Trần Duệ rời khỏi Ngân Nguyệt tiên đô không lâu, ba giờ tại đài Phong Tinh của Lola cũng chấm dứt, tự động trở lại bên cạnh hắn.
Trạng thái dung hợp của đài Phong Tinh có diệu dụng là trả giá một số lượng kết tinh tín ngưỡng nhất định để mượn nhờ lực lượng của siêu cấp hệ thống, bổ sung cho người dung hợp tinh vị. Tiên nữ long tiểu thư ngày hôm nay đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Trần Duệ nói lại chuyện hôm qua một cách giản lược cho Lola nghe. Nghe thấy Tự Nhiên chi thụ không ngờ lại đang ở trong tay nam nhân của mình, tiên nữ long tiểu thư không khỏi ngây người. Cái này không phải giả rồi, làm con gái của Tinh Linh Vương, nàng tự nhiên biết Tự Nhiên chi thụ là đại biểu thế nào với Tinh Linh tộc.
Đương nhiên, Trần Duệ cũng không đề cập tới “quan hệ thông gia”, lúc gần đi hắn hỏi nữ hoàng tinh linh một câu kia là do hồi ức và kỷ niệm trong lòng. Chuyện xảy ra ở tế đàn núi lửa Ác Mộng như mới ngày hôm qua, Blanchett chết nhưng bóng dáng của thiếu nữ bán tinh linh đó vẫn mãi cất kỹ trong lòng hắn.
Ngoại trừ thu hoạch từ Tự Nhiên chi thụ và sáng tạo bổn nguyên ra, Trần Duệ còn nhận được ban thưởng của nhiệm vụ “bó củi”. Đó là một cái hộp.
Cái hộp này là trang bị không gian nhưng tuyệt đối không giống với vật phẩm không gian bình thường. Đầu tiên, không gian của nó to lớn đến mức kinh người, tuy kém siêu cấp hệ thống nhưng cũng là trang bị không gian lớn nhất Trần Duệ thấy.
Trong hộp có rất nhiều đồ, gần như chất đầy cả cái không gian khổng lồ kia. Những vật này… đều vô cùng rách nát nhưng mà khi Trần Duệ trông thấy đám đồ vật “rách nát” kia lại kinh hãi không thôi. Đối với hắn, những thứ “rách nát” này còn trân quý hơn cả hắc tinh tệ.
Vật phẩm của di tích thượng cổ luyện kim văn minh!
Làm cường giả thống trị thành thị luyện kinh văn minh cấp ba, Trần Duệ có thể tinh tường cảm giác được đẳng cấp của những vật phẩm này khá cao vượt xa đẳng cấp của thành thị minh văn cấp bốn “Thiên Luân”, ít nhất cũng phải là “đô thị” cấp năm, thậm chí còn có thể là “đế đô” cấp sáu.
Đế đô cấp sáu cũng là đẳng cấp minh văn cao nhất, chỉ có chỉnh thể văn minh đạt tới trình độ nào đó mới có thể tiến hóa, hơn nữa còn mang đặc tính duy nhất. Lúc trước, tứ đại đế quốc luyện kim văn minh cũng chỉ có một tòa như thế thôi.
Trần Duệ bây giờ có được thành phố luyện kim Tinh Hoàng Chi Đô cấp ba. Chẳng qua lúc đầu ở vùng đất Hoang Mang thần bí, hắn đã lấy được một lượng lớn nguyên tinh, không chỉ có thể thành công chế tạo hạch tâm tinh thể để khống chế trò trơi ma pháp mà còn đại tăng lực lượng trụ cột sinh mệnh. Tinh Hoàng chỉ hấp thu không đến mười phút đã đạt tới bình cảnh, hạn mức khống chế sinh vật và khống chế lực lượng tăng cao trên diện rộng.
Vốn chưởng khống giả tinh thần lạc ấn của Tinh Hoàng Chi Đô là quốc độ cấp, hạn mức cao nhất của Tinh Hoàng có liên quan trực tiếp tới thực lực của chủ nhân. Chỉ cần thực lực Trần Duệ có thể đột phá đến bán thần thì hạch tâm của Tinh Hoàng cũng tự động thăng lên cấp bốn. Nhưng nếu muốn cả thành thị thăng cấp thì còn cần các loại tài liệu trân quý. Đám đồ “rách rưới” mà Ailuxier đưa tặng đúng là than sưởi ấm giữa mùa đông. Có những tài liệu này, chỉ cần Trần Duệ đột phá cảnh giới, tinh thần lạc ấn tăng cấp thì Tinh Hoàng Chi Đô có thể thuận lợi đạt tới cấp bốn, thậm chí còn cao hơn.
Trần Duệ thu cái hộp vào trong không gian trữ vật, dựa vào huy chương Thánh Diệp nữ hoàng Liv đưa, thuận lợi thông qua cảng Tử Lan của Tinh Linh tộc để ra khơi. Con thuyền Man Đà La lướt gió, đi thẳng về phía Lam Diệu đế quốc.
Trong hành trình tới Phỉ Thúy Lâm Hải lần này, Lola cũng thu hoạch được rất nhiều thứ. Vương miện Nguyên Tố Nữ Thần là thần khí vượt qua cả tháp Huy Hoàng, hơn nữa nó không cần phải đạt cấp bán thần mới có thể thi triển. Nó được Lola coi như bảo bối trân quý. Không chỉ có vậy, sau trận chiến đối mặt với đại quân Thâm Uyên, Lola tiến thêm một bước lĩnh ngộ ảo diệu của Lục Nguyên Tố quốc độ, nắm được chút mấu chốt để tấn cấp bán thần. Chỉ cần có thêm chút kích thích nữa thôi, nàng có thể trực tiếp thăng cấp.
Nhiệm vụ “bó củi” tuy là cạm bẫy nhưng thù lao cuối cùng không còn bẫy gì nữa.
Hai ngày sau, thuyền Man Đà La đã tới thành phố cảng nổi tiếng của Lam Diệu đế quốc - Jagerda. Đây cũng là địa điểm hội hợp của hắn và bọn Projo, Pagliuca.
Jagerda là thành phố lớn thứ hai của Lam Diệu đế quốc, thành phố lớn nhất là đế đô Fluoride. Thành phố cảng này hết sức phồn hoa, bởi vì nó tiếp giáp hải vực Lam Nguyệt của Tinh Linh tộc cho nên ở đây không hiếm bóng dáng tinh linh. Rất nhiều đặc sản của Phỉ Thúy Lâm Hải được bày bán ở đây, kể cả một ít hàng mỹ nghệ, vật phẩm ma pháp xuất xứ từ tay Tinh Linh cũng có.
Jegerda nổi tiếng không chỉ bởi kinh tế của nó lớn mà còn bởi vì lực lượng quân sự cũng mạnh. Ở đây có một trong số những “vũ khí quốc gia” mạnh nhất của Lam Diệu đế quốc, Pháp Sư Tháp Lâm.
Ma pháp sư là một chức nghiệp rất cường đại, đồng thời cũng là chức nghiệp rất đốt tiền. Bình thường, trụ cột ma pháp sư muốn tu hành gồm có tinh thần lực, ma pháp lực, tương tác nguyên tố. Muốn đạt cấp cao mà bớt gánh nặng đều cần tốn rất nhiều tiền mua sách mua vật phẩm. Nếu muốn phóng thích ma pháp, có thể tự mình cảm ngộ lấy nhưng xác xuất thành công sẽ rất thấp, dễ đi đường vòng. Phương pháp mau lẹ nhất là đọc một số sách ma pháp đặc thù, đương nhiên, nếu như có một vị lão sư chỉ đạo thì còn gì bằng. Những điều này khiến cho học tập ma pháp trở thành một việc “xa xỉ”. Nhất là thế giới mặt đất, quyển trục ma pháp khá phổ cập, cảnh này khiến tỷ lệ đốt tiền của các ma pháp sư gần với luyện kim thuật.
Ưu thế của thế giới mặt đất là có hệ thống học tập học viện, có thể thông qua tu nghiệp học viện để đạt được tư cách ma pháp sư chính thức. Những học viên ưu tú có khả năng ở lại học viện để tiến thêm một bước đào tạo, hơn nữa cũng sẽ được các đế quốc và vương quốc mời chào.
Pháp Sư Tháp thực ra là nơi các ma pháp sư nghiên cứu và tu hành, cũng là kiến trúc đặc hữu của ma pháp sư tại thế giới mặt đất. Ở ma giới rất ít chứng kiến được loại kiến trúc kiểu này.
Pháp Sư Tháp có chứa các loại sách ma pháp, quyển trục hoặc vật phẩm đạo cụ ma pháp, đồng thời cũng là căn cứ địa để chống cự và tránh né cường địch. Các phương diện về địa điểm, kết cấu và đặc tính nguyên tố của nó đều rất được chú ý.
Một tòa Pháp Sư Tháp tốt không chỉ có thể làm cho các ma pháp sư khi tu hành làm ít hưởng nhiều mà còn mang tới tác dụng mấu chốt khi chiến đấu. Pháp Sư Tháp đồng thời cũng là biểu tượng cho thân phận và địa vị, giống như bình thường chỉ có những ma pháp sư đạt tới sư cấp mới có tư cách tiến vào tháp để tu tập ma pháp.
Jegerda là trận doanh tập trung những ma pháp sư cường đại nhất đế quốc Lam Diệu. Pháp Sư Tháp ở đây không đơn giản chỉ là một tòa tháp đơn giản mà là một “hàng ngũ” có quy hoạch tập thể, gọi chung là Pháp Sư Tháp Lâm (rừng tháp pháp sư).
Bởi vì Lam Diệu đế quốc và Ngân Nguyệt tiên đô có quan hệ đồng minh nên ma pháp sư tại Jagerda có một bộ phận là tinh linh. Cả tòa thành thị này được xưng là “Pháp sư chi thành”.
Tinh Linh tộc là chủng tộc ma pháp, bởi vì bọn họ rất tôn trọng tự nhiên Trần Duệ cũng không nhìn thấy nhiều chế phẩm rìu đục ở đây.
Trên bầu trời là khinh khí cầu ma pháp cực lớn đang qua lại dò xét tòa thành. Gần như trong mỗi cửa hàng đều có phục vụ cung cấp tượng gỗ ma pháp đơn giản, ngay cả trên bánh xe xe ngựa cũng được khu động bởi lực lượng nguyên tố…
Lola tới đây rồi thấy rất hưng phấn, tuy những vật phẩm ma pháp này trong mắt nàng chẳng đáng nhắc tới nhưng chúng đều khá mới lạ, đánh vỡ rất nhiều tư duy cổ hủ.
Nhất thời, tiên nữ long học được không ít điều khiến nàng vui vẻ suốt dọc đường. Trong tay nàng lúc này là một cuốn sổ nhỏ, thỉnh thoảng lại được ghi chép lên vài điều, e sợ bỏ lỡ linh cảm quý giá.
Lola đi một hồi, ánh mắt bị một chiếc đèn cá ngoài cửa ma pháp thương điếm hấp dẫn. Chiếc đèn kia là một cái vạc cá lớn, bên trong có dầu lưu chuyển phát ra ánh sáng, không ngừng biến hóa, trông rất thú vị.
Tiên nữ long tiểu thư sáng mắt, đi tới gần.
Đứng ở cửa điếm là một nữ nhân viên bán hàng, thấy Lola hứng thú với đèn cá liền vội vàng xởi lởi giới thiệu.
Nào biết Lola lại chỉ tán dương sáng ý của cái đèn này chứ không mua, ngược lại còn vạch ra một loạt vấn đề, từ việc thiếu hụt trong chụp đèn cho tới việc cá này chỉ một năm là chết.
Cửa hàng ma pháp này tương đối lớn, xem ra cũng khá nổi danh, người ra ra vào vào không ít, nữ nhân viên sợ sẽ làm ảnh hưởng tới việc làm ăn của cửa hàng nên mới cãi cọ cùng Lola.
Trần Duệ biết Lola ham mê nghiên cứu nhưng dù sao thì cũng ảnh hưởng tới việc buôn bán của người ta. Hắn đang muốn đi lên hòa giải thì một thanh âm ở cạnh vang lên: “Vậy theo cách nhìn của tiểu thư thì làm thế nào mới khiến những con cá này không chết quá sớm?”
Người đưa ra câu hỏi là một nam tử trung niên có râu mép, mặc một bộ áo pháp sư mộc mạc. Hắn vốn định rời khỏi cửa hàng nhưng lại vừa vặn nghe thấy mấy vấn đề Lola đề ra cho nên hưng trí bừng bừng lên tiếng hỏi.
Trần Duệ liếc mắt đã nhìn ra nam tử này có thực lực đỉnh phong thánh cấp (ma đế), hơn nữa khí tức lực lượng khá hùng hậu, xem ra cách quốc độ hóa không xa nữa. Hắn còn chú ý tới nam tử này vừa mở miệng, nữ nhân viên vừa rồi còn cất tiếng phê bình đã lập tức im lặng, hiển nhiên nam tử trung niên này là một vị pháp sư nổi danh.
Thực lực nam tử đương nhiên chẳng đáng để vào mắt của Lola nhưng gặp phải vấn đề nghiên cứu khoa học, nàng không kỳ thị gì vấn đề thực lực mà nghiêm túc đề ra một số phương án cải tiến.
“Sáng kiến quá tuyệt!” Nam tử càng nghe càng kinh ngạc, nghiêm túc tỏ vẻ kính trọng: “Tên của ta là Lier, xin hỏi phương danh của tiểu thư?”
Lola nhìn thoáng qua Trần Duệ, Trần Duệ mỉm cười nói: “Ta tên Arthur, đây là thê tử ta, tên là Lola, vừa rồi có chỗ thất lễ xin Lier các hạ thứ lỗi.”
Lier âm thầm suy nghĩ, mặc dù thực lực hai người này có bề ngoài chỉ sĩ cấp nhưng hiểu hiện học thức và lý giải của nữ tử này khiến cho bản thân hắn là thánh cấp ma pháp sư cũng phải sợ hãi than thở. Xem ra thực lực tuyệt đối không đơn giản như đã biểu hiện.
Nghe Lier giới thiệu xong, Lola và Trần Duệ đều không có phản ứng gì đặc biệt cả, dường như căn bản chưa nghe qua đại danh ma pháp sư này. Trong lòng Lier thầm đoán thực lực của Lola, cũng không so đo gì nhiều. Ngược lại, nhân viên cửa hàng ở bên thì lại hơi căm tức. Nhà quê ở đâu lên tỉnh, không ngờ lại không biết đại danh đỉnh đỉnh Lier đại nhân ở Pháp Sư Tháp Lâm.
“Đâu có!” Lier tán thưởng, nói: “Lola phu phân có kiến thức khiến ta bội phục, loại phương pháp cải tiến phối hợp giữa quang hệ và thủy hệ này ít nhất có thể đề cao gấp đôi công dụng của loại đèn cá này. Tuổi thọ của cá cũng kéo dài tới năm năm, chỉ là… vừa rồi Lola phu nhân nói tới kết cấu ma pháp trận thủy hệ ‘vân liên’ ta còn chưa rõ lắm.”
Từ “phu nhân” Lier dùng khiến Lola rất thỏa mãn, nàng kiên nhẫn giải thích kết cấu của “vân liên”.
Bởi vì tri thức nàng nắm giữ rất cao cho nên một số chỗ Lier nghe hơi mơ hồ. Trần Duệ ở bên nghe ra vấn đề mấu chốt, thỉnh thoảng dùng từ ngữ dễ hiểu ngắn gọn bổ sung.
Lier như vừa bừng tỉnh khỏi giấc mộng, ánh mắt nhìn về phía Trần Duệ cũng mang nhiều phần khác thường. Họ là vợ chồng có khác, một kẻ tài giỏi thì kẻ còn lại cũng không phải người thường!
Lier nảy ra một ý, liền hành một lễ dựa theo pháp sư chính thức: “Đa tạ có sự giải đáp của hai vị, để ta nắm giữ tri thức mới. Hôm nay gặp hai vị thực sự là một việc khiến người ta phấn chấn, không biết có thể may mắn mời hai vị tới Pháp Sư Tháp của ta làm khách không?”
Nữ nhân viên kia trợn tròn mắt lên: Lier đại nhân không ngờ lại chủ động mời hai người này tới làm khách! Đây là vinh hạnh bực nào chứ! Phải biết rằng vị thánh cấp ma pháp sư này ngày thường rất ít khi gặp khách, ngay cả thành chủ đại nhân cũng chưa từng tiến vào Pháp Sư Tháp của hắn!