Chàng Rể Ma Giới

chương 966: người cây

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trải qua sự kiện phế tích, Trần Duệ cũng không dừng lại ở thành Vân Thải mà cáo từ rời đi.

Ngụy thiên sứ Kule cho Trần Duệ ấn tượng không tệ, tuy được xưng là thiên sứ nhưng dù sao cũng là nhân loại, khác với bọn Rafael, Michael, hắn không tỏ ra cao cao tại thượng, xem sinh linh như con sâu cái kiến.

Nhưng mà có một câu nói, dùng mặt nạ đối diện nhau quá lâu, khi trở mặt lại càng dễ dàng.

Cho nên, trước mặt thân nhân bằng hữu của mình, Trần Duệ luôn buông bỏ tấm mặt nạ xuống, sống với con người thật của mình.

Thứ quan trọng nhất cho dù có thay đổi thế nào cuối cùng cũng sẽ không cải biến.

Trần Duệ đột nhiên ngẩng đầu, nhìn bầu trời xanh bao la.

Những kẻ là thiên sứ thậm chí là thần linh kia, trước kia khi các người chưa đội mặt nạ, các người có khuôn mặt thế nào?

Các người... còn nhớ rõ con người thật của mình hay không?

"Ngươi đang suy nghĩ gì vậy?"

Thanh âm của Lola cắt đứt mạch suy nghĩ của Trần Duệ, trước mắt là biển rộng mênh mông. Còn hắn thì đang đứng trên cột buồm thuyền Man Đà La, trong lòng là tiên nữ long tiểu thư xinh đẹp.

Trần Duệ hít sâu một hơi, tâm tình cuối cùng cũng bình tĩnh lại. Hắn khẽ vuốt mái tóc nàng: "Không có gì."

"Là sao?"

"Ừm... thật ra..." Trần Duệ nở nụ cười, hôn lên mặt nàng. "Ta suy nghĩ làm sao để thỏa mãn ý nguyện của Lola nhà ta."

"Ồ." Tiên nữ long tiểu thư bỗng nhiên đỏ mặt, ý nguyện này chính là muốn cho Dodo có thêm đệ đệ hoặc muội muội.

Vì ý nguyện này, mấy ngày nay tiên nữ long tiểu thư rất "chăm chỉ". Dựa theo lời Cơ Á nói, đây chính là cái lợi của việc "ăn mảnh".

Bởi vì có tuổi thọ lâu dài, ma tộc thực lực càng mạnh càng khó có hậu duệ. Tuy Trần Duệ là nhân loại, thế giới loài người mặc dù cũng có quy tắc cường giả càng mạnh càng khó sinh sản nhưng tóm lại, về năng lực này vẫn cường đại hơn ma tộc nhiều lắm. Trước kia, Trần Duệ không đủ thực lực nên không nghĩ nhiều về phương diện này nhưng hôm nay coi như cũng có một gia đình ổn định. Hơn nữa tính cho đến hiện tại thì đã có tổng cộng sáu người có quan hệ người yêu thực chất với hắn, tần suất "xxx" có thể dùng từ "cần cù vất vả" để hình dung. Đến hiện tại, hắn vẫn chỉ có mỗi mình con gái Dodo, hơn nữa còn là do tiểu phượng hoàng lợi dụng thiên phú bí thuật mượn cơ thể Katherine để giáng sinh.

Là do nhân loại cùng dị tộc kết hợp nên khó sinh đẻ sao? Hay là vì quan hệ đến việc linh hồn sống lại? Hoặc là bởi vì siêu cấp hệ thống?

Trần Duệ nghĩ mãi mà không ra lý do, nhưng mà vấn đề hậu đại tốt nhất là cứ theo duyên số đi. Dù sao hiện tại hắn đã có bảo bối Dodo rồi, cũng coi như là một người cha.

Có vợ, có con, có bạn, có nhà, cả đời này, cho dù thế nào đi nữa thì cũng đáng giá.

Trần Duệ lại hôn Lola một cái, ôm nàng thật chặt, dựa mình vào cột buồm. Cảm thụ gió biển thổi qua mặt, ánh mắt hắn trầm lặng mà bình tĩnh.

Lola nằm trong ngực hắn, cảm thụ trống ngực mạnh mẽ, cảm thụ sự yên lặng và ôn hòa. Nàng cảm thấy mình cũng ấm áp dễ chịu, hạnh phúc như nở hoa trong lòng.

"Trần Duệ..."

"Hả?"

"Ta thật sự rất vui, rốt cục cũng không cần phải sống qua những tháng ngày tịch mịch vùi mình vào tu luyện và nghiên cứu nữa. Tỉnh tỉnh mê mê nhiều năm như vậy rồi, bây giờ ta mới thật sự cảm thấy mình được sống, thật tốt."

