đế đô được vài ngày, kết quả nữ hoàng Katherine và nữ hoàng Mejia có thể đạt được hiệp định gì, hai nước có chuẩn bị chiến tranh không đã trở thành tiêu điểm của công chúng. Chẳng qua, những việc quốc gia đại sự này, cho dù được dân chúng quan tâm, nhưng cũng chỉ có thể quan tâm mà thôi, không đủ tuổi mà tham gia, quyền quyết định hoàn toàn thuộc về phía thượng tầng. So với chuyện quốc gia đại sự mà nói, tại đế đô gần đây xảy ra một sự kiện mới, hấp dẫn không ít ánh mắt của mọi người
Ma tộc thứ nhất hiếu chiến, thứ hai là thích rượu. Rượu dã trở thành một thứ không thể thiếu trong đời sống sinh hoạt, nam nữ già trẻ đều thích. Nhất là lúc không có chiến tranh quy mô lớn, dưới cuộc sống có lương thực sung túc, bất kỳ ở lãnh địa nào, tửu quán vĩnh viễn một tỏng những nơi có sinh ý thịnh vượng nhất
Ma giới có hai loại rượu, một là rượu gạo, dùng một loại gạo gọi là “Gạo túy” để sản xuất ra, do công đoạn chế biến thô sơ, nên rượu uống vào nhạt thếch, như nước lã, thuộc vào dạng rượu hạ đẳng. Một loại rượu khác là rượu vang, pha trộn các hương liệu khác nhau rồi lên men rồi ủ thành rượu, rượu vang có hương vị tinh tế, có rất nhiều chủng loại từ đơn giản tới phức tạp, thuộc vào loại rượu trung, thượng đẳng. Trong đó rượu Tử Tương Quả của Âm Ảnh đế quốc và rượu Hắc Đề Tử Quả của Đọa Lạc Thiên sứ đế quốc là loại rượu vang được hoan nghênh nhất.
Mấy ngày qua, trong thành có một vài địa phương cả ngày đông nghịt người, nguyên nhân đơn giản là, những địa phương này thỉnh thoảng bay ra hương rượu nồng đậm, chỉ cần ngửi một lần cũng làm cho người ta có cảm giác say khướt
“Đây là loại rượu gì?”
“Quá thơm”
“Không phải rượu Hắc Đề Tử Qủa! Cũng không phải rượu Tử Tương Qủa!”
“Đây không phải là rượu lúa hay rượu vang, từ trước tới nay ta chưa ngửi qua một loại rượu nào thơm như vậy!”
“…”
Mấy nơi phát ra mùi hương này chính là các chi nhánh Công Chúa Phường rải rác ở đế đô. Hóa ra những phân điếm này đều bị các cửa hàng lân cận chèn ép, hàng hóa giống nhau, nhưng các cửa hàng khác thà lỗ vốn cũng không để chút tiện nghi nào cho Công Chúa Phường, bởi thế sinh ý nơi đây cực kỳ ảm đạm. Nhưng mà những mùi rượu kỵ lạ này lại làm hấp rất nhiều khách hàng, đương nhiên, nguyên nhân chính đến đây là do mùi rượu này.
Mùi rượu này bay ra từ một chén rượu nhỏ được khắc lên ma pháp trận, hiển nhiên là các ma pháp trận này có tác dụng phóng đại và lan truyền. Nhưng vẫn có thể dẫn đến niềm hứng thú của rất nhiều khách nhân, không ai là không muốn nhanh chân nếm thử, dồn dập hỏi nhân viên cửa hàng giá cả của loại rượu này.
Nhân viên của Công Chúa Phường trả lời là, loại rượu có mùi hương nồng đậm này được gọi là nùng hương hình hoàng tửu. Là rượu ngon thượng hạng được Công Chúa Phường mới nghiên cứu ra, số lượng có hạn, trước mắt loại rượu này không được tiêu thụ ra bên ngoài. Ngày mốt, Princess Resort ở phía nam, chính là Du Nguyệt Quán khi xưa, sẽ bán công khai loại rượu này, đến lúc đó chỉ cần dựa vào thẻ VIP của Công Chúa Phường. Sẽ có thể mua được loại mỹ rượu này với số lương có hạn.
Cấp độ VIP càng cao, sẽ giành được giảm giá càng lớn; và có thể mua mỹ tửu càng nhiều. Ví dụ như, VIP bạch tinh có thể mua được một bình Thiệu Hưng; VIP tử tinh có thể mua đươc hai bình; còn được hưởng ưu đãi giảm giá %; VIP hắc tinh mua được ba bình; ưu đãi giảm giá… Nếu như không có thẻ VIP, giá cả không tăng nhưng ngược lại càng quý hơn, mỗi người chỉ có thể nếm một chén nhỏ.
Hóa ra là mới nghiên cứu ra rượu ngon thượng hạng! Mọi người chỉ cảm giác được trong lòng ngứa ngáy khó chịu. Mọi ánh mắt đều đổ trên chén rượu trong suốt dụ người, nếu như không phải có ma pháp trận phòng ngự cực mạnh kia, chỉ sợ đã sớm có có người xông lên một hơi uống hết rồi.
Công Chúa Phường nhân dịp khai trương Princess Resort. Thừa dịp này mà mở ra sự kiện ưu đãi không có vào ngày thường. Chỉ cần mua hai, ba hay bốn món hàng thượng phẩm, liền có thể nhận được thẻ ba loại thẻ VIP bạch tinh, tử tinh, hắc tinh. Nếu ở Công Chúa Phường tiêu phí đến một mức độ nhất định, còn có thể đặc biệt giành được thẻ VIP huyết tinh. Còn về loại thẻ kim tinh bá đạo nhất, tất nhiên là phải tặng cho một số khách hàng tôn quý, và người có thân phận cao.
Vốn hàng hóa ở Công Chúa Phường vì chất lượng thượng phẩm, danh tiếng xuất chúng, hơn nữa là sản phẩm có thương hiệu độc quyền. Rất ít khi giảm giá, hiện nay mở hoạt động ưu đãi, thêm vào kích thích của rượu ngon. Nên khoảng thời gian này, bất kể là cửa hàng chính ở đế đô hay mấy chi nhánh khác, sinh ý đều thịnh vượng gấp vài chục lần. Các sản phẩm đều không đủ đáp ứng nhu cầu, ngay cả hàng tồn kho đều bị tranh nhau mua. Dân chúng đế đô đều nhao nhao bàn tán về việc khai trương Princess Resort ở phía nam ngoại thành, đến lúc khai trương sẽ có một loại rượu ngon thượng hạng với tên nùng hương hình hoàng tửu xuất hiện.
“Không hổ danh là nhân loại tài chính quan giảo hoạt. Trở tay thi triển thủ đoạn liền có thể khiến Công Chúa Phường và Princess Resort trở thành đệ nhất tiêu điểm ở đế đô” Isabella nhìn vào giữa dòng người ở Công Chúa Phường xa xa, cảm khái mà nói một câu.
“Quá khen, Ám Ma tiểu thư mỹ lệ.” Trần Duệ mỉm cười nói, “Chỉ là thủ đoạn nhỏ mà thôi, đứng trước kẻ trong nghề như tiểu thư đây, ta nào dám nhận chữ “giảo hoạt”.
Con mắt vũ mị của Isabella xoay chuyển: “Loại rượu này chưa từng xuất hiện qua ở Ám Nguyệt, chàng bắt đầu sản xuất từ lúc nào? Làm sao mà từ đó đến giờ em không biết”
Trần Duệ cười hắc hắc: “Truyện nàng không biết thì còn rất nhiều, xem ra chúng ta phải thâm nhập sâu hơn để tìm hiểu đối phương.”
Hoàng tửu hắn đã chuẩn bị từ rất lâu rồi, trước kia gia gia Trần Duệ một đời là người Thiệu Hưng, mỗi năm đều tự ủ hoàng tửu. Hắn đối với nhưng quy trình làm việc này tự nhiên quen thuộc. Vào lúc phát triển Ám Nguyệt, hắn đã nghĩ tới việc sản xuất ra một nhóm hoàng tửu ra ngoài thị trường, chẳng qua công nghệ chế tạo rượu của ma giới khác xa thế giới của Trần Duệ, cũng không có nguyên liệu nào để “Lên Men” rượu.
