Chàng Rể Ma Giới

chương 951: quang minh giáo hội, người tốt đưa gối đầu khi ngươi muốn ngủ

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nương theo ánh trăng, Birmingham mamg theo tùy tùng, vội vã rời khỏi phủ lãnh chủ Kim Diệu.

Hắn đã có được những gì hắn cần, càng chuẩn xác hơn là biết những gì "Arthur" muốn.

Long tộc mới nghiên cứu và chế tạo thành công trò chơi ma pháp mới, có thể làm cho những người tham gia chơi tiến vào một không gian ảo ảnh, giúp họ đề cao tu hành. Loại trò chơi này thậm chí có thể bao trùm toàn bộ thế giới, đi đến với từng người sử dụng. Đây là một bước đi tiên phong kinh người, cũng là một cơ hội kinh doanh cực lớn, đúng như những gì hoàng tử "Arthur" nói.

Điều đáng tiếc là khác với rượu vàng của Samuel, Long Hoàng không đáp ứng để "Arthur" trải rộng trò chơi ma pháp ra toàn thế giới. Đây cũng có thể do tính ích kỷ đặc thù của Long tộc tác động, họ luôn muốn giữ lại cái tốt nhất cho bản thân mình.

"Arthur" cũng muốn có được quyền tiêu thụ trò chơi ma pháp nhưng cái bánh này lại quá lớn, Kim Diệu lãnh địa nuốt không nổi. Cho nên "Arthur" nguyện ý cùng thu lợi với Quang Minh giáo hội, đương nhiên, trước hết phải để Long tộc chiếm lợi lớn nhất.

Kim Diệu lãnh địa phụ trách chế tạo thiết bị làm tín hiệu tháp cùng với các phương tiện tiêu thụ kinh doanh của trò chơi ma pháp. Giáo hội phụ trách lắp đặt những tháp tín hiệu đó tới từng giáo khu, mở rộng nó ra hai đế quốc và tất cả các vương quốc.

Quang Minh giáo hội hiện tại đã trải rộng ra từng thành trấn, việc mắc tháp tín hiệu sẽ rất dễ dàng, mở rộng diện tích bao phủ càng không tiêu phí sức lực. Nếu như trò chơi ma pháp thật sự tốt như Arthur nói, vậy thì có thể co lợi ích to lớn lâu dài, chút đầu tư lúc đầu chẳng đáng kể gì, ngược lại giáo hội lại còn chiếm lợi lớn.

Kim Diệu lãnh địa cũng có lợi rất lớn, đây quả thật là kết quả song thắng của "Arthur" với giáo hội. Nếu như tăng thêm cái lũ Long tộc vừa thiển cận vừa ích kỷ kia nữa thì có thể coi là tam thắng!

Điều đau đầu là "Arthur" lại đem điều này trở thành tiêu chuẩn chọn thế lực. Nói cách khác, trong ba thế lực giáo hội, ai có thể giao "quyền đại lý" trò chơi ma pháp cho hắn thì hắn sẽ tiếp nhận lợi mời của phe đó. Mà cái "mời" này chính là đại biểu cho việc "Arthur" tương lai đứng về phe nào. Tuy đường đường là ba người đứng đầu giáo hội mà phải tham gia loại "cạnh tranh" này cũng có chút không phải nhưng không thể không nói "Arthur" hiện tại quả thật có đủ vốn để họ làm vậy. Bởi vì hôm nay tuyết đạt lai mất tích, Kinh Cức chi quan là vật thay thế duy nhất.

Điều khiến Birmingham cao hứng nhất là "Arthur" cho hắn chiếm lợi, vì hắn là người đầu tiên biết được tin tức này. Nói cách khác, hai thế lực còn lại vẫn chưa biết quyết định của "Arthur". Trong việc cạnh tranh này, thời gian nắm vai trò mấu chốt.

Lại nói tiếp, bên Long tộc còn có chút phiền phức. Bởi vì năm đó chi phái thánh long mạnh nhất bị phân liệt làm hai, ngoại trừ ở Long cốc ra còn có một phe khác đầu hàng giáo hội. Tuy Rodriguez về sau làm phản nhưng qua nhiều năm như vậy, Long tộc và giáo hội vẫn có vướng mắc không nhỏ. Nếu như lần này tới Long cốc thương nghị hợp tác, kết quả không thể nào đoán trước được nhưng chắc chắn không thoát khỏi bốn chữ: tự đòi mất mặt.

Có điều làm sao để đàm phán với bọn rồng kia thực ra hắn cũng không quan tâm lắm, đó là chuyện của các sếp. Có thể có được đáp án từ "Arthur" tuy không nói là lập đại công nhưng cũng có thể coi là hoàn thành nhiệm vụ một cách viên mãn.

Điều Birmingham cần làm nhất bây giờ là nhanh chóng báo chuyện này cho Phillips Mill. Điện Tinh Thần cần hành động nhanh chóng, dẫn đầu trong lần tranh đoạt này.

Sớm hôm sau, Trần Duệ gặp hồng y giáo chủ Rogge ở phủ lĩnh chủ, lại hữu ý vô tình lộ ra chút lợi thế Birmingham cho hắn. Sau khi Rogge đại nhân không do dự tăng giá, "Arthur" chiếm được lợi rốt cục cũng nói ra thứ mình muốn, trò chơi ma pháp.

Rogge đại nhân vội vàng rời đi.

Buổi chiều, Trần Duệ bái phỏng Gelanin vẫn còn lưu lại lãnh địa, một màn kia lại được tái diễn.

Gelanin cũng rời đi giống y hệt hai vị trước.

Lĩnh chủ địa nhân ở phía sau nhìn theo mỉm cười.

Trần Duệ còn chưa kịp phát sầu về chuyện của trò chơi ma pháp thì Quang Minh giáo hội đã tự đưa thân đến cửa. Đúng là những con người tốt bụng, hắn đang buồn ngủ, họ lại lập tức tặng gối đầu.

Loại hình thức chuyển khoản ma pháp trò chơi thế này, cho dù về sau "Arthur" lộ ra bộ mặt thật thì trò chơi cũng không bị cấm. Bởi vì Long tộc "ích kỷ" như thế, Arthur chẳng qua thật sự ham muốn ích lợi nên mới kiếm cớ mượn tay giáo hội vơ vét tiền tài. Hơn nữa, một khi cá kiếm được lợi lớn từ trò chơi ma pháp, giáo hội bỏ được nó mới là lạ.

Có thế lực của Quang Minh giáo hội, trò chơi ma pháp sẽ "trải thảm" thế giới nhanh hơn, cho dù Trần Duệ không ở Kim Diệu lãnh địa nữa thì cũng không cần quan tâm quá nhiều, có thể an tâm thực hiện bước kế hoạch tiếp theo.

Nghĩ tới đây, nụ cười bên miệng Trần Duệ lại càng thỏa mãn, trong lòng tự phong cho ba hồng y giáo chủ là người tốt.

Hai ngày sau, phủ lĩnh chủ.

"Meidiya a di." Trần Duệ nhìn hình chiếu truyền tin mẹ vợ tiên nữ long ở bên cạnh. Hắn nắm hai tay Isabella, Lola, nở nụ cười tươi tắn.

Mẹ vợ đại nhân nhìn hai con gái hạnh phúc tựa vào người con rể liền nói: "Xem ra hai con gần đây rất vui vẻ. Còn con... đồ nhân loại tham lam trái ôm phải ấp, tuy con đa tình khiến ta rất không hài lòng nhưng vì Long Hoàng đại nhân lại rất thưởng thức con cho nên ta miễn cưỡng khen ngợi con một câu. Chuyện lần này con làm rất đẹp!"

Lời tuy là như thế nhưng ánh mắt mẹ vợ nhìn về phía con rể vô cùng thỏa mãn. Con rể có tài cán như vậy, nàng cũng có thể nở mày nở mặt trước Long Hoàng, mấu chốt hơn cả là hai đứa con gái đều hạnh phúc.

"Quang Minh giáo hội và Long cốc vẫn luôn có vướng mắc nhưng bây giờ giáo hội lại tranh nhau tới hợp tác với Long cốc. Paergelisi bệ hạ vẫn vui mừng không thôi."

Trần Duệ cũng cười. Hắn biết lão vua rồng kia chẳng phải thiện nam tín nữ gì. Quang Minh giáo hội tới cầu cạnh, hơn nữa còn không chỉ một thế lực, Paergelisi có thể kiếm được một món hời lớn.

"Ta nghĩ Paergelisi bệ hạ hẳn sẽ biết chú ý chừng mực. Dù sao, đây cũng là một cơ hội kiếm tiền lớn với Long tộc, nhưng mà chuyện liên quan đến 'Richard', Long tộc nhất định sẽ giữ bí mật, nhất là mấy người Stanwell và Bearing."

"Yên tâm, cái này liên lụy tới lợi ích toàn Long tộc, Long Hoàng bệ hạ tự có tính toán. Trên thế giới này, có một loại ma pháp giúp người ta tiêu trừ trí nhớ, nếu cần thiết, Paergelisi cũng không ngại sử dụng nó với toàn Long tộc."

Câu cuối cùng khiến Trần Duệ hơi chấn động. Vị Long Hoàng bệ hạ trông lười biếng kia không ngờ lại quyết đoán như vậy.

"Đúng rồi, Long Hoàng bệ hạ muốn trưng cầu ý kiến của con. Quyền đại lý cuối cùng con muốn rơi vào phe nào?"

Trần Duệ còn chưa suy nghĩ đã trực tiếp nói ra tên một thế lực. Đây chính là một thu hoạch khác hắn kiếm được khi "nói chuyện phiếm" với tam đại hồng y giáo chủ.

"Kiên nhẫn thích hợp có thể mang tới nhiều chỗ tốt nhưng không cần phải kiên nhẫn quá mức, để tránh chữa lợn lành thành lợn què. Hơn nữa, thời gian của con cũng không còn nhiều, con tin với trí tuệ của Long Hoàng bệ hạ hẳn biết nắm giữ cái mức này."

"Đương nhiên." Meiliya gật đầu: "Thông tin ma lực sắp chấm dứt... Lola, Isa, các con phải cẩn thận đấy. Mẹ tuy không ở bên cạnh các con nhưng sẽ vĩnh viễn đứng sau nhìn theo các con..."

Lola và Isabella cùng gật đầu. Thân ảnh Meiliya dần nhạt đi, giây lát sau đã biến mất không còn.

"Này này, làm sao mắt lại đỏ quạnh lên thế? Hai nàng mới rời Long cốc chưa được bao lâu mà? Nhất là nàng, Lola, lúc trước nàng trốn nhà đi trên vạn năm không sao, hôm nay gặp Meiliya a di sao lại trở nên yếu ớt như... Ái ui!"

Lời còn chưa dứt, thịt mềm ở cả hai eo của người nào đó đã đồng thời bị móng tay véo.

"Lola, nghe nói hình như có người muốn tới Lam Diệu đế quốc cưới vợ?"

"Viên minh châu của Lam Diệu đế quốc, công chúa Bisi Heber." Chuyện liên quan đến vấn đề mấu chốt, tiên nữ long tiểu thư sẽ không giả ngu.

"Vậy sao? Như vậy số nữ nhân của tên nào đó lại tăng thêm rồi!"

Trần Duệ cảm thấy hai bên đều phát lực. Thịt bên hông lập tức bị xoay ba trăm sáu mươi độ, sau đó lại bị vặn tiếp theo hướng ngược lại. Hắn không khỏi nhe răng trợn mắt: "Thật ra nàng ấy căn bản không muốn gả cho ta. Lần này tới, ta chỉ muốn làm một số giao dịch với nàng ấy, tìm được một trong ba thánh vật là Chén Thánh thôi!"

"Nàng ấy không muốn gả cho chàng?" Isabella cười mỉm buông lỏng tay: "Làm sao chàng biết? Xem ra không lâu trước đây chàng đã gặp nàng ta? Để ta đoán xem nào, có phải là vào thời điểm mấy lần trước tới thế giới loài người? Còn nữa, trong khoảng thời gian này, chàng thường xuyên vào trong hoàng cung gặp tình nhân cũ, đúng không? Tên gì ấy nhỉ..."

"Veronica." Tiên nữ long tiếp tục bổ đao, à nhầm, bổ sung.

"Ta nghe nói, năm đó tam hoàng tử điện hạ và vị thân vương phu nhân này có gì đó mờ ám. Xem ra, có người giấu diếm chị em chúng ta rất nhiều chuyện."

Trần Duệ cảm thấy cái tay còn lại tiếp tục dùng sức. Hắn dùng vẻ mặt vô tội nhìn Lola bên cạnh, tiên nữ long tiểu thư cũng ngơ ngác nhìn lại hắn. Vẻ mặt mơ màng giống như người đang véo Trần Duệ không phải là nàng vậy.

"Lola..."

"Gì cơ?"

"Đừng véo."

"Ồ." (càng dùng sức)

"..."

"Được rồi, nam nhân đôi khi khó tránh khỏi nói dối nhưng mà những lời này đều là nói dối thiện ý." Trần Duệ thâm tình nhìn hai người yêu của mình. "Vì để nữ nhân quan trọng nhất trong lòng ta càng thêm bình an hạnh phúc."

Tiên nữ long tiểu thư dường như bị cảm động, liền buông tay ra. Nàng và cô mụ đại nhân liếc nhìn nhau một cái, đột nhiên trăm miệng một lời: "Chàng coi trọng ai nhất?"

Trần Duệ: "..."

Đươc rồi, mấy cái này chỉ là khâu nhỏ không quan hệ tới chủ đề, không cần để ý! Cuối cùng, nam chân heo có thể dỗ dành được hai vị nữ hậu cung nữ hiệp hay không, về phần trên lưng hắn có xuất hiện thêm vết cào cấu nào hay không, tất cả đều không là gì nhiều với việc nam chân heo bị Thủy Tinh cung huyết tế.

Vì vậy, tiên nữ long tiểu thư mỹ mãn tiếp tục bế quan. Nàng hôm nay đã hoàn toàn hấp thu tinh thần lạc ấn của Python (Bendie đấy, vào đây xem), cộng thêm việc tu hành với cha mẹ ở Long cốc, tiên nữ long tiểu thư đã mơ hồ tìm được cách biến quốc độ ảo ảnh thành quốc độ chân thực. Đây là giấu hiệu sắp bước chân vào bán thần.

Khi Trần Duệ đang nhắm mắt dưỡng thần, Samuel lại tới báo cáo, Rex đại đế phái nữ quan lễ nghi tới.

"Giáo sư lễ nghi? Ta không rảnh gặp nàng!" Nghĩ tới lúc trước Rex bảo hắn học tập lễ nghi hoàng thất để tham gia nghi thức đính hôn với Lam Diệu đế quốc, Trần Duệ không khỏi cười lạnh. Cuộc đính hôn kia còn không biết sẽ biến thành cái gì.

"Isabella chủ mẫu đã gặp nàng..."

"Vậy càng không có vấn đề, Isa sẽ biết cách đuổi nàng ta đi."

"Điện hạ, như thế ngược lại càng trở nên to chuyện..." Vẻ mặt Samuel khá là cổ quái: "Hay là điện hạ tự đi một chuyến thì hơn."

"Có ý gì?"

"Bởi vì nữ quan kia chính là... Veronica điện hạ."

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio