Chàng Rể Siêu Cấp Của Nữ Thần

chương 2376

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương :

“Thái thượng trưởng lão, chúng ta thật sự phải dâng tặng Phái Cổ cho bác sĩ Lâm sao?” Cuối cùng có người không nhịn được, âm thầm nghiến răng, mở miệng hỏi.

Trong giọng nói đều là không cam lòng.

“Chuyện đã đến nước này, chúng ta không có bất cứ lựa chọn gì, chỉ có thể khuất phục”

_) s “Nhưng mà… Thái thượng trưởng lão, ông có thể cam tâm sao?”

“Đương nhiên tôi không cam tâm, nhưng mà không sao, Phái Cổ… Vấn là Phái Cổ như cũ, bác sĩ Lâm sẽ không chỉ phối được nó!

Còn chúng ta, bác sĩ Lâm càng không thể chỉ phối, cậu ta nghĩ rằng cho chúng ta uống thuốc độc thì chúng ta sẽ mặc cậu ta bài bố sao? Không biết chúng ta vì Phái Cổ, căn bản không sợ tử vong à?”

Tào Đức Duy trầm giọng nói, trong mắt lóe lên ánh sáng kỳ lạ.

Đám Tào Đức Duy trở về không lâu, Lâm Dương cũng thu dọn đồ chuẩn bị rời đi.

Chuyện trong nước vẫn chưa ổn định, anh không thể ở lại đây lâu lắm, nếu trong nước xảy ra thêm sự cố, vậy thì không xong = ) Võ Mỹ Hạnh šöbxöjD yên cơ, cua Lâm Dương về nước.

Mã Hải tự mình tới sân bay đón.

Tuy ông ta vẫn ngồi xe lăn, nhưng khí sắc tốt hơn trước nhiều lắm.

“Chủ tịch Lâm!” Mã Hải nói.

“Ông không nghỉ ngơi đi, sao chạy tới nơi này làm gì?” Lâm Dương mỉm cười tiến lên.

“Chủ tịch Lâm, không phải là tôi tới đón cậu sao? Đúng rồi chủ tịch Lâm, Công Tôn Đại Hoàng ông ta…”

“Giải quyết rồi.” Lâm Dương cười nói.

Toàn thân Mã Hải chấn động, trong mắt lóe lên sùng bái, kinh ngạc.

Phái Cổ cũng giải quyết rồi.

Thôn Dược Vương cũng xong đời rồi.

Trong đầu Mã Hải không khỏi xuất hiện cảm xúc cung kính đối với thần linh.

Cả nhà tải app truyện hola đọc tiếp nhiều nhiều nhé! Đúng vậy.

Lúc này ở trong đầu Mã Hải, Lâm Dương không khác gì một vị thần!

Không gì không làm được!

Bách chiến bách thắng!

Còn có chuyện gì Lâm Dương không làm được sao?

“Chủ tịch Lâm, cậu… Cậu thật sự quá lợi hại rồi.” Mã Hải lấy lại tinh thần từ trong cơn kinh hãi, chỉ trong nháy mắt không tìm được từ hợp lý để hình dung.

“Trở về rồi nói đi.”

Lâm Dương mỉm cười.

Mọi người không về tổng bộ Dương Hoa, mà đến học viện Phái Nam Y.

Chuyện