Nếu như không phải mới giành được độ sâu phân tích, dù cho Pagliuca có dạy theo cách nhồi vịt cũng không thể giúp Trần Duệ phá giải những ảo diệu này được, coi như mấy ngày nay hao hụt tinh thần lực cũng không quá thiệt.
Những minh văn này hẳn nên khắc sâu trong lòng đất, bởi vì năm tháng, phía trên đã sinh trưởng ra thực vật, nhưng uy lực không chút giảm sút, ngược lại lại có thể lợi dụng những thực vật này để che dấu, đây cũng là chỗ thần bí của long ngữ minh văn.
Ban đêm ánh sáng trong rừng không đủ, có những chỗ ánh trăng không thể xuyên thấu. Trần Duệ cẩn thận án chiếu phương pháp thám tra của Pagliuca, cuối cùng thành công thử ra những điểm an toàn của minh văn, xuyên qua một cây "đại thụ".
Nhưng mà, đây mới chỉ là bắt đầu, Trần Duệ có thể cảm giác được, phía trước còn ẩn tàng không ít minh văn, hơn nữa còn có quỷ long lực lượng khó lường, có thể nói là nguy cơ trùng trùng.
Do trước kia là Trần Duệ phát hiện bí ảo của cây đại thụ, cho nên lần này nghe thấy tiếng hét của Trần Duệ, Athena cũng không dám loạn động, Trần Duệ cẩn thận đi tới trước mặt nàng, khom lưng xuống, tử tế nhìn: "Đây rất có thể là lực lượng khu trục, nếu như ngươi bước tiếp vài bước, rất có thể bị truyền tống đến một chỗ bất kỳ trong khu rừng này. Nhưng chúng ta phải đi qua nó, đưa tay cho ta, để ta đi lên".
Athena không chút do dự nắm lấy tay Trần Duệ, khi hai cánh tay nắm cùng một chỗ, tâm lý hai người không hẹn mà cùng truyền đến cảm giác dị dạng, đầu não Athena thoáng ngất ngây, rồi nhanh chóng khẩn trương, lại có chút ngọt ngào, tuy nhiên mặt phát nóng, lại hy vọng cứ được hắn nắm tay thế này mãi.
Trần Duệ lúc mới gặp gỡ Alice, cũng từng thân mật dắt tay, nhưng kết quả là bị tiểu la lỵ lừa một phen, tay Athena không trơn mềm như Alice, nhưng càng thon dài cùng ấm áp. Dù là dưới tình huống đặc thù này, còn khó miễn được cảm thấy vui vẻ trong lòng, nhưng là rất nhanh hắn đã tập trung chú ý vào long ngữ minh văn.
Khi tiến vào khoảng minh văn khu trục, Trần Duệ cùng Athena đều cảm giác được lực lượng bài xích trôi qua, có điểm giống như đạp tiến lòng sông, chỉ cần không cẩn thận sẽ bị nước sông đẩy đi xa. Sau khi thuận lợi thông qua minh văn, Athena đã hoàn toàn tin tưởng năng lực của Trần Duệ, trong lòng nàng, đây tuyệt đối là tác dụng của thần niệm đại tông sư, nếu như không phải nhờ hắn, chính mình tuyệt không thể nào tiến đến chỗ này.
Thật không biết, nam tử nhân loại này còn có thể sáng tạo bao nhiêu kỳ tích nữa.
Phía trước mặc dù vẫn nguy hiểm như cũ, hai người cũng như ngầm hiểu với nhau, Trần Duệ không buông tay ra, Athena cũng không thu lại, hai người cứ tiếp tục nắm tay đi về phía trước.
Trần Duệ liên tục thông qua mấy loại minh văn, cảm giác lại thêm phần nắm bắt, nếu như không phải có quỷ long uy hiếp, ngược lại có thể nhẹ nhàng coi lần đi này như một lần khảo thí trước khi đi u dạ thấp địa.
Ngay lúc này, phía trước không xa phát ra quang mang hồng sắc, hai người cẩn thận đến gần, đó là một gốc thực vật, ước chừng cao một thước, lá nhọn tử sắc, bên trên có mấy quả hồng sắc, phát ra quang mang nhàn nhạt.
Đôi hồng đồng của Athena chợt lóe, tinh thần tập trung cao độ, tử tế hồi tưởng lại những miêu tả trong sách đối với ác ma quả thực, cuối cùng cũng xác định được đây chính là bảo vật ma tộc mơ cầu!
Trên cây có năm, sáu quả, nhìn qua hẳn là vừa chín. Những quả này, đối với ma tộc ngoài vương tộc, giá trị của nó không thể dùng ma tinh tệ để đong đếm, trong lịch sử đã từng có các cuộc lãnh chủ chi chiến vì tranh giành ác ma quả thực.
