Chàng Rể Quyền Thế

chương 671

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lôi Lão Hổ và một đám đàn em lại không hề tin tưởng, lúc này cười lạnh nói: “Được thôi! Chúng tôi cũng muốn nhìn xem một thằng con rể đến cửa như cậu thì có thể làm gì chúng tôi!” “Vèo!”

Dưới ánh mắt soi mói của mấy chục người, động tác trong tay của Bùi Nguyên Minh dừng lại, dao găm quân đội trong tay anh lập tức đâm lên bàn, phát tra tiếng vang nặng nề.

Bùi Nguyên Minh ngẩng đầu nhìn Lôi Lão Hổ một cái rồi sau đó lạnh lùng nói: “Các người sẽ nhanh chóng hối hận!” “Hối hận cái đầu mày đấy!” “Ông đây chặt tay mày trước!”

Vào giờ phút này, Lôi Lão Hổ đã bị chọc giận, dao trong tay ông ta chém xuống về phía Bùi Nguyên

Minh. “Ầm!”

Nhưng mà ngay giây phút này, cửa của căn phòng tối nhỏ lại đột nhiên bị ai đó phá vỡ, phát ra tiếng vang lớn.

Một giây kế tiếp, bên ngoài có một đám người mặc vạm vỡ mặc vest đen vọt vào.

Những người này đều cao hơn một mét tám, mỗi người đều tràn trề sức mạnh và tinh thần. Thật bất ngờ là những người này đều là vệ sĩ do

Ngô Kim Hồ sắp xếp đến bảo vệ Bùi Nguyên Minh.

Những người này vẫn luôn ẩn núp trong bóng tối, hiện tại được Bùi Nguyên Minh chỉ thị, tất nhiên lập tức họ ra tay. “Lại dám bắt ông chủ, đánh chết cho tôi!”

Một vệ sĩ dẫn đầu quát một tiếng, đưa tay lên trước. “Ầm ầm!” “Ầm ầm!”

Mặc dù mấy chục tên côn đồ trong sân đều rất giỏi đánh nhau, nhưng từ đầu đến cuối không thể nào so sánh được với những vệ sĩ được huấn luyện nghiêm chỉnh.

Không đến mười phút, toàn bộ những người này đều té xuống đất.

Bởi vì mấy người vệ sĩ mà Ngô Kim Hồ sắp xếp đến bảo vệ Bùi Nguyên Minh đều ra tay hết sức.

Nhưng mà trong nháy mắt, những côn đồ cắc ké này cũng bị đánh đập bầm dập mặt mũi.

Cuối cùng, trong sân chỉ còn lại một mình Lôi Lão Hổ còn đứng.

Bùi Nguyên Minh không cảm xúc, nhàn nhạt nói: “Chỉ cần không chết thì cứ tùy tiện đánh.”

“Binh binh bốp bốp…”

Mấy người vệ sĩ đi lên phía trước, nắm lấy cổ Lôi Lão Hổ rồi liên tục đấm mạnh.

Tiếng kêu thảm thiết như tiếng giết heo nhanh chóng vang vọng trong phòng tối nhỏ.

Dù thế nào bọn họ cũng không ngờ rằng bên cạnh Bùi Nguyên Minh lại có nhiều vệ sĩ đi theo như vậy. Hơn nữa, thực lực của đám vệ sĩ này cũng quá mạnh mẽ đi!

Đến khi hết thảy kết thúc, Bùi Nguyên Minh mới nhìn đám côn đồ dưới mặt đất và nhàn nhạt nói: “Mới vừa rồi tôi đã nói là các người sẽ rất thê thảm mà!” “Bây giờ các người có chịu khai hay không?”

Sắc mặt của Bùi Nguyên Minh lạnh lùng, bây giờ nhìn lại có một số việc, tốn công điều tra còn không bằng để cho người trong cuộc nói ra.

Lôi Lão Hổ bụm mặt, thân thể run run nói: “Tôi không dám nói! Nói ra thì chỉ có một con đường chết thôi!” “Đánh! Tiếp tục đánh! Đánh tới khi nói thì dừng!”

Bùi Nguyên Minh lạnh lùng mở miệng nói.

Hiếm khi đám côn đồ có cơ hội ra tay, giờ phút này ra tay hết sức, trực tiếp đánh tất cả mọi người nửa chết nửa sống.

Sau khi phun mấy ngụm máu, Lôi Lão Hổ mới giơ tay lên và nói: “Tôi nói! Tôi sẽ khai hết tất cả…”

Vệ sĩ kéo người đến trước mặt của Bùi Nguyên Minh, đón lấy ánh mắt của Bùi Nguyên Minh, Lôi Lão Hồ hơi run run một chút rồi nói: “Vâng… Là Tổng giám đốc mới nhận chức của Tập đoàn Bối Diệp… Chính là Quách Dương Trạch đã để chúng tôi làm như vậy! Chúng tôi cũng bị ép…”

Lôi Lão Hổ khóc lóc kể lể, ông ta thật sự không dám nói ra tên của Bùi Hạo Nhiên, chỉ có thể nói ra Quách Dương Trạch.

Nhưng mà vừa nghe đến ba chữ Quách Dương Trạch, Bùi Nguyên Minh cũng biết người chân chính đứng đằng sau ông ta chính là người dòng họ Bùi.

Bùi Nguyên Minh cười: “Là anh ta để cho các người chặt ngón tay của tôi sao?” “Vâng!”

Lôi Lão Hổ gật đầu một cái.

Bùi Nguyên Minh tùy ý nhìn người vệ sĩ bên cạnh một cái.

Đám vệ sĩ kia lập tức hiểu ý, trong nháy mắt có người đè Lôi Lão Hổ lên bàn, có người giơ lên cây đao sắc bén. “Dùng của điện thoại di động của ông ta quay video lại rồi gửi cho Quách Dương Trạch, để anh ta xem một chút…” Bùi Nguyên Minh nhàn nhạt nói. “Đừng mà! Đừng mà!”

Lôi Lão Hổ ý thức được sẽ phát sinh ra chuyện gì, giờ phút này liên tục phát ra tiếng la hét thảm thiết.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio