Chương :
Vì thế mà, Hắc Hổ, Tú Lan, Vương Nghiêm, và Lâm Dương đều được đưa đến đồn cảnh sát lấy lời khai.
Quá trình này tương đối đơn giản.
Trải qua một hồi thấm vấn, cuối cùng cũng tìm ra nguyên nhân tại sao Hắc Hổ lại đập phá bệnh viện.
Hóa ra cách đây một tuần, một cặp vợ chồng đưa một bé gái đến bệnh xá để chữa bệnh.
Tất nhiên, người chữa bệnh cho đứa bé đó chính là ông của Tú Lan, Trịnh Thiên Hào.
Chỉ là Trịnh Thiên Hào không còn ở bệnh xá nữa, bệnh xáluôn do Tú Lan và bác sĩ Nghiêm mà cô ấy tuyển đến tiếp quản Bệnh xá vừa mở chưa lâu, ngoại trừ khách hàng cũ của Trịnh Thiên Hào hầu như ít người nghe đến, thu nhập không cao, nhưng Vương Nghiêm thấy hai vợ chồng ăn mặc rất chỉnh tề, cao quý, đã kê rất nhiều thuốc cho cô bé.
Trên thực tế, bệnh của cô bé là một căn bệnh cứng đầu, nhiều bệnh viện lớn cũng không chữa trị được, vì vậy hai vợ chồng đến nhờ Trịnh Thiên Hào, Vương Nghiêm cũng biết chuyện này nên kê đơn thuốc làm ấm dưỡng cơ thể, định hoãn trước, chờ Trịnh Thiên Hào quay lại Không ngờ, dở là dở ở đơn thuốc đó.
Cô bé trước đây chỉ bị què, chỉ vài ngày sau khi dùng đơn thuốc của Vương Nghiêm, hai chân của cô không thế đi lại được nữa, giờ có nguy cơ phải cắt cụt.
Đám người Hắc Hổ là do anh trai của cô bé đó gọi tới.
Nghe nói người anh cả rất thương cô bé, nghe tin này thì vô cùng tức.
giận, vụ đập phá này chỉ là một bài học, nếu cô bé thực sự bị cắt chân thì không ai dám chắc rằng anh ta sẽ làm chuyện điên rồ gì Sau khi Tú Lan biết được sự thật, cô tức giận giậm chân và nhìn chấm chảm vào Vương Nghiêm đang ngồi cách đó không xa Cổ Vương Nghiêm co rụt lại, không dám nhìn Tú Lan.
Cảnh sát cho răng đó là một cuộc tranh chấp đập phá, cũng chẳng phải là chuyện gì to tát, Tú Lan chỉ biết gục mặt xuống.
Người bên phía Hảc Hổ cũng đứng ra bảo lãnh cho họ, hơn nữa cũng quyết định bồi thường, sau cuộc thương lượng hòa bình mọi người quyết định xem như không có chuyện này.
Tuy nhiên, đây chỉ là một trận đập phá nhỏ, bồi thường rồi thì xong, nhưng một khi đôi chân của cô gái bị cắt cụt, vấn đề còn lớn hơn nhiều so với trận đập phá này.
Khi đó e rằng Tú Lan, Vương Nghiêm và thậm chí cả phòng khám bệnh của nhà họ Trịnh sẽ liên lụy, thậm chí phải ngồi tù!
Nghĩ đến đây, Tú Lan đổ mồ hôi lạnh.
Mấy người định bắt taxi trở về, nhưng đúng lúc này, điện thoại của Tú Lan đổ chuông Một số điện thoại lạ gọi đến.
“Xin chào, tôi là Tú Lan” Tú Lan cẩn thận nói “Tôi làLê Tấn An, anh trai của Lê Tiểu Uyên” Một giọng nói trầm khàn vang lên qua điện thoại.
“Lê Tiểu Uyên?“ Tú Lan lập tức hiểu ra đây là cô gái sắp bị cắt cụt chân, vội vàng nói: “Anh An, đây là hiểu lâm!
“Tú Lan, tôi sẽ cho cô một ngày, một ngày sau em gái tôi sẽ bị cưa chân, nếu cô có thế mời ông cô đến chữa trị cho em gái tôi trước khi chân của em gái tôi bị cắt, bảo vệ được hai chân của nó, chuyện này chúng tôi sẽ bỏ qua Nếu nhà họ Trịnh các người không giữ được chân của em gái tôi, thì sáng hôm sau thư của luật sư sẽ được chuyển đến Tam Chỉ Đườngcác người Đồng thời cả cuộc đời nàyLê Tấn Antôi quyết sẽ liều chết với các người, mong các người tự liệu lấy thân!”
Khi giọng nói vừa dứt, tiếng tút tút vang lên từ phía đầu bên kia Đầu óc của Tú Lan trống rỗng.
Vương Nghiêm bên cạnh kinh hãi, cả người run lên.
Anh ấy đã nghe thấy tất cả Nếu như nhà họ Lê thật sự muốn kiện, anh ta căn bản sẽ thoát không khỏi, lúc đó bồi thường cũng không ít, ngồi tù vài năm, thế cuộc đời này coi như tiêu tùng.
“Tú Lan, tôi phải làm sao bây giờ?” Vương Nghiêm run rấy: “Hay là chúng a đi gặp luật sư… tìm một luật sư giỏi nhất..”
“Anh nghĩ mình có thể bào chữa trách nhiệm bằng cách tìm luật sư sao?”
Tú Lan vừa sợ hãi vừa tức giận, rồi lại bấm một dãy số Đó là Trịnh Thiên Hào!
Lúc này, Tú Lan chỉ có thể cầu cứu Trịnh Thiên Hào.
Nhưng sau một hồi, khuôn mặt của cô ấy đầy vẻ suy sụp.
“Sao thế?”
“Ông nội không đến được…”
“Tại sao? Ông ta không chịu đến sao?”
“Không phải, bây giờ ông ấy có tới cũng phải mất ít nhất hai ngày nữa.
Thời gian không kịp nữa” Tú Lan như sắp khóc.
‘Vương Nghiêm ngấn người.