Sau khi Trần Duệ rời đi, Biliya cũng không để ý tới đám người Nell nữa, xoay người đi về ký túc xá. Bisi sau khi nói với Nell mấy câu cũng rời đi. Chỉ thừa lại Nell mặt đầy oán độc đứng đó, xiết chặt nắm tay.
Tuy người chú ý tới bên ngày không phải rất nhiều, nhưng Nell cảm giác được sau lưng hắn dường như có rất nhiều kẻ đang chỉ chỉ chỏ chỏ, dường như tất cả đều đang cười nhạo hắn. Hắn chỉ còn cảm thấy mình đã bị một mối nhục lớn, oán hận đối với “Lomond” càng thêm sâu sắc.
Quinn mở miệng:
- Tên gia hỏa tên gọi Lomond kia đúng là kiêu ngạo, càn quấy!
Lời này khiến trong lòng Nell trào lên xúc động:
- Quinn, lần này ngươi tiến vào tháp Tinh Thần, có thể giúp ta giáo huấn hắn một trận, có được không?
Quinn nhíu nhíu mày, không trả lời, tựa hồ đang suy tư.
- Ngươi không phải vẫn luôn muốn có được khối Xích tinh thiết để rèn binh khí sao?
Nell hơi cắn răng:
- Chỉ cần ngươi giúp ta giải cơn tức này, ta sẽ tặng nó cho ngươi!
- Được! Ta đáp ứng ngươi!
Ánh mắt Quinn chợt lóe:
- Tháp Tinh Thần có quy củ của tháp Tinh Thần. Ta có lẽ có thể giáo huấn hắn nhưng chưa hẳn có thể chân chính giúp ngươi giải hận. Như vậy đi, ta cho ngươi chủ ý này, ngươi đi tìm hắn, hắn nhất định sẽ tận lực giúp ngươi.
- Là ai?
- Ngươi không phải mới thấy sao? Cái tên gia hỏa Lomond kia cùng bộ trưởng Biliya dường như có mối quan hệ không hề bình thường. Chỉ cần ngươi nói việc đó cho người kia…
Nell sau khi phản ứng kịp, mắt sáng rực lên:
- Ngươi nói McGarr đạo sư?
McGarr là đại sư có thâm niên kiếm thuật bậc nhất học viện, thực lực bất phàm nhưng lòng dạ hẹp hòi. Hắn một mực theo đuổi Biliya, đáng tiếc Biliya vẫn luôn không thèm để mắt tới. Lần này McGarr cũng tiến vào tháp Tinh Thần, nếu như nghe được "Lomond" cùng Biliya có quan hệ ái muội, nhất định sẽ không bỏ qua.
Nhìn vào bóng lưng Nell dần đi xa, trong mắt Quinn lướt qua vẻ coi thường: hắn – Quinn này là ai chứ? Làm sao lại để tên Nell ngu ngốc kia sai bảo? Nếu như Nell không có phụ thân là thành chủ, không có cô cô là người nắm quyền trong học viện, hắn còn lâu mới thèm làm bạn! Sở dĩ hắn “tiến cử” McGarr cũng là suy xét đến quan hệ với Socrates và Biliya, chính mình không tiện ra tay.
Chỉ có điều, hắn quả thật rất chán ghét tên “Lomond” kia. Thằng cha kiêu ngạo không những không xem đến sự tồn tại của thiên tài là hắn đây, lại còn dám dùng loại ánh mắt ngang ngược nhìn Bisi! Nếu ở tháp Tinh Thần mà có cơ hội, hắn có thể suy xét đến việc ở sau lưng đâm cho tên Lomond kia một đao.
Tóm lại, tất cả vẫn phải chờ xem thế nào đã.
Trần Duệ ở trong phòng thí nghiệm của Socrates đến tận giữa trưa, bữa trưa cũng là ăn luôn trong phòng thí nghiệm. Chẳng qua cũng có được ít thu hoạch, từ trong miệng viện trưởng đại nhân, Trần Dụê cũng nắm được một ít tương quan thường thức của tháp Tinh Thần.
Không giống với tháp thượng cổ ma pháp, tháp Tinh Thần không phải là bảo tháp nhiều tầng như trong tưởng tượng. Nó là một không gian rộng lớn kỳ dị, không không gian này bố trí lực lượng huyền diệu của vũ trụ tinh thần.
Tháp Tinh Thần mở cửa định kỳ mười năm một lần. Có thể khiến người của tất cả các cảnh giới có được cảm ngộ quý báu. Cùng là một người, lần đầu tiến vào giành được thu hoạch lớn nhất, mười năm sau lần thứ hai tiến vào hiệu quả nhỏ đi rất nhiều. Dựa vào đó mà suy luận, có thể nói tiến vào sau ba lần cơ bản là mất đi tác dụng.
Tiến vào trong tháp tu hành tổng cộng có bốn giai đoạn.
Giai đọan thứ nhất là cảm ngộ, gọi là “Khải Tinh”. Cái này tương tự như hiểu rõ và lĩnh ngộ được tinh thần lực lượng, trong tháp Tinh Thần giành được cơ sở.
Giai đoạn thứ hai là tinh cấp, gọi là “Bài Vị”. Cái này là dựa vào tiền đề lĩnh ngộ ở giai đọan trước, kiến lập thêm một bước nữa. “Khải Tinh” trình độ càng cao, tinh cấp “Bài Vị” cũng càng cao.
Giai đoạn thứ ba gọi là “Hàng Tinh”. Không gian sẽ lắng xuống căn nguyên tinh thần lực. Tinh cấp “Bài Vị” càng cao, khả năng giành được tinh thần lực càng thuần khiết, càng to lớn.
Giai đoạn thứ tư gọi là “Ngưng Tháp”. Sau khi giành được tinh thần lực, căn cứ vào thực lực và lĩnh ngộ của bản thân, có thể ngưng tụ thành hình từng tòa tháp, Tiếp tục tiếp thu tinh thần lực, không ngừng tự mình tôi luyện, từ nơi này đi lên, mỗi người đều chính là một tòa tháp Tinh Thần độc lập.
Không chỉ như thế, sau khi “Ngưng Tháp” thành công, người sở hữu khi tiến vào không gian đều thông qua một loại liên hệ kỳ diệu mà tiếp tục tiến lên, trở thành một tòa “tháp” hoàn chỉnh.
Trong lý giải của Trần Duệ, tòa “tháp” này chính là kiểu quan hệ tuyến trên tuyến dưới giống như Kim Tự Tháp. Người có lĩnh ngộ tầng cao sẽ hấp thụ tinh thần lực lượng của người tầng thấp, mà tầng dưới cũng lĩnh ngộ một ít hồi quỹ từ người tầng cao. Xét theo góc độ này, tất cả người sở hữu đều là một bộ phận của tháp Tinh Thần.
Loại phương pháp tu luyện đặc thù này khiến Trần Dụê có cảm giác rất mới lạ. Tuy nói là lĩnh ngộ giai đoạn “Ngưng Tháp” cuối cùng mới quyết định vị trí Kim Tự Tháp, nhưng muốn “chất” biến đầu tiên cần phải “lượng” biến, trước tiên “Khải Tinh”, “Bài Vị” và “Hàng Tinh” cơ sở. Cái này tuyệt đối không thể lơ là.
Xế chiều, tất cả mọi người tiến vào tháp Tinh Thần đều tập trung ở trong quảng trường trên ngọn núi phía sau học viện. Không gian trung tâm của quảng trường ước chừng bằng khoảng bốn sân bóng đá lớn. Bốn phương là cột trụ khổng lồ cao ngất, có chút giống với tạo hình tháp nhọn. Bên ngoài là vô số các tinh trụ cao thấp khác nhau, trên mỗi tinh trụ đều có khắc các đường vân tinh xảo huyền bí.
Cái quảng trường này khiến cho người ta có ấn tượng đầu tiên là to lớn đồ sộ. Cũng giống như cửa lớn học viện Tinh Quang, nơi này lộ ra vẻ khí phách, rõ ràng nếu không có nhân lực cùng vật lực kinh người thì chắc chắn không có cách nào xây dựng thành công.
Tham gia thử luyện tháp Tinh Thần lần này không đến hai trăm người. Trong đó đạo sư và học viên của Tinh Quang học viện chiếm %, số còn lại là kẻ bên ngoài được tiến cử thêm vào danh sách. Trong số này có thể là người của đơn vị liên quan, có quan hệ và có thế lực sau lưng vững chắc, còn có người do đạo sư trong học viện tuyển chọn, đây cũng là một trong những đường lối hữu hiệu để bổ sung lực lượng giáo viên cho học viện Tinh Quang.
Dưới sự chủ trì của ba vị viện trưởng của Tinh Quang học viện, tháp Tinh Thần cuối cùng cũng mở ra.
