Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

chương 1998

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

Vẻ mặt của đám người xung quanh mang theo ý cười, nhìn Lâm Dương với vẻ chẳng sốt ruột gì.

“Vậy tôi phải làm thế nào, mới có thể khiến các vị đợi ở nhà một cách thành thật đây?” Lâm Dương quét mắt nhìn đám người một vòng, bình tĩnh hỏi.

“Yêu cầu của mỗi một người trong chúng tôi đều đã được viết xong, bác sĩ Lâm, cậu có thể xem qua một chút!

Mọi người tới tấp rút một tờ giấy từ trong túi áo ra rồi đặt lên mặt bàn.

Dương Long vội vàng tiến lên, thu những tờ giấy viết đầy chữ đó, rồi đưa cho Lâm Dương.

‘ Lâm Dương nhìn sơ qua một lượt, trên gương mặt không có sự thay đổi gì.

“Thưa thầy, bọn họ viết gì thế?” Hà Vĩ Hùng bước lên phía trước hỏi.

Anh đưa cho ông ta.

Ông ta vội vàng cầm lấy rồi liếc mắt nhìn.

Một lát sau, sắc mặt của ông ta trẳng bệch đến cực điểm.

“Cái gì? Phải chuyển sáu mươi phần trăm cổ phần Dương Hoa cho bọn họ á?”

“Còn phải giao phương thuốc bí truyền có công hiệu đặc biệt nhồi máu não và viêm mũi nữa sao?”

“Ngay cả mười loại dược liệu quý nhất ở học viện phái Nam Y chúng ta cũng không bỏ qua? Phải đưa hết cho bọn họ vô điều kiện sao?”

= / “Thế này… thế này cũng quá đáng quá rồi! Đây là muốn đào khoét học viện phái Nam Y chúng ta và Dương Hoa đây mà!” Hà Vĩ Hùng vô cùng tức giận, khó có thể kiềm chế được lửa giận: “Không thể nào! Tuyệt đối không thể đồng ý được!”

“Nếu bác sĩ Lâm không muốn đồng ý, vậy thì đừng trách chúng tôi không thành thật!”

Người lúc trước đó híp mắt, cười bảo.

Hà Vĩ Hùng nghe vậy, nét mặt già nua lại càng trắng bệ[email protected]Ệ”qtjƑ có chút đứng nThLinh. com Ông ta cầm những tờ giấy đó với vẻ vô cùng lúng túng.

“Bác sĩ Lâm, thực ra yêu cầu của chúng tôi không hề qúá đài yhú(ầắo. Cậu nghĩ nenhTft fN†Ị CON?

Cậu sẽ thân bại danh liệt đấy! Bây giờ có bao nhiêu người quan tâm đến một trận chiến này? Có bao nhiêu người cho rằng cậu nhất định sẽ thắng một trận này, nhưng trên thực †ế thì sao? Những người đó vốn dĩ không biết sự đáng sợ của thôn Dược Vương! Cậu quyết đấu với bác sĩ của thôn Dược Vương, chắc chắn sẽ thua không nghỉ ngờ gì nữa. Một khi cậu thua, vậy thứ chào đón cậu chính là sự chỉ trích của hàng nghìn người, mắng như té nước, sau đó cổ phần ở Dương Hoa sẽ hỗn loạn, y thuật của học viện phái Nam Y sẽ bị người nghi ngVâ()ƒ)hý át nước bẩn vào. Khi ấy, we(LỦ RNCLâNG”

cảm thấy những gia nghiệp mà cậu đã sáng lập ra có thể giữ được mấy phần?” Người đàn ông đó cười D ĐV nói.

ng n vấn By mỉm cười và „la th Up” com “Bác sĩ Lâm, ông Hàn nói đúng đấy!”

“Cậu chỉ cần trả một cái giá rất nhỏ là đã có thể giữ được sản nghiệp to lớn đó rồi, thế này còn không phải rất hời hay sao?”

Những người khác cũng mỉm cười gật đầu.

Dương Long và Dương Quế Lâm càng nghe lại càng tức giận.

Loại chuyện dọa dẫm và bắt chẹt người khác này lại “CốPV l) nói ra một cách quang minh chính đại? Quả đúng là vô TamLinh.com Thế nhưng lúc này, bọn họ có tức giận đến thế nào cũng phải nhịn.

Mọi người đềưytng/nhịn Lâm Dương và đợi oâu trả lời;củ ‘ %ffifffl.com Lâm Dương im lặng không nói.

“Thưa thầy, loại chuyện này vẫn nên cẩn thận chút thì tốt hơn.” Hà Vĩ Hùng tiến lên, nói một cách dè dặt.

Nhưng vừa dứt lời, Lâm Dương đột nhiên ngẩng đầu: “Tôi đồng ý!”

“Hả?” Ông ta sững sờ.

Mọi người cũng vô cùng ngạc nhiên.

Không lâu sau, có không ít người bật cười.

“Ha ha ha, á€>ƒ làm đấnhiên là người s”fhLinh.com “Tốt lắm! Tốt lắm! Ha ha ha ha…”

Mọi người võ tay khen ngợi.

Sự thỏa n UY đồng nghĩa với „[äINE nh°% chủ ốm tuyệt Hiện tại, bọn họ nói gì thì anh phải làm cái đói “Tôi sẽ lập tức cho người sắp xếp và bàn giao thủ tục, các vị chắc hẳn có được những thứ mà các người mà muốn rất nhanh, xin hỏi còn có chuyện gì nữa không?” Anh lạnh nhạt hỏi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio