CHƯƠNG
Tưởng Kỳ đá đám người nhà họ Tôn ở trong ban Giám đốc giám sát anh ta ra, thuận lợi ngồi lên ngai vàng Chủ tịch công ty bất động sản Hải Dương, lập tức ban chết ngay tại chỗ cho tất cả phe phái nhà họ Tôn trong công ty.
Anh ta lấy thế sét đánh không kịp bưng tai nuốt sạch túi tiền to nhà họ Tôn ở ngành bất động sản, nhưng anh ta không ngờ nhà họ Tôn ra tay còn mạnh mẽ vang dội hơn mình, ban giám đốc vừa đi được một nửa, người nhà họ Tôn phái tới đã trên đường lao đến, ban giám đốc chưa chấm dứt, bọn họ đã thanh tràng hết công ty, thậm chí còn phong tỏa cả cao ốc Hải Dương.
Tưởng Kỳ đã từng chứng kiến thủ đoạn này, lần này nhà họ Tôn muốn mạnh mẽ bức tử mình!
Đây là chuyện anh ta kiêng kị nhất, nếu không lấy tài kinh doanh của anh ta, muốn đối phó mấy con gà trên thương trường của nhà họ Tôn là chuyện dễ như trở bàn tay, tùy tiện chơi cũng có thể đá họ ra ngoài.
Nếu không phải có nhà họ Tôn ở phía sau, anh ta đã một mình nắm tập đoàn bất động sản Hải Dương trong tay từ lâu.
Tập đoàn bất động sản này vốn là một tay anh ta sáng lập ra, có thể nói mỗi một phần sản nghiệp trên danh nghĩa của tập đoàn đều chảy tâm huyết của anh ta!
Rầm!
Lúc này, cánh cửa gỗ trong văn phòng bị đá bay, là bị đám người bên ngoài mạnh mẽ phá vỡ.
Mười mấy người đàn ông hung thần ác sát đi đến, cầm đầu là một gã cường tráng cánh tay xăm trổ, đầu óc bóng loáng.
Một đám đàn ông xông vào, đứng thành hàng trước bàn làm việc, gã đàn ông cường tráng lạnh mặt, táo bạo ngồi xuống đối diện Tưởng Kỳ.
Thoạt đầu, trong mắt Tưởng Kỳ lộ vẻ sợ hãi, chẳng qua đã nhanh chóng bình tĩnh lại.
Chuyện luôn lo lắng xảy ra ở trước mặt cũng không đáng sợ như vậy nữa.
“Tưởng Kỳ, mày cũng chỉ là một con chó bị cắm đầy sừng mà thôi, còn không biết sống chết dám xuống tay nuốt trọn công ty bất động sản Hải Dương, mày tham ăn quá đấy? Mày có nặng lực này à?” Gã đàn ông đầu trọc khinh thường nói.
“Lục Quang! Mày thử nói lần nữa xem?” Ánh mắt Tưởng Kỳ lộ vẻ phẫn nộ, rõ ràng lời của gã đàn ông đầu trọc đã kích thích anh ta.
Chuyện con gái nhà họ Tôn, vợ Tưởng Kỳ ngoại tình là nỗi hận và sự tức giận mà anh ta đã tích tụ không biết bao nhiêu đêm trong lòng!
Nếu không, anh ta sẽ không vứt bỏ vinh hoa phú quý hiện tại, quyết đoán đặt cược lên người Lâm Tinh Vũ, phấn đầu quên mình chống lại nhà họ Lục.
“Nói một lần? Tao nói mười lần, trăm lần thì mày có thể làm được gì?” Lục Quang cười lạnh, khinh thường nói: “Con chó đầu mọc sừng này!”
Nói xong, mấy tên to lớn xông lên, giáng cho Tưởng Kỳ hai cú đấm, máu mũi chảy ra, người bị đè chặt xuống bàn làm việc.
Lục Quang khạc nước miếng lên đầu Tưởng Kỳ, vẻ mặt cuồng vọng vô cùng.
“Tưởng Kỳ, mày nói xem mày có bị coi thường không? Tổng giám đốc tốt đẹp thì không làm, lại đi đối nghịch với nhà họ Tôn?” Lục Quang cười lạnh nói: “Nếu không phải mày tự tìm đường chết đi nuốt công ty nhà họ Tôn, trước đây ông gặp mày còn phải gọi mày một tiếng Tổng giám đốc Tưởng đấy.”