"Ồ."

"Suốt đời này, hãy cứ ôm ta thật chặt như thế."

"Gì cơ?"

"..."

Tiên nữ long tiểu thư lại mở miệng nhưng không nói chuyện vì nàng đã không khách khí cắn mạnh cho người nào đó một cái.

"Ai ui... tay ta..."

Nhìn bộ dáng tức giận của tiên nữ long tiểu thư, Trần Duệ tỏ vẻ đau khổ thổi thổi vết răng tròn trên tay, đột nhiên ghé đầu vào cạnh tai nàng, thì thầm một câu.

"Đi, chúng ta thử đi hoàn thành ý nguyện kia nào."

Tiên nữ long tiểu thư lập tức đỏ mặt, chỉ cảm thấy vành tai mình ngưa ngứa, thân thể mềm nhũn ra. Trần Duệ cười ha hả, dùng sức bế nàng lên theo kiểu công chúa rồi đi về căn buồng nhỏ trên thuyền.

Đám người cát không hiểu phong tình tự nhiên làm như không thấy, tiếp tục nghiêm túc tham chiếu hải đồ, khống chế thuyền Man Đà La đi tới Phỉ Thúy Lâm Hải.

Tốc độ thuyền rất nhanh, sáng sớm hai ngày sau người trên thuyền đã thấy được mảnh rừng xanh um tươi tốt kia.

Sau khi cập bờ, Trần Duệ thu hồi người cát và thuyền Man Đà La, lấy ra tấm bản đồ Lục Diệp lúc trước Feinuoya tặng cho hắn.

Bản đồ Lục Diệp khác với các bản đồ ma pháp bình thường. Feinuoya từng giới thiệu, nó là bản đồ trân quý được tinh linh tộc dùng khí tức tự nhiên đặc biệt chế tạo, sẽ không chịu sự quấy nhiễu của dị lực và kết giới tại Phỉ Thúy Lâm Hải. Trung tâm bản đồ là Ngân Nguyệt tiên đô của tộc Tinh Linh. Bản đồ ma pháp có một cái "kim chỉ nam" luôn chỉ về hướng tiên đô.

Đi Ngân Nguyệt tiên đô gặp Feinuoya liền có thể tới thôn Thạch Quyền tìm sâm lâm ải nhân.

Trần Duệ mang theo Lola đi theo hướng chỉ của cây kim, một mạch chạy về phía tiên đô.

Diện tích Phỉ Thúy Lâm Hải cực kỳ khổng lồ, vượt xa lãnh thổ của các vương quốc thậm chí cả đế quốc. Trong rừng có những tán cây cổ thụ cao ngất cùng với cơ man nào là thực vật, đủ loại hiếm có, thiên kỳ bách quái cũng ẩn chứa vô số nguy hiểm khó lường.

Lola thả chút hơi thở của rồng kèm với lực lượng quốc độ ra, những sinh vật trong rừng sợ hãi dồn dập thối lui. Nhưng cũng có một số ít sinh vật dựa vào bản năng đi săn vẫn vồ tới công kích, tuy nhiên chúng không thể tạo thành uy hiếp gì lớn.

Trần Duệ và Lola dắt tay nhau đi tới, hai người đều có thực lực cấp quốc độ, mặc dù dị lực trong Lâm Hải cũng có ảnh hưởng hạn chế thực lực không nhỏ nhưng Lục Nguyên Tố quốc độ của Lola thập phần kỳ diệu. Trần Duệ giống như đi mây về gió, cũng không hề thi triển lực lượng bản thân nào mà thân thể bay bổng được nàng kéo đi.

Loại tốc độ này so sánh với tọa kỵ mặt đất, thậm chí là ngân phi mã của tinh linh thì nhanh hơn nhiều lắm.

Trần Duệ âm thầm cảm thán sự ảo diệu của nguyên tố ma pháp. Nhưng mà một kẻ ngu dốt về ma pháp như hắn thì chỉ có thể cảm khái vậy thôi.

Ước chừng sáu giờ sau, Lola bỗng nhiên dừng bước chân. Trần Duệ nhạy cảm nhận ra dị thường ở phía trước.

Đó là một gốc cổ thụ cực lớn, ít nhất tới hai mươi người mới ôm hết được. Loại cổ thụ này thực ra cũng không hề hiếm thấy trong Phỉ Thúy Lâm Hải nhưng Trần Duệ và Lola đều cảm nhận được sinh mệnh lực cường đại mà tinh túy tỏa ra từ nó.

Chủng tộc: người cây

Tổng hợp thực lực: SS-

Thể chất: SS

Lực lượng: SS

Tinh thần: S+

Tốc độ: C

Phân tích: thuộc tính thổ, người làm vườn siêu cấp, lực lượng quấn quanh, bức tường kết giới.

Trình độ nguy hiểm: bình thường.

Đây là lần đầu tiên Trần Duệ chứng kiến kẻ mang thực lực quốc độ mà chỉ có tốc độ cấp C. Người cây? Những cây cổ thụ lớn này có một thiên phú đặc biệt "Người làm vườn siêu cấp". Ven đường đi, thực vật xanh tươi như vậy hẳn có liên quan đến cây cổ thụ này.

Thấy hai người dừng lại, người cây chậm rãi động đậy, thân thể cao lớn hơi run rẩy, có không ít vụn bụi rơi xuống, chim chóc trên cành chấn kinh bay tứ tán.

Cùng lúc đó, một kết giới đặc thù lấy người cây làm trung tâm khuếch tán ra xung quanh, giống như vô số tầng tầng lớp lớp vách tường bằng khói.

Cành cây cực lớn chậm rãi mở ra hai con mắt, ngũ quan không ngờ cũng khá hình tượng. "Lông mi" và "chòm râu" là cành lá sum xuê, xa xa nhìn lại thoạt như một lão nhân.

Không biết cái "cây" này bao nhiêu tuổi nhưng theo hơi thở sinh mệnh thì Lola phỏng chừng đứng trước mặt nó cũng trở thành một tiểu nha đầu thôi.

Người cây sống lại, "tứ chi" (cũng chính là thân cây) động đậy, đồng thời "cái miệng" mở rộng phát ra âm thanh ồm ồm, đứt đoạn như bị nấc cục.

"Trước... mặt... là... thôn... Thạch... Quyền..."

Tiết tấu khá là chậm rãi. Hai chữ "Thạch Quyền" rơi vào tai Trần Duệ và Lola, mắt hai người không khỏi sáng lên.

Thôn Thạch Quyền?

Hai người vốn định tới tìm Feinuoya rồi mới đến thôn Thạch Quyền, không ngờ lại đi thẳng tới mục đích trước.

Bên kia, người cây vẫn tiếp tục nói: "Cấm... thông..." (Dịch: Ờ, sẽ không thông)

Đệch, đang có việc gấp mà lão nhân gia người còn chậm rãi từ từ kiểu này thì đúng là gấp chết người ta.

"Phía trước là thôn Thạch Quyền, cấm thông hành!" Tốc độ nói chuyện của người cây đột nhiên tăng nhanh, kỳ thật cũng không phải tốc độ nói trở nên nhanh mà do tốc độ dòng chảy thời gian tăng lên. Trần Duệ thật sự chịu không nổi nên mới phát động quy tắc thời gian.

"Chúng ta là bằng hữu của ải nhân sâm lâm, ải nhân hiện tại gặp nguy hiểm cực lớn, xin hãy để chúng tôi tới giúp họ."

"Cho dù là ai cũng không được đi qua!"

"Vậy có thể giúp tôi thông truyền được hay không? Bạn của tôi là chế khí tông sư tộc Ải Nhân - Boende."

"Không được! Các ngươi không được tiến thêm một bước nào!"

"..."

Trần Duệ giải thích một hồi, cũng không tiếc hao phí khí lực thi triển quy tắc thời gian nhưng người cây dường như không quá giỏi về ngôn ngữ, hơn nữa tính tình còn vô cùng cố chấp. Trong nhận thức của nó là có chết cũng không cho phép hai người đi qua.

Trần Duệ bất đắc dĩ chỉ có thể nhìn Lola: "Chỉ có thể vượt qua thôi, tận lực đừng tổn thương hắn."

Lola đứng bên gật đầu, nắm tay Trần Duệ, tay kia hơi chỉ ngón trỏ một cái. "Vách tường" kết giới bỗng nhiên rạn nứt.

Thân hình hai người thuấn di vào bên trong không gian kết giới chằng chịt, sau đó lại tạo ra thêm vài chỗ rạn nứt. Họ ngoặt bước mấy lần, chỉ đơn giản đã đột phá kết giới phòng hộ, xuất hiện ở phía xa sau lưng người cây.

Khoảng cách này đã tương đối xa, lấy tộc độ kia của người cây, ngay cả xoay người cũng không kịp. Nhưng mà trên mặt đất lúc này lại bắn lên vô số dây leo, giống như lưới trời lồng lộng bao vây xung quanh Trần Duệ và Lola.

Tốc độ thế này làm gì còn cảm giác chậm chạp của người cây nữa, phút chốc xung quanh cả hai đã là một mảnh rễ phụ.

Một màn này khiến trong đầu Trần Duệ xuất hiện mấy danh từ như "Lan Nhược tự", "bà ngoại", không khỏi giật mình một cái. Thiên phú xúc tu kiểu này thật biến thái... (Không rõ hai từ kia lắm, chỉ biết nó trong Thiện Nữ U Hồn, ta chưa xem film này.)

Không đợi "xúc tua" kia siết tới, đôi mắt tím xinh đẹp của Lola chớp động. Rễ cây đầy trời lập tức trì trệ, cùng lúc biến thành màu đỏ. Chớp mắt, chúng đã bị đốt thành tro bụi.

Nhưng ngay sau đó, lại thêm một phần rễ cây chui từ dưới đất lên, gần như vô cùng vô tận.

Lola lại mở trừng hai mắt. Không khí vốn nóng bỏng trở nên rét lạnh, mặt đất bị kết băng. Mặt băng cứng như sắt thép, rễ cây có muốn cũng không cách nào đột phá ra tiếp. Người cây làm như muốn quay đầu công kích nhưng động tác thật sự quá chậm, đợi đến khi quay lại thì kẻ địch đã chuồn mất dạng.

Trần Duệ và Lola vừa thoát khỏi người cây kia, phía trước lại xuất hiện thêm nhiều người cây nữa, không nói hai lời đã tung kết giới ngăn cản. Rất có thể, người cây phía trước đã dùng phương pháp đặc thù nào đó để truyền tin có người "xâm lấn".

Người cây là chủng tộc rất hòa bình, bản lĩnh phòng ngự vô cùng xuất sắc. Vài người cây liên hợp lại tạo kết giới làm hiệu quả ngăn cản tăng lên gấp bội, kể cả có là Lola cũng không cách nào thoải mái phá giải. Nhưng mà thủ đoạn công kích của người cây rất yếu nhược, đại đa số người cây chỉ biết mỗi chiêu thức quấn quanh. Đương nhiên, cái quấn quanh kia cũng rất hung hãn và cầm thú, chỉ là còn lâu mới bằng phiền toái của bức tường kết giới.

Trên người Lola tỏa ra quang diễm màu vàng. Nàng khẽ vẫy tay, một thanh đao năng lượng khổng lồ cắm vào bức tường kết giới, lưỡi đao sắc bén di động theo tiết tấu kỳ dị. Mặt lưỡi đao xuất hiện vết nứt, đồng thời cái kết giới mấy thụ nhân liên kết cũng bị rạn nứt không thể ngăn cản. Cuối cùng, chỉnh thể cả bức tường cùng tan biến với "lưỡi đao sắc bén" kia.

Ngay khi Lola đánh tan mấy phòng tuyến bức tường kết giới, mấy đạo tiếng xé gió vang lên, thế tới cực kỳ nhanh chóng.

Lola nhíu mày, không gian bên người lập tức cứng lại, hơn mười thứ phá không tới kia trì trệ ngay trước người nàng, thì ra mà những mũi tên ngân sắc.

Mặc dù Lola đã giữ chặt những mũi tên nhưng phản ứng của đối phương rất nhanh, tiếng xé gió lại vang lên lần nữa. Hơn mười mũi tên lại được bắn ra, mục tiêu chính xác bắn vào đuôi mười mũi tên trước. Va chạm dẫn tới nổ mạnh, khiến cho không gian lắc lư một hồi.

Đáng tiếc, đối phương đã xem thường lực lượng của Lola, cho dù mưa tên kia phát sinh biến hóa gì thì cuối cùng cũng không cách nào rung chuyển lực lượng phòng hộ của tiên nữ long tiểu thư.

Trần Duệ nhướng mày. Tài bắn cung thần kỳ thế này tuyệt không phải thụ nhân, mà là... tinh linh!

Sau khi bức tường kết giới bị đánh nát, Trần Duệ đã cảm ứng được trong rừng cây phía trước có một tinh linh đang ẩn núp, xa xa dường như còn có nhiều tinh linh khác đang chạy tới.

Dựa theo lời người cây nói lúc trước, chỗ này hẳn là thôn Thạch Quyền của sâm lâm ải nhân, nhưng giờ sao lại nhiều tinh linh như vậy?

Trần Duệ từng dạo chơi ở Ngân Nguyệt tiên đô một thời gian, còn từng tại vùng ngoại ô tiên đô đánh chết thiên sứ bốn cánh Islamic Yueluer. Hắn không hề xa lạ gì với tộc Tinh Linh. Vừa rồi Lola bị bắn tên, tài bắn cung của tinh linh này rất xuất sắc, chắc hẳn là quân đội tinh linh chính quy.

Thôn Thạch Quyền rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio