“Thế giới này, khác xa so với tưởng tượng của người bình thường. . .” Bùi Nguyên Minh nhẹ gật đầu, anh mặc dù là một đời tổng giáo đầu, nhưng là hiểu rõ đối với những chuyện này, xác thực không nhiều, giờ phút này anh cũng không còn nói nhảm, mà là làm một dấu hiệu xin dẫn đường. Rất nhanh, Trương Ninh Tuyết mang theo Bùi Nguyên Minh đi vào trong cửa đá, khi tiến vào sau cửa đá, Bùi Nguyên Minh cảm giác được, mình dường như tiến vào một không gian tương đối độc lập, xung quanh đều là một mảnh trắng xóa. Dường như cảm ứng được giấy thông hành mang theo trên người anh, không gian độc lập này, cũng không xảy ra sự bài xích, mà là cho phép anh đi qua. Sau khi đi qua một con đường toàn màu trắng, một nhóm Bùi Nguyên Minh đi ra từ một cửa đá khác, sau đó anh liền phát hiện, tất cả mọi thứ trước mắt rộng mở trong sáng, mình đã xuất hiện tại bên trong một thành phố khổng lồ. Nơi này cùng Shangrila phía ngoài, nhìn dường như không có quá nhiều chỗ khác biệt, nhưng Bùi Nguyên Minh lại có thể rõ ràng cảm nhận được, nếu như đến nơi này tiến hành tu luyện võ đạo, tốc độ chỉ sợ là vượt xa ngoại giới mấy lần. “Thánh địa tu luyện, Thánh Địa Võ Học a. . .” Bùi Nguyên Minh cảm khái nói một tiếng. Trương Ninh Tuyết bên này đã chuẩn bị kỹ càng mấy chiếc xe Benz màu đen, chờ Bùi Nguyên Minh nhìn một vòng về sau, nàng mời Bùi Nguyên Minh lên xe, ngay sau đó, xe bắt đầu chạy vào Giới Thành. Bùi Nguyên Minh lấy ra điện thoại di động của mình nhìn thoáng qua, lại ngoài ý muốn phát hiện, thế mà đầy sóng. Rõ ràng, cái Giới Thành này, cũng không phải là cái, gọi là thế ngoại đào nguyên, tất cả công trình hiện đại hoá, trong này đều có, chỉ là người bình thường, không biết sự tồn tại của nơi này mà thôi. Vừa nghĩ đến đây, Bùi Nguyên Minh mở ra Wechat, nhắn cho Hạ Vân cùng Tần Ý Hàm mấy tin nhắn, thu xếp một ít chuyện. Dù sao từ tình huống hiện tại đến xem, nếu như trong tay không có giấy thông hành Giới Thành, là không có cách nào tiến vào Giới Thành. Xe chạy khoảng nửa giờ bên trong Giới Thành, cuối cùng cũng đến một trang viên bên rìa một biển mây. . . Từ trong xe xuống tới, liền thấy Trương Quân Nguyên một đầu tóc bạc, đã sớm đang chờ. Thời điểm nhìn thấy Bùi Nguyên Minh, ông ta một vẻ mặt day dứt, không cần Bùi Nguyên Minh mở miệng, đã nhanh chóng tiến lên: “Bùi tiểu hữu, không không không, Bùi Đại Biểu, lần này chúng ta khẳng định sẽ cho cậu một câu trả lời.” “Cậu cứ việc yên tâm, ở tại Trương Gia chúng ta.” “Nếu như sắp tới lại xảy ra chuyện gì, không cần Bùi Đại Biểu cậu nói nhảm, người Trương gia chúng ta, trực tiếp đưa đầu tới gặp!” Bùi Nguyên Minh thở dài một hơi, nói: “Trương Lão không cần như thế, tôi đi chuyến này đến Giới Thành, khẳng định là tổn hại lợi ích của không ít người.” “Có người trăm phương ngàn kế không để cho tôi tới, cũng là chuyện đương nhiên.”