Nguyên liệu lên men rượu là lúa mạch và đậu, phải bảo trì nhiệt độ ẩm, đến khi sinh ra nấm men là được. Nhưng những quá trình này nói thì dễ, nhưng làm lại không đơn giản như vậy, Trần Duệ đem hết những gì nhớ được ghi lại, rồi đem cho Tim ở Tây Lang Sơn
Tim đối với việc này khá quan tâm, đặc biệt để cho thê tử Liusha phụ trách chuyện này. Việc này cũng có thể coi là chó ngáp phải ruồi, tộc Medusa tại phương diện này biểu ra thiên phú không thể tưởng tượng nổi, rất nhanh có thể lên men rượu. Sau đó lại tiếp tục thí nghiệm, thành công dùng sinh mạng chi tuyền pha loãng và cải tạo đất đai ủ rượu. Làm cho chất lượng hoàng tửu càng thêm thanh thuần hơn so với tưởng tượng của Trần Duệ, nồng độ hoàng tửu càng tăng thêm, được Trần Duệ mệnh danh là “Nùng Hương hình hoàng tửu”.
Sau khi ủ hoàng tửu xong, phải bảo tồn ở nơi râm mát, khô ráo một thời gian, sẽ khiến rượu biến chất càng thêm tinh tế. Ngay khi nhóm rượu thứ nhất chế ra thì lại đúng thời điểm Hắc Diệu phát động chiến tranh thảo phạt Ám Nguyệt, mọi người đều lâm vào tình trạng khẩn cấp chuẩn bị cho chiến tranh, Trần Duệ cũng đi đến Bạch Linh lãnh địa, nên không có thời gian quản những lô rượu này.
Đến sau khi Hắc Diệu binh bại thân tử. Mejia nắm trong tay toàn bộ đế quốc, Trần Duệ mới nhớ đến việc này. Hắn vốn còn muốn niêm phong lại rượu này một thời gian mới lấy ra, nhưng tình thế đế đô hiện tại đang bất lợi với Mejia. Cần phải ra tay nhanh hơn một chút để khống chế cục diện, cho nên hắn mới sai Tim vận chuyển số rượu này tới Ám Nguyệt, rồi thông qua Thải Hồng Sơn cốc thu vào trong tay.
Nhưng làm Trần Duệ cảm thấy kinh ngạc chính là, những nhóm hoàng tửu này thời gian niêm phong còn chưa đủ nhưng không ngờ lại thanh thuần đến như thế. So với kiếp trước thì rượu này còn ngon hơn nhiều lắm, khi hắn hỏi mới biết được, hóa ra nơi Liusha chọn ủ rượu chính là đại địa chi vực của thổ nguyên tố. Vị ngon của rượu rất có thể là do tác dụng của thổ nguyên tố chi lực. Medusa sản xuất rượu, sinh mạng chi tuyền là nguyên liệu, lại thêm vào lực lượng chi vực của thổ nguyên tố quân vương, từ công đoạn chế tạo và tài liệu mà xem, thì có thể nói là mặt hàng cực phẩm độc nhất vô nhị rồi.
Con mắt động lòng người của Isabella cong lại: “Nếu như vương phu điện hạ không sợ nữ hoàng bệ hạ ăn giấm chua. Thì buổi tối, không ngại, có thể căn nhà nhỏ ở phía bắc để gặp nữ nhân âm hiểm xảo trá nào đó.”
Ánh mắt Trần Duệ sáng lên, lần trước tâm tư của hắn đã bị nàng nhìn thấu, thẳng đến lúc này Isabella vẫn một mực trốn tránh hắn, đến bây giờ mới chịu gặp mặt, vậy nên hắn vui vẻ nói: “Kỵ sĩ dũng cảm nhất định sẽ chiến thắng ác long đáng sợ, cứu được công chúa mỹ lệ.”
“Chiến thắng? Phải gọi là mua chuộc a?” Isabella cười như hoa nở. “Yên tâm, tiểu long tham tài kia hiện tại đang ở cùng một chỗ với công chúa chân chính, mà loại nữ nhân bần cùng như em hiện đang không ai thèm.”
Trần Duệ chăm chú nhìn vào mắt nàng, nói “Ta thèm.”
Bích mâu của Isabella nổi lên một tầng sương mù nhàn nhạt, lập tức tránh ánh mắt của hắn: “Đúng rồi, mấy ngày nay sao lại không thấy Lola? Lần trước nàng tặng em một kiện đồ vật, bây giờ có một vấn đề nhỏ, ta muốn nàng giúp đỡ một chút.”
Nếu như là ma pháp đạo cụ, Thì Trần Duệ cũng có thể giải quyết vấn đề, nhưng hắn không muốn bức bách Isa nên nói: “Hai ngày nay nàng mang theo vài đăng linh thí nghiệm ở Thải Hồng Sơn Cốc. Đêm nay nàng sẽ đến hoàng cung một chuyến, đến lúc đó nàng tìm nàng ta là được.”
“Em sẽ gặp nàng, đồ vật mới kia chàng còn chưa điều chỉnh thử chứ? Giờ chàng còn phải chuyên tâm phụ trách đồ vật đó a, công việc ở Princess Resort cứ giao cho em, ba ngày sau đã là kỳ hạn đàm pháp cuối cùng rồi, thời gian của chúng ta không nhiều.”
Hoàng tửu là tiến công chiếm đóng thị tường là kế hoạch mà hắn dự tính trước khi sứ giả của Katherine tới, đây vốn là một chiến lược kinh tế lâu dài. Nhưng một phong thư của Katherine lại làm rối loạn cả kế hoạch này, nhất là còn cái kỳ hạn bày ngày kia, khiến cho thời gian trở nên eo hẹp dị thường. Vốn chiến lược này trong thời gian ngắn không thể nào phát huy được tác dụng. Nhưng Isabella đã nói là nàng có biện pháp, chỉ không tiện nói ra. Mejia cũng không truy hỏi, nàng còn cấp cho Isabella quyền tiền trảm hậu tấu.
Sau lần quyết chiến ở Juarez trấn, Trần Duệ có thể cảm giác được quan hệ giữa Mejia và Isabella hình như có chút sâu xa, hoặc có thể nói là ẩn ẩn có sự ăn ý mơ hồ. Đối với Thủy Tinh cung mà nói. Tất nhiên là càng hài hòa càng tốt, hắn không ngu ngốc đến nỗi hỏi việc này trước mặt hai nàng.
“Tốt.” Trần Duệ gật đầu. Do sứ giả Âm Ảnh đế quốc đến đây, sự việc nào cũng cần hắn ra mặt, cho nên hắn bận đến mức tối mặt tối mũi.
Sách lược kinh doanh hiện tại của Trần Duệ khá thành công, không chỉ có sinh ý của Công Chúa Phường tăng cao, mà loại rượu mới cũng bởi thế mà được tuyên truyền miễn phí. Tin tức rượu ngon thượng hạng sắp được bán tại nam ngoại thành Princess Resort đang được lan truyền nhanh chóng, dẫn tới sự chú ý của rất nhiều thương gia. Đặc biệt là ông trùm ngành kinh doanh rượu Plimton. Plimton là thành viên quan trọng trong Melon gia tộc, cũng là hội trưởng Dạ Sắc thương hội. Dạ Sắc là thương hội của Melon gia tộc, Bhor gia tộc, Leif gia tộc và các nguyên lão gia tộc liên hợp thành lập, dường như đã lũng đoạn toàn bộ ngành kinh doanh rượu trên toàn bộ rượu Hắc Đề Tử Quả trên toàn bộ đế quốc. Bây giờ loại rượu mới xuất hiện, bất kể là lấy rượu làm giàu như Melon gia tộc, hay là toàn bộ Dạ Sắc thương hội mà nói, đều là một chấn động khổng lồ.
Nếu nhìn về lâu về dài, một khi tân tửu và Princess Resort ra hình ra hồn, như vậy thì cục diện ở đế đô sẽ toàn bộ bị phá vỡ, quyền khống chế đế đô của các nguyên lão gia tộc sẽ tương đối bất lợi, nếu so sánh điều này, nữ hoàng Mejia tự nhiên sẽ thành kẻ được lợi lớn nhất. Trước mắt mà nói, lực chú ý của Mejia hiện đang toàn bộ đặt trên việc đàm phán với Âm Ảnh đế quốc, đúng là vừa vặn để đem uy hiếp này tiêu diệt.
Vì thế, Dạ Sắc thương hội khẩn cấp triệu tập hội nghị nội bộ, nhất trí thông qua, toàn lực dùng thủ đoạn kiên quyết ngăn chặn loại rượu mới này tiêu thụ, thậm chí còn có một số quỷ kế âm hiểm khác.
Nhưng mà không đợi những âm mưu quỷ kế này xuất ra, thì vào buổi tối trước một ngày Princess Resort khai trương, hầm rượu phía đông ngoại thành của Melon gia tộc đột nhiên bốc cháy, phát sinh nổ lớn, hơn vạn vò rượu ngon bị mất sạch, tin dữ này khiến cho Plimton suýt nữa ngất đi.