Các trụ lớn hình tháp nhọn ở bốn phía đồng thời phát ra luồng sáng bốn màu lần lượt là Đỏ - Cam - Xanh - Tím. Ký hiệu khắc trên các tinh trụ ở xung quanh nhận được tác dụng của luồng sáng thì giống như được hồi sinh, thi nhau chiếu rọi ra. Tất cả hình thành lại một mảnh văn tự kỳ dị. Những văn tự này dựa theo quy luật đặc thù mà sắp xếp biến ảo, giống như đang niệm tụng chú văn vậy. Dưới tác dụng của “chú văn”, trung tâm hiện lên một cách cửa phát ra ánh sáng màu trắng chói mắt.
Lúc này đồng thời, ở mặt trước quảng trường, trên một mặt của ma pháp kính có thể nhìn thấy tình huống bên trong không gian tháp Tình Thần, có điều lúc này chỉ là một mảng màu đen mà thôi.
Những người tham gia thử luyện đều được cho biết các hạng mục công việc cần chú ý đến khi tiến vào tháp Tinh Thần, có cả những người không phải là lần đầu tiên đi vào. Mặc dù vậy, không ít người vẫn lộ ra biểu tình hưng phấn cùng kích động, tuy nhiên vẫn duy trì trật tự, lần lượt từng người tiến vào bên trong cửa lớn.
Vị trí của Trần Duệ là ở đội ngũ phía sau. Lúc đội ngũ phía trước vừa tiến vào, một nữ sinh ở phía sau đột nhiên đụng trúng hắn. Trần Duệ vừa quay đầu, liền thấy đối phương đưa ra một tờ giấy nhỏ, thấp giọng nói: “Có người nhờ ta chuyển giao.”
Trần Duệ nhận lấy tờ giấy, xem qua. Mặt trên viết một hàng chữ: “Đạo sư McGarr kiếm thuật cao thâm, thực lực chuẩn thánh cấp cường giả ghen tức với ngài. Hắn đã theo đuổi Biliya nhiều năm không thành, lần này là lần thứ hai tiến vào tháp Tinh Thần.”
Chữ viết trên mảnh giấy xinh đẹp phiêu dật, chỉ có điều không hề đề tên. Trần Duệ xem qua liền hiểu ý tứ trong đó - có người muốn nhắc nhở hắn. Chính lúc đang suy nghĩ, tờ giấy tự động hóa thành tro bụi, rơi rụng không còn tăm tích.
Trần Duệ vốn dĩ còn đang suy nghĩ xem tờ giấy kia có phải do đệ tử của Socrates là Sophia viết không. Thấy một màn hủy chứng cứ trước mắt, liền liên tưởng đến buổi sáng ở nhà chính bộ hiệu vụ lần trước, trong đầu mơ hồ hiện ra một khuôn mặt mỹ lệ.
Hắn quay đầu nhìn lại một cái, vừa vặn bắt gặp một đôi mắt từ đội ngũ cuối cùng nhìn lên. Đôi mắt xinh đẹp hơi chút dừng lại trên mặt hắn rồi lại dời đi.
Quả nhiên là nàng!
Nhắc nhở này rõ ràng là mang ý tốt, ngoại trừ muốn xin lỗi việc ở bộ hiệu vụ, không loại trừ khả năng còn có dụng ý sâu xa khác.
Từ chiêu dụ ở Phỉ Thúy Lâm Hải, có thể thấy Bisi hoàn toàn không bỏ qua một chút tài năng nào của những người xung quanh, tâm tư kín đáo, ánh mắt sâu xa, thủ đoạn dứt khoát, luôn lường trước được việc lớn.
Loại người này, một khi kỳ ngộ xuất hiện, giống như thần điểu, chỉ cần kêu một tiếng có thể oanh động cả trời xanh.
Nếu như “Arthur” không xuất hiện nữa, có lẽ vị công chúa điện hạ gần như đã trở thành vật hy sinh cho chính trị này, thực sự có thể nắm giữ vận mệnh trong tay mình.
Trần Duệ cũng không nghĩ nhiều nữ, cùng theo đội ngũ đi về phía trước. Xem ra lần này tới tháp Tinh Thần sẽ gặp được không ít việc có tính toán.
Vừa mới tiến vào không gian tháp Tinh Thần, Trần Duệ lập tức cảm thấy ánh sáng tối dần đi. Chỉ lát sau giơ tay ra đã không còn nhìn rõ được năm ngón nữa. Trên không trung bắt đầu sáng lên từng đốm sáng nhỏ lấp lánh. Những đốm sáng này càng lúc càng nhiều, càng lúc càng sáng rõ. Chỉ trong chốc lát, cả không gian đã được chiếu lên sáng chói. Ngay cả ma pháp kính phía bên ngoài cũng sáng lên, ánh sáng phản chiếu ra rõ nét tình hình bên trong này.
Sông ngân hà! Khoảng không phía trên bây giờ chính là dòng sông ngân hà rộng lớn vô biên.
Ánh sao hoa lệ mà lộng lẫy chiếu rọi xuống từng ngóc ngách trong không gian khiến khắp nơi dường như căng tràn luồng khí tức đặc thù. Do thời gian có hạn nên mọi người vội vàng chọn vị trí thích hợp, bắt đầu cảm ngộ tinh thần lực trong không gian.
Quy tắc thời gian bên trong này có chút khác biệt với bên ngoài. Một ngày bên trong tương đương với hai canh giờ bên ngoài. Thời gian “Khải Tinh” là một ngày, sau đó bắt đầu “Bài Vị”. Trong ba canh giờ “Bài Vị” vẫn có thể tiếp tục cảm ngộ, từ đó quyết định cao thấp của “Bài Vị”.
Đợi đến khi “Bài Vị” kết thúc, vị trí của mỗi người sẽ cố định, sau đó tự động tiến vào một không gian nhỏ cách biệt tiếp tục “Hàng Tinh”, đồng thời ngưng tụ tháp Tinh Thần. Sau khi “Ngưng Tháp” thành công sẽ bắt đầu chiếu theo mức độ cao thấp của cảm ngộ mà phân chia thứ bậc, tiến tới tôi luyện lực lượng. Quá trình này là ba ngày. Sau khi hết thời gian, tất cả mọi người sẽ tự động bị đẩy ra ngoài tháp Tinh Thần, thử luyện tới đó kết thúc.
Quinn đi tới trước mặt một nam tử trung niên. Hắn cố tình nhìn về phía Trần Duệ một cái, quả nhiên nam tử trung niên kia cũng thuận theo đưa mắt nhìn qua.
Nam tử này có khuôn mặt hơi dài, tướng mạo bình thường, lông mi che đi tròng mắt rất sâu, ẩn chứa lệ khí. Ánh mắt hắn nhìn hướng “Lomond” tràn ngập sát ý.
Quinn lộ ra biểu tình vui sướng khi thấy người gặp họa. Chỉ thấy nam tử trung niên từng bước hướng tới chỗ “Lomond” đi đến, tại một vị trí cách đó không xa thì dừng lại, ngồi xuống. Cái tên “Lomond” không biết sống chết kia vẫn y nguyên chưa phát giác ra điều gì, chẳng hề ý thức được đại họa sắp giáng xuống đầu.
Nam tử này chính là McGarr, là đạo sư kiếm thuật cao thâm của học viện, thực lực chỉ kém một bước nữa là có thể chân chính bước vào thánh cấp. Hắn vẫn luôn ái mộ sắc đẹp của Biliya, nhiều lần bỏ công theo đuổi nàng, đáng tiếc Biliya không để vào mắt. Không có gia thế, thực lực cũng không phải rất mạnh, giá trị của McGarr thật sự là hời hợt, cho nên Biliya căn bản không hề để ý tới hắn.
McGarr có bản tính nhỏ nhen, đố kỵ. Cho nên vừa nghe Nell nói nữ thần trong lòng hắn không ngờ lại cùng thằng cha tên gọi Lomond có quan hệ mờ ám, McGarr lập tức lửa giận ngút trời, hạ quyết tâm khi tới tháp Tinh Thần sẽ dạy cho Lomond một bài học ra trò.
Thực lực “Lomond” này còn không đến sĩ cấp, trong mắt McGarr quả thật yếu ớt như con kiến vậy. Lúc này vận ra tinh thần lực chuẩn thánh cấp nhằm hướng tình địch kia tấn công, tin tưởng chỉ một cái này có thể khiến đối phương ngất xỉu. Một khi đã ngất xỉu rồi, cảm ngộ tinh thần lực đương nhiên chẳng thể nào mà tốt được nữa. Một chuyến đến tháp Tinh Thần lần này coi như tay trắng.
Người có tinh thần lực cơ sở yếu kém, khi tiến hành cảm ngộ bởi sức lực tiêu hao quá lớn mà hôn mê, ví dụ này cũng không phải chưa từng có. Vì vậy McGarr cho rằng một chiêu này của hắn sẽ không ai biết được chân tướng.
Luồng tinh thần công kích vừa phát ra, “Lomond” quả nhiên không chịu nổi một đòn, lật người té ngã.