Chỉ cần ăn một quả, tương lai rất có khả năng đột phá hạn chế cao giai ác ma, đạt tới ma vương cấp, đại ma vương hoặc càng cao!
Athena đè nén kích động trong lòng, cũng không tùy tiện hành động, mà cẩn thận nhìn tính huống xung quanh, ngoài ý chính là, cũng không thấy bóng dáng quỷ long đâu, nàng đang muốn lao lên, chợt thấy bàn tay bị nắm chặt, ra là bị Trần Duệ tóm lấy: "Ta cảm giác được có gì đó không đúng, đừng vội!".
"Biết không? Đối với ma tộc ngoài vương tộc, ác ma quả thực là dụ hoặc không thể đề kháng, ta nhất định phải có được nó" Athena nhẹ nhàng rút tay ra: "Hiện tại nếu như không nắm bắt cơ hội, khi quỷ long kia đến, chỉ sợ chúng ta sẽ gặp nguy hiểm".
Nói xong, Athena cẩn thận bước tiếp, sau khi xác định không có nguy hiểm, điểm chân một cái, lao về phía ác ma quả thực.
"Khoan đã" Khi Athena lao lên, Trần Duệ đột nhiên nhớ đến gì đó, nhưng lúc này Athena đã nhảy lên, trảo hướng về phía ác ma quả thực, đã không kịp quay lại rồi.
"Nhanh ném đại kiếm ra, Athena, nhanh!".
Tiếng hét của Trần Duệ làm Athena cả kinh, xuất phát từ tín nhiệm, nàng tiến vào hình thái chiến đấu tại không trung, hơi cắn răng, ném đại kiếm về phía ác ma quả thực.
Oành! Oành! Oành! Chỉ nghe thấy những tiếng nổ liên tiếp vang lên, đại kiếm bị đánh nứt thành bốn năm mảnh, thân ảnh Athena cũng bị dư chấn bắn ngược về sau, cũng may được Trần Duệ ở phía sau tiếp lấy.
Lực xung kích làm Trần Duệ phải lùi lại mấy bước mới đứng vững được, Athena trong lòng hắn đã khôi phục nhân hình, khắp người là máu tươi, trên vai còn cắm một mảnh kiếm vỡ, cũng may là đại kiếm dẫn phát lực lượng bạo phù văn trước, nếu không kết quả của Athena rất có thể như thanh kiếm kia… Mà cũng may, bả vai được bì giáp bảo vệ, bằng không cánh tay của nàng có khả năng bị mảnh kiếm cắt đứt rồi, cũng coi như là trong cái rủi có cái may.
Thân thể Athena không tự chủ được run lên, dưới ánh trăng càng hiện vẻ ảm đạm, hiển nhiên đã thụ thương nặng.
"Athena!" Trần Duệ trong lòng hối hận không thôi, chính mình vì sao không sớm nghĩ ra chứ. Nơi đó khẳng định có kính tượng cùng bạo minh văn.
Ác ma quả thực, chẳng qua là do kính tượng minh văn làm mồi nhử mà thôi, dụng ý chân chính là bạo minh văn!
Toàn thân Athena đau đớn đến tê liệt, cả khí lực nói chuyện cũng không có, nếu như không phải vừa rồi Trần Duệ nhắc nhở nàng, chỉ sợ hiện tại đã mất mạng rồi, nhìn thấy bộ dáng lo lắng của nhân loại kia, trong lòng nàng vô cùng hối hận: "Xin lỗi, là ta quá xung động, không nghe lời khuyên của ngươi".
Nếu như không phải nàng xung động, hiện tại sẽ không thụ thương, mà bàn tay sẽ được bàn tay ấm áp của nhân loại nắm lấy, vì sao không tin hắn chứ?
"Hiện tại còn nói làm gì, ta giúp ngươi băng bó lại" Trần Duệ nhẹ nhàng ngồi chồm hỗm xuống, lấy ra thảm lông từ không gian vòng tay, trải ra mặt đất, sau đó hắn cẩn thận đặt nàng lên. Hắn hơi cắn răng, gắp mảnh kiếm ra, gạt bỏ giáp vai, rắc dược phấn lên, sau đó băng bó lại, rồi lại đổi lấy một bình chữa thương dược thủy đổ cho nàng uống.
"Athena, ta biết ác ma quả thực rất trọng yếu đối với ngươi, vừa rồi đều tại ta phản ứng chậm, không kịp thời phát hiện cạm bẫy. Yên tâm đi, ta nhất định sẽ giúp ngươi lấy được ác ma quả thực, ngươi ở lại đây chờ ta, không được đi đâu đấy". Nguồn:
"Không nên đi…" Thân hình Athena khẽ run, lộ ra vẻ hoảng sợ: "Nơi này quá nguy hiểm, ta không cần ác ma quả thực nữa, chúng ta mau đi đi…".
"Tin tưởng ta, nhớ không được đi ra, nơi này khắp nơi đều là nguy hiểm. Khi ta trở về muốn được nhìn thấy ngươi ở đây, hứa với ta!" Trần Duệ dùng sức nắm chặt tay nàng một cái, sau đó đứng thẳng lên, nhìn kỹ mặt đất rồi nhanh chóng bước đi, nháy mắt đã tan biến khỏi tầm mắt Athena.
Vành mắt Athena đã đỏ lên, từ khi sinh ra đến nay, đây là lần đầu tiên nàng vì một nam nhân ngoại trừ phụ thân, mà toàn tâm cầu khấn ma thần.
Trần Duệ từ kính tượng vừa rồi đã suy đoán ra được vị trí chân chính của ác ma quả thực, có lẽ là phát giác được bạo minh văn bị phát động, tiếng gào đáng sợ lại vang lên, tựa như cảnh cáo không được đến gần.
Trần Duệ cảm giác được càng lúc càng gần nguồn âm thanh, hắn biết bản thân đã đi đúng hướng, chỉ là lo lắng quỷ long cường đại phát giác, nên cũng không dám phát ra tiếng động.
Sau khi thông qua một chuỗi bẫy rập, cuối cùng, trước mắt hắn hiện ra một cái đồi tương đối rộng. Tại phía dưới đồi là một gốc cây y như vừa rồi nhìn thấy. Nhưng làm người ta chú ý nhất không phải là ác ma quả thực phát ra hồng quang nhàn nhạt, mà là một thân ảnh khổng lồ ở bên cạnh.
Đây xác thực là một con cự long, chuẩn xác mà nói là một bộ xương cự long. Nhưng mà vốn hẳn đã chết không ngờ lại còn sống, dưới ánh trăng tử sắc, bộ xương được bao bọc bởi ánh sáng trắng quỷ dị, trong hai hốc mắt trống rỗng lóe lên u quang thăm thẳm, làm người ta sởn tóc gáy.
Trần Duệ cuối cùng cũng hiểu ra vì sao gọi là quỷ long.
Quỷ long tuy mạnh mẽ, nhưng cũng không phát hiện sự tồn tại của Trần Duệ. Chỉ thấy nó rống lên một tiếng, Trần Duệ cách đã tương đối gần, cảm nhận được uy áp cùng nhiếp tâm, làm cho tim mật như có cảm giác như muốn nứt ra.
Loại uy áp này, Trần Duệ chỉ từng cảm thụ ở Pagliuca, chỉ là uy áp của quỷ long kém hơn độc long nhiều nhưng có thể khẳng định chắc chắn đây là long uy.
Dù cho vị trí của quỷ long chưa tiến vào phân tích chi nhãn, nhưng Trần Duệ không dám có chút vọng động nào. Độc long từng nói, dù là ấu long cũng có thực lực ma vương cấp, từ uy lực minh văn lúc trước mà tính, dù có thực lực ma hoàng cũng không phải đối thủ của con quỷ long này.
Dưới tình huống này, làm sao mới có thể lấy được ác ma quả thực đây?
Đầu não Trần Duệ chuyển động, ánh mắt rơi vào minh văn sau người. Long ngữ minh văn không phải là trình tự trí năng, trừ phi là minh văn đặc thù, nếu không chỉ cần có người xúc phát, sẽ sản sinh hiệu ứng, dù là chủ nhân bố trí ra nó cũng vậy.
Lực lượng của Trần Duệ tuy không thể nào đơn độc bố trí minh văn, nhưng lấy trình độ phá giải minh văn của hắn, muốn làm ra minh văn dụ phát cùng xâu chuỗi từ những minh văn có sẵ lại có thể thực hiện.
Phương án tốt nhất là lợi dụng truyền tống minh văn đưa quỷ long ra ngoài, sau đó mang theo Athena nhanh chóng rời đi.
Quỷ long gầm gào một trận, cảm giác được tựa hồ không có ai can nhiễu, lúc này nó cúi đầu xuống, xương đầu khổng lồ dừng bên trên ác ma quả thực. U quang trong tròng mắt bắt đầu di động đến trong miệng, chầm chậm kéo dài ra vươn về hướng ác ma quả thực, nhìn y như là lưỡi vậy, thoạt nhìn vô cùng quỷ dị.
Ngay lúc này, đột nhiên bên phải truyền đến một âm thanh, lục quang kia run lên, lại thu hồi, lúc này long đầu mới chuyển hướng sang bên, cho thấy phản ứng trì độn của nó.
Quỷ long chầm chậm đi về phía phát ra âm thanh, gầm nhẹ mấy tiếng, trong thanh âm tràn ngập long uy, ý vị cảnh cáo cùng dọa nạt kẻ mới đến.
Nhưng lúc này, một bóng người nhanh như thiểm điện đã hiện ra phía trước ác ma quả thực, vung tay lên một cái, sáu ác ma quả thực đã tan biến.