CHƯƠNG
Vu Tắc Thành cũng biết thân phận thật sự của Vũ gia, hóa ra là Tề Tinh Vũ nhà họ Tề.
Chẳng trách Vũ gia lại có thể lật đổ nhà họ Văn với sát khí ngút trời như thế.
“Cộng tất cả các tài sản ở đây, Vũ gia, tôi cảm thấy ở nước H không có người nào giàu có hơn ngài.” Vu Tắc Thành kích động nói.
Vu Tắc Thành là người có tài sản hàng chục nghìn tỷ, ông ta đã không xem tiền như là tiền, nhưng mà ngày hôm nay sau khi cầm được nhiều hợp đồng tài sản như thế, ông ta vẫn bị số tiền to lớn dọa sợ.
Đồng tiền thật sự chứa đầy sức hấp dẫn trực quan.
Lâm Tinh Vũ mặt không cảm xúc, đây là chuyện mà anh đã dự liệu từ trước.
“Bắt hết những tên ám vệ của nhà họ Văn, còn có những người ở chi nhánh khác, có điều tra được cái gì không?” Lâm Tinh Vũ nghiêm túc hỏi, có thể đào được manh mối của thế lực sau lưng nhà họ Văn hay không, đây mới chính là chuyện mà anh quan tâm.
“Chuyện này, Vũ gia, những người đó căn bản không phải là nhân viên nòng cốt của nhà họ Văn, cái gì cũng không biết, ngay cả việc lần này nhà họ Văn chạy trốn đi đâu bọn họ cũng chưa từng nghe thấy, tin tức mà bọn họ cung cấp không có giá trị gì hết.” Vu Tắc Thành nghiêm túc đáp lời.
Lâm Tinh Vũ nhẹ gật đầu, uống một hớp trà, ngày nào còn chưa bắt nhà họ Văn, anh sẽ cảm thấy khó mà yên tâm, người trong bóng tối còn khó đối phó hơn so với người ngoài sáng.
“À đúng rồi, Vũ gia, lần này tất cả các đại môn phiệt Đế Kinh đều gửi thư mời đến, mời ngài có mặt ở bữa tiệc, đều thừa nhận ngài đại diện cho nhà họ Tề, đại diện thân phận một đại môn phiệt.” Vu Tắc Thành cung kính nói, dường như là còn kích động hơn Lâm Tinh Vũ.
Một người đại diện cho một thế gia môn phiệt đỉnh cấp, điều này có ý nghĩa gì?
Cái này còn uy phong hơn so những gia chủ môn phiệt đó, chỉ cần một mình Vũ gia của nhà họ Tề là đã có thể chống đỡ cả một môn phiệt. Nếu nói là gia đình giàu nhất ở nước H thì cũng không hề khoa trương chút nào, những môn phiệt đó còn có rất nhiều người cần phải chia tài sản, nhưng mà tất cả tài sản của nhà họ Tề đều do một mình Vũ gia đứng tên.
Vũ gia quả thật chính là thần thoại truyền kỳ ở Đế Kinh, là một người trẻ tuổi có tiền nhất, còn có năng lực thủ đoạn, tuổi còn nhỏ như thế, nghe nói là còn chưa kết hôn mà đã khiến các thiên kim tiểu thư của các đại môn phiệt Đế Kinh điên cuồng khen ngợi.
Mà mình lại là một cánh tay đi theo Vũ gia, chính là công thần trong sự kiện trọng đại lần này.
Vu Tắc Thành cảm thấy thân phận của mình đã được tăng cao vô số cấp bậc, mặc dù trước kia có mấy chục nghìn tỷ, nhưng mà ở Đế Kinh cũng chỉ là một tên nhà giàu mới nổi, làm sao có thể có tiếp xúc với hào môn thế gia kia được chứ?
Bây giờ thì khác rồi, ông ta đã là thành viên của nhà họ Tề, có thể nói là thuộc hạ của nhà họ Tề.
Tất cả những chuyện này đều là bởi vì quen biết với Vũ gia, để ông ta từ một lưu manh nhỏ đi đến cấp bậc đỉnh phong ở nước H như hiện tại.
“Không cần phải để ý đến những lời mời đó đâu, tôi sẽ không lộ diện trong vòng tròn thế gia Đế Kinh.” Lâm Tinh Vũ từ tốn nói: “Sau này, tất cả các nghiệp vụ ở Đế Kinh đều do ông quản lý, có biết chưa?”
“Vũ gia, tôi hiểu rồi.” Vu Tắc Thành cung kính gật đầu, sau đó sắc mặt có chút nghi ngờ.
“Vũ gia, ngài chẳng lẽ không có ý định ở lại Đế Kinh?” Vu Tắc Thành hỏi.
“Ngày mai tôi sẽ rời khỏi Đế Kinh, có tình huống gì thì cứ gọi điện thoại cho tôi thông qua số điện thoại tôi đã mã hóa cho ông.” Lâm Tinh Vũ lạnh nhạt nói.
“Ngày mai?” Vu Tắc Thành kinh ngạc.
Có chuyện gì vậy? Ở Đế Kinh có gia nghiệp lớn như thế, Vũ gia lại muốn đi đâu?
Chẳng lẽ là nước H còn có một chỗ vui hơn ở Đế Kinh? Ở đây là đế đô mà.
“Làm cho tốt đi.” Lâm Tinh Vũ đứng dậy vỗ vỗ bả vai của Vu Tắc Thành: “Đưa tôi đến Tử Long Sơn, nếu như có vấn đề gì không thể xử lý được thì cứ gọi điện thoại cho tôi.”
Nói xong, Lâm Tinh Vũ đi ra khỏi cửa, Vu Tắc Thành còn chưa kịp phản ứng, vẻ mặt nghi ngờ đi theo.
Hai người đi vào trong thang máy.