Chương :
“Vâng!”
Tên này gật đầu, lập tức chạy đi ngay.
Nhưng ông ta vẫn chưa yên tâm, chốc chốc lại chau mày nheo mắt.
Huỳnh Lam nhìn sang Lâm Dương, muốn nói gì đó nhưng lại thôi, ông ta ngồi xuống ghế.
Lúc này.
Ding ding ding… Những vị khách đang say sưa trò chuyện bỗng giật mình, đồng loạt nhìn lên phía sân khấu.
Nhưng chỉ nhìn thấy cô gái mặc sườn xám bước ra từ bên cánh gà.
Cô gái vóc dáng cao ráo, ngũ quan đoan chính, gương mặt trang điểm khá đậm, vừa nhìn đã biết là nhân vật tầm cỡ.
“Các vị khách quý, xin tự giới thiệu tôi là nhân viên đấu giá Manwu, chào mừng quý vị đến với buổi đấu giá của longpeng, tôi xin phép thấy mặt cho toàn bộ nhân viên gửi tới các vị lời cảm ơn chân thành nhất.”
Nói dứt lời, cô ấy cúi gập người chào.
Hình thể đẹp cùng sự lịch thiệp đã hút hồn không ít nam giới có mặt ở đó, khiến cho cánh nữ giới không khỏi ghen ty.
“Các vị từ xa lặn lội đến đây, Manwu sẽ không làm mất thời gian của các vị thêm nữa, bây giờ tôi xin phép tuyên bố, buổi đấu giá chính thức bắt đầu!”
Cô gái vừa cười vừa nói, sau đó bài âm thanh truyền đến, một nhân viên khác ăn mặc chỉnh tề bê chiếc khay bước lên – sân khấu.
Trêи chiếc khay được phủ một tấm vải đỏ, người đứng bên cạnh đều không thề đoán ra bên trong đó là gì.
Sau khi bước lên sân khấu, nhân viên này cần thận đặt chiếc khay lên mặt bàn.
“Đây là vật phẩm được đấu giá đầu tiên tại thương hội, là chuỗi kim cương đỏ F do ông Lưu Sự Thành cung cấp! Nghe nói chuỗi vòng kim cương đỏ này là độc nhất vô nhị trêи thể giới, hơn nữa kim cương đỏ vô cùng quý hiếm, khi đeo lên người có tác dụng tăng tuần hoàn máu, loại bỏ huyết ứ, rắn chắc xương cốt, chuỗi vòng này có giá khởi điểm là tỷ! Mỗi lần ra giá đều không được dưới tỷ! Xin hỏi có vị nào muốn ra giá không ạ?”
nhân viên đấu giá vừa cười vừa hỏi.
Cô ấy vừa dứt lời, phía dưới khán đài đã bắt đầu xôn xao..
“ tỷ!”
Lập tức có người đáp lại.
“ tỷ!”
“ tỷ!”
Mọi người ở dưới không ngừng bàn tán.
Huỳnh Lam ngồi ở hàng ghế khách VIP há hốc mồm, ông ta không tin vào chính mắt mình.
“Chủ tịch Lâm, chuyện này…chuyện này hơi quá rồi thì phải? Vật đấu giá đầu tiên phải từ ty trở lên? Vậy đến đá pha lê tím….chẳng phải sẽ lên đến tỷ sao?? chúng ta..chúng ta làm gì có nhiều tiền như vậy?”
“Cứ xem tình hình đã, có thề hạ thì cố gắng hạ, không hạ được chúng ta sẽ tính cách khác! Chẳng lẽ bây giờ anh bảo tôi phải quay về sao? Đến cũng đã đến rồi, cứ binh tỉnh đi, thật ra trái cây ở đây cũng ngon lắm.”
Lâm Dương vừa ăn nho vừa nói, dáng vẻ vô cùng bình tĩnh.
Huỳnh Lam vẫn đứng ngồi không yên.
Ông ta hiểu rõ khả năng tài chính của Dương Hoa.
Sau này số tiền mà Dương Hoa phải chi càng lúc càng nhiều.
Tập đoàn Dương Hoa nhìn thì có vẻ lớn mạnh, nhưng sau khi đấu thắng tập đoàn Thiên Hằng, Dương Hoa vẫn cần khoảng thời gian để ồn định lại.
Chỉ cần có thể ồn định trở lại, đừng nói là tỷ, tỷ Dương Hoa cũng có thể xoay xở được.
Nhưng..tình hình trước mắt dường như không cho Dương Hoa chút cơ hội nào.
ˆ “Chủ tịch Lâm rốt cuộc là có cao kiến gì rồi?”