CHƯƠNG
Chuyện của nhà họ Văn cũng không đơn giản, anh sẽ không cho là nhà họ Văn đã rời khỏi Đế Kinh thì mình có thể kê cao gối không lo.
Ngược lại, khói lửa chân chính vừa mới bắt đầu…
“Rời khỏi Đế Kinh cũng được, ở bên ngoài phải chăm sóc cho mình thật tốt.” Tề Vấn Đỉnh khẽ gật đầu, biết là chắc chắn Lâm Tinh Vũ có nhiều bí mật, nhưng mà đây là chuyện của người trẻ tuổi, không cần phải hỏi nhiều.
Người trẻ tuổi chắc chắn có sân khấu riêng của mình.
“Dạ, vậy ông nội, cháu đi về trước đây, tối nay sẽ lên máy bay.” Lâm Tinh Vũ nghiêm túc nói.
“Đi đi, ở bên ngoài phải chăm sóc tốt cho mình.” Tề Vấn Đỉnh đứng dậy, nói.
Một già một trẻ chậm rãi bước ra khỏi khu biệt thự an dưỡng.
Lâm Tinh Vũ vẫy tay tạm biệt Tề Vấn Đỉnh thì liền đi ra khỏi biệt thự an dưỡng, lúc này, Công Tôn Thu Vũ đúng lúc đi tới, trên mặt tràn đầy kinh ngạc nhìn Lâm Tinh Vũ.
Lâm Tinh Vũ nhíu mày, cũng cảm thấy nghi hoặc, tại sao Công Tôn Thu Vũ lại có thể đến khu biệt thự của ông cụ? Nhưng mà anh không hỏi nhiều, đi thẳng ra khỏi tử long sơn.
“Ông ngoại, ông quen biết với người đó hả?” Công Tôn Thu Vũ đi đến trước mặt Tề Vấn Đỉnh, thắc mắc hỏi.
Tề Vấn Đỉnh cười cười, ông nói: “Cháu không nhận ra hả, đó chính là anh họ Tề Tinh Vũ của cháu đó.”
“Anh họ Tề Tinh Vũ?” Sắc mặt của Công Tôn Thu Vũ kinh ngạc, đầu ong ong.
Anh ta chính là Tề Tinh Vũ, sao lại không nhận ra vậy chứ!
Công Tôn Thu Vũ vô cùng nghi hoặc, cô ta đã nghe nói đến chuyện Tề Tinh Vũ san bằng nhà họ Văn, uy danh chấn động nước H, được xưng là người trẻ tuổi giàu có nhất ở nước H, người trẻ tuổi có năng lực nhất, là đối tượng của vô số con em Đế Kinh sùng bái, cũng là đối tượng mà rất nhiều những cô gái trẻ tuổi đang điên cuồng theo đuổi.
Nhưng mà tại sao Tề Tinh Vũ thần thoại lại là một người đàn ông trông giống như học sinh cấp ba như thế chứ?
“Không nghĩ tới có đúng không?” Tề Vấn Đỉnh cười cười.
Công Tôn Thu Vũ nhếch miệng tự lẩm bẩm: “Hóa ra anh là anh họ.”
“Ông ngoại, anh họ Tề Tinh Vũ đi đâu vậy?” Công Tôn Thu Vũ hỏi, cô ta nhất định phải tìm anh họ Tề Tinh Vũ nói cho rõ ràng, cho dù anh có đi đâu.
“Nó rời khỏi Đế Kinh, đi đâu thì ông cũng không biết, cháu có thể đi hỏi Vu Tắc Thành, ông ta là đại diện phát ngôn cho Tinh Vũ ở Đế Kinh.” Tề Vấn Đỉnh nói.
…
Buổi tối, Lâm Tinh Vũ ngồi trên máy bay riêng đến tỉnh Đông Hải.
Anh nhắm mắt dưỡng thần, bây giờ đã nhớ ra hình như Công Tôn Thu Vũ là cháu ngoại gái của ông cụ.
Lúc còn bé, mình với cô ta cũng coi như rất tốt, chỉ có điều là mình đã sắp quên hết những chuyện ở nhà họ Tề, lúc đó cũng không nhớ ra cái tên này.
Chuyện ở Đế Kinh đã kết thúc, nhưng mà chuyện cũng trở nên phức tạp hơn rồi…
Lâm Tinh Vũ nhìn vùng đất bao la ở phía dưới máy bay, ánh mắt dần dần trở nên thâm thúy.
Lúc này, ở tuyết long sơn trang, thành phố Thanh Vân.
Trương Uyển Du nghỉ ngơi ở sơn trang vài ngày, đang đi ra sơn trang chuẩn bị hóng gió.