Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

chương 1995

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Tôi nhớ rõ ngày hôm qua khi Niệm Sinh lấy thư khiêu chiến ra, người này đứng phía sau bên phải Niệm.

Sinh!”

Lâm Dương nói.

“Không sai! Cho nên người hạ độc giết hơn mười tỉnh nhuệ của Hắc Hoa Giáo, là người của thôn Dược Vương! Nhưng mà…

Thầy Lâm! Cậu thấy được người này ra tay không?” Hà Vĩ Hùng hơi kích động.

“Không thấy.” Lâm Dương nói.

“Lặng yên không một tiếng động khiến mười mấy người ngã xuống, thủ đoạn này đúng là đáng sợi Có lẽ Hà Vĩ Hùng không biết rốt cuộc thực lực của đám tinh nhuệ Hắc Hoa Giáo đạt tới mức độ nào, phương pháp lặng yên không tiếng động khiến mười mấy người đàn ông trưởng thành ngã xuống đất này có thể xưng là thuật pháp của quỷ thần rồi.

Đây là chuyện bác sĩ bình thường có thể làm được sao?

Cộng thêm hôm qua Niệm Sinh còn nói “đấu tính mạng” nữa, Hà Vĩ Hùng cảm thấy tình thế không đơn giản như mình nghĩ.

“Được rồi, tôi đã biết! Đi làm việc đi.”

Lâm Dương giống như không để chuyện này ở trong lòng, lạnh nhạt đáp một câu, tiếp tục vùi đầu vào nghiên cứu.

Chuyện này thiếu chút nữa khiến Hà Vĩ Hùng sốt ruột tới chết.

“Thầy! Trận quyết đấu này, thầy không thể đánh!” Hà Vĩ Hùng vội vàng la lên.

“Bây giờ còn có thể từ chối sao?”

“Đương nhiên có thể từ chối!” Hà Vĩ Hùng lập tức nói: “Hiện giờ Phái Cổ đã phái người tới tiếp xúc với cậu, bọn họ hy vọng có thể đạt được một số sách cổ về y học từ chỗ cậu, chỉ cần cậu nguyện ý, bọn họ có thể thay cậu ra mặt nói chuyện với thôn Dược Vương, bỏ trận đấu y thuật này!”

“Thôn Dược Vương sẽ không bỏ qua.”

Lâm Dương lạnh nhạt nói: “Ngoại trừ mang Tô Vũ Nhi đi, thì không có biện pháp khác khiến bọn họ rời đi! Nếu Phái Cổ nghe ngóng về thôn Dược Vương, vậy chắc chắn sẽ biết tính cách con người của thôn Dược Vương! Tôi cảm thấy việc này không ổn, huống chỉ tôi không có bất cứ sách cổ y học gì, nếu bọn họ muốn học y thuật của tôi, ông đi nói cho bọn họ, bảo bọn họ tới phòng giáo vụ của học viện Phái Nam Y đăng ký, con người tôi ấy à, giảng dạy truyền thụ cho tất cả, không phân biệt giống loài chủng tộc! Không cần phải phiền phức như vậy!”

“Chuyện này…” Hà Vĩ Hùng á khẩu không trả lời được.

“Được rồi Vĩ Hùng, ra ngoài đi, đừng quấy rầy tôi nữa!”

Lâm Dương lạnh nhạt nói, tiếp tục vùi đầu vào trong nghiên cứu của mình.

Gương mặt già nua của Hà Vĩ Hùng trắng bệch, đã không biết nên làm thế nào cho phải.

Mà đúng lúc này… Tải app truyện hola nhé cả nhà!

Cốc cốc cốc.

Lại có tiếng gõ cửa dồn dập vang lên.

Lâm Dương nhướng mày.

Hà Vĩ Hùng vội vàng đi tới mở cửa.

Mới phát hiện là Dương Long.

Được Lâm Dương chữa trị, Dương Long đã hoàn toàn khôi phục lại, nhưng xương trên cơ thể yếu hơn trước không ít.

“Bác sĩ Lâm! Bên ngoài có rất nhiều người đến, chỉ tên muốn gặp cậu!” Dương Long vội vàng nói.

“Là những ai thế?” Lâm Dương nghiêng đầu hỏi.

“Đều là… Người trong giới võ đạo! Còn đến từ các môn phái khác nhau, còn có không ít người đại diện cho thế gia!” Dương Long nói.

Những lời này vang lên, sắc mặt mỗi người trong phòng nghiên cứu đều đã rất khó coi.

“Những người này tới đây làm gì?” Hà Vĩ Hùng thất thần hỏi.

“Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của!” Lâm Dương lạnh nhạt nói.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio