*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trở lại Vườn hoa Hoàng Gia, có một giọng nói bỗng cất lên.
Hóa ra đó là mấy người Trịnh Khánh Vân trở về sau khi đi khảo sát các Trường đại học.
Bùi Nguyên Minh đẩy cửa đi vào, Trịnh Khánh Vân lấy ra một bộ quần áo nói: “Anh rể, anh mau chuẩn bị đi, giáo viên từ Văn phòng Tuyển sinh của Đại học thủ đô sẽ tới kiếm tra em sớm!”
“Anh ăn mặc nhanh chút rồi chăm sóc cô ấy nhé”
“Bùi Nguyên Minh chào hỏi Thanh Linh và Trịnh Tuấn, và tò mò nói: “Mọi người đã được tìm hiểu lâu như vậy, thực sự muốn đến Đại Học thủ đô? 'Vâng, vâng, nhưng điểm Đại học thủ đô quá cao, khi em đi nộp hồ sơ, bên kia nói rằng họ sẽ cử một giáo viên đến nhà để kiểm tra”
Bùi Nguyên Minh cười cười, không từ chối, dù sao đây là một sự kiện trọng đại trong cuộc đời của em vợ.
Cuối cùng, gia đình quyết định rằng giáo viên từ văn phòng tuyển sinh của Đại học thủ đô đến sẽ để anh chịu trách nhiệm tiếp đón.
Ngay sau đó, Bùi Nguyên Minh đến khách sạn đã được hai bên đồng ý.
"Hả? Tại sao lại là Bùi Nguyên Minh!?" Cô giáo xinh đẹp của Văn phòng Tuyển sinh Đại học thủ đô bước tới, nhìn lên nhìn xuống Bùi Nguyên Minh một lúc, trên mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
Bùi Nguyên Minh cẩn thận nhìn nhau trong chốc lát, liên nhớ tới.
Cô giáo xinh đẹp trước mặt là trợ giảng của anh khi anh còn học đại học.
Trợ giảng này không phải là người tốt.
Khi còn học đại học, cô ta không biết từ đâu phát hiện ra Bùi Nguyên Minh là con nhà giàu nên đã cố hết sức dụ dỗ Bùi Nguyên Minh.
Sau khi bị Bùi Nguyên Minh từ chối, cô ta bắt đầu tung tin đồn khắp nơi trong trường rằng Bùi Nguyên Minh là một tên cặn bã.
Sau đó, Bùi Nguyên Minh không thèm để ý tới cô ta, trực tiếp cho nhà trường đuổi cô ta ra khỏi cổng trường.
Không ngờ, cô giáo bị đuổi khỏi trường nay đã trở thành giáo viên của văn phòng tuyển sinh Đại học thủ đô.
Và khi nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, khuôn mặt xinh đẹp của Lâm Sa Sa đầy biểu cảm kỳ quái, thậm chí còn hơi chút nghiến răng nghiến lợi.
Sau khi bị Bùi Nguyên Minh đuổi ra khỏi trường đại học năm đó, Lâm Sa Sa đến thủ đô, về sau cô ta sử dụng rất nhiều năng lực, ngủ cùng không biết bao nhiêu ông già mới có thể xin vào trường đại học thủ đô.
Và rồi dựa vào ngoại hình, trong những năm gần đây cô ta đã rất suôn sẻ, hiện tại cô ta còn đang ngồi trên ngôi vị giáo viên văn phòng tuyển sinh.
Tính khí tốt cùng ngoại hình đẹp khiến cho nhiều người đàn ông trong thủ đô theo đuổi cô ta, thậm chí trong số đó có không ít thiếu gia con nhà giàu.
Lần này đến Dương Thành, cô ta là người phụ trách việc của văn phòng tuyển sinh