CHƯƠNG
Công Tôn Thu Vũ không nói gì, đi vào Tử Long Sơn mà không thèm quay đầu lại.
Cô ta thật sự không hiểu rõ, mình mới vừa trở về từ nước ngoài, sao cái đám bạn thân còn bé ở Đế Kinh đều đến tìm mình, giới thiệu đối tượng làm cái gì vậy chứ? Không phải là mấy người bọn họ đều có nhan sắc và điều kiện à, đều xuất thân từ gia đình giàu có, muốn tìm đối tượng không phải là chuyện đơn giản à, người ở bên ngoài đứng xếp hàng kia kìa.
Công Tôn Thu Vũ vừa đi vừa cười lạnh, chỉ cho là bọn họ đang nhạo bán mình, trong lòng có chút tức giận.
Trong phòng nghỉ ngơi của Tề Vấn Đỉnh.
Lâm Tinh Vũ và Tề Vấn Đỉnh ngồi đối diện dùng trà, nói chuyện được một khoảng thời gian.
“Tinh Vũ, ông sẽ không hỏi nhiều về chuyện cháu san bằng nhà họ Văn bằng cách nào, trong tương lai, cháu có tính toán gì không?” Tề Vấn Đỉnh vui mừng nói, thưởng thức hồng trà.
“Cháu sẽ không ở lại Đế Kinh, nhưng mà sau này cháu sẽ đến đây thăm ông nội.” Lâm Tinh Vũ nghiêm túc nói.
Chuyện của nhà họ Văn cũng không đơn giản, anh sẽ không cho là nhà họ Văn đã rời khỏi Đế Kinh thì mình có thể kê cao gối không lo.
Ngược lại, khói lửa chân chính vừa mới bắt đầu…
“Rời khỏi Đế Kinh cũng được, ở bên ngoài phải chăm sóc cho mình thật tốt.” Tề Vấn Đỉnh khẽ gật đầu, biết là chắc chắn Lâm Tinh Vũ có nhiều bí mật, nhưng mà đây là chuyện của người trẻ tuổi, không cần phải hỏi nhiều.
Người trẻ tuổi chắc chắn có sân khấu riêng của mình.
“Dạ, vậy ông nội, cháu đi về trước đây, tối nay sẽ lên máy bay.” Lâm Tinh Vũ nghiêm túc nói.
“Đi đi, ở bên ngoài phải chăm sóc tốt cho mình.” Tề Vấn Đỉnh đứng dậy, nói.
Một già một trẻ chậm rãi bước ra khỏi khu biệt thự an dưỡng.
Lâm Tinh Vũ vẫy tay tạm biệt Tề Vấn Đỉnh thì liền đi ra khỏi biệt thự an dưỡng, lúc này, Công Tôn Thu Vũ đúng lúc đi tới, trên mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn Lâm Tinh Vũ.
Lâm Tinh Vũ nhíu mày, cũng cảm thấy nghi hoặc, tại sao Công Tôn Thu Vũ lại có thể đến khu biệt thự của ông cụ? Nhưng mà anh không hỏi nhiều, đi thẳng ra khỏi tử long sơn.
“Ông ngoại, ông quen biết với người đó hả?” Công Tôn Thu Vũ đi đến trước mặt Tề Vấn Đỉnh, thắc mắc hỏi.
Tề Vấn Đỉnh cười cười, ông nói: “Cháu không nhận ra hả, đó chính là anh họ Tề Tinh Vũ của cháu đó.”
“Anh họ Tề Tinh Vũ?” Sắc mặt của Công Tôn Thu Vũ kinh ngạc, đầu ong ong.
Anh ta chính là Tề Tinh Vũ, sao lại không nhận ra vậy chứ!
Công Tôn Thu Vũ vô cùng nghi hoặc, cô ta đã nghe nói đến chuyện Tề Tinh Vũ san bằng nhà họ Văn, uy danh chấn động nước H, được xưng là người trẻ tuổi giàu có nhất ở nước H, người trẻ tuổi có năng lực nhất, là đối tượng của vô số con em Đế Kinh sùng bái, cũng là đối tượng mà rất nhiều những cô gái trẻ tuổi đang điên cuồng theo đuổi.
Nhưng mà tại sao Tề Tinh Vũ thần thoại lại là một người đàn ông trông giống như học sinh cấp ba như thế chứ?
“Không nghĩ tới có đúng không?” Tề Vấn Đỉnh cười cười.
Công Tôn Thu Vũ nhếch miệng tự lẩm bẩm: “Hóa ra anh là anh họ.”
“Ông ngoại, anh họ Tề Tinh Vũ đi đâu vậy?” Công Tôn Thu Vũ hỏi, cô ta nhất định phải tìm anh họ Tề Tinh Vũ nói cho rõ ràng, cho dù anh có đi đâu.
“Nó rời khỏi Đế Kinh, đi đâu thì ông cũng không biết, cháu có thể đi hỏi Vu Tắc Thành, ông ta là đại diện phát ngôn cho Tinh Vũ ở Đế Kinh.” Tề Vấn Đỉnh nói.