Chương :
“Tuy không biết sư đệ này của tôi trúng độc gì, nhưng tôi nghĩ cỏ Tề Ngọc trong tay nhị trưởng lão có thể giải được! Nếu như Phương sư tỷ bảo sư muội đến chỗ nhị trưởng lão cầu xin cỏ Tê Ngọc, tôi nghĩ độc này của sư đệ sẽ được giải thôi.” Vương Anh Dũng cười hì hì nói.
Nghe thấy thế, mọi người lập tức hiểu ra.
Vương Anh Dũng làm nhiều chuyện như thế, chính là vì muốn bức Tiết Đan Chỉ đi theo khuôn khổ của anh ta!
Nhị trưởng lão là ai?
Đó là ba của Vương Anh Dũng!
Tất nhiên là sẽ đứng về phía Vương Anh Dũng rồi!
Tiết Đan Chỉ đi tìm nhị trưởng lão xin thuốc sao? Đó không phải là chuyện viễn tưởng à?
Tiết Đan Chi có thân phận gì? Nhị trưởng lão có thể lấy thuốc ban thưởng cho cô ta sao?
Cô ta muốn thuốc, chỉ có một con đường có thể đi!
Đó là xin Vương Anh Dũng giúp đối Như vậy, kế hoạch của Vương Anh Dũng cũng được thực hiện rồi.
“Đê tiện! Anh muốn ép tôi đi vào khuôn khổ sao? Nằm mơ đi!” Tiết Đan Chỉ biết được mưu kế của Vương Anh Dũng thì vô cùng tức giận, lớn tiếng mắng chửi.
“Nếu sư muội không chịu đi, vậy thì đợi một tiếng sau, sư đệ anh mất mạng vì độc này, bọn anh chỉ có thể trình báo lên phía trên, mời phía trên định tội rồi.” Vương Anh Dũng hừ lạnh nói.
“Bây giờ chúng ta trình báo lên phía trên, cầu xin trưởng thôn trả lại trong sạch cho chúng ta!” Phương sư tỷ tức giận nói.
“Được thôi, mấy chị đi đi, nhưng mà tôi nói cho mấy người biết, ở đây có rất nhiều người cùng thôn thấy được sư đệ của tôi uống cây thuốc hai người hái trở về mà trúng độc, trái lại tôi muốn nhìn xem, phía trên sẽ trừng phạt hai người thế nào?” Vương Anh Dũng cười lạnh lùng nói.
“Anh! Vương Anh Dũng, tôi liều mạng với anh!” Tiết Đan Chi thở hổn hển, trong cơn giận dữ, cuối cùng không thể nhịn nổi nữa, muốn trực tiếp ra tay.
Nhóm lên chính trên app truện hola nhé! “Tiết Đan Chi! Lá gan của cô thật lớn!
Dám ra tay với sư huynh sao? Cô chán sống rồi hả? Người đâu, bắt Tiết Đan Chi lại cho tôi!” Người bên cạnh la lên.
“Dạ! Sư huynh!”
“Sư muội cẩn thận! Mọi người cùng nhau xông lên!”
Phương sư tỷ thấy tình thế không ổn, cũng lập tức bảo mọi người chuẩn bị ra tay.
Cục diện giương cung bạt kiếm, càng hỗn loạn hơn.
Nhưng ngay lúc nghìn cân treo sợi tóc.
“Đều dừng tay cả đi Mọi người thoáng dừng lại, nhìn về phía người nói.
Chỉ thấy Tiêu Tiến Đạt đứng bên cạnh cái cáng, kiểm tra cho sự đệ trúng độc kia, sau đó mở miệng: “Lấy kim châm cứu tới đây, độc của cậu ta, để tôi giải!”
Lời nói của Tiêu Tiến Đạt, khiến mọi người vô cùng kinh ngạc.
“Sư huynh, anh… Anh có thể giải được độc trên người anh ta sao?” Tiết Đan Chỉ kinh ngạc hỏi.
“Tiêu Tiến Đạt! Anh đừng phồng má giả làm người mập nữa! Ngay cả Phương sư tỷ ở bên cạnh cũng không biết người này trúng độc gì, sao anh có thể giải được? Y thuật của anh còn không bằng Phương sư tỷ đấy!”
Tuyết sư muội ở bên cạnh khinh thường nói.
“Đúng vậy, Tiêu Tiến Đạt! Anh đừng gây thêm phiền phức nữa!”
“Vừa rồi sư muội nói những cây thuốc Đồng Khánh kia đều là anh hái, hơn nữa anh chỉ tốn chưa tới nửa tiếng là hái xong, với thủ pháp hái thuốc của chúng ta, muốn hái đủ mười lăm cây thuốc cần tốn một tiếng, anh mất nửa tiếng là xong, chắc chắn là hái sai rồi!”
“Tôi xem việc này là tại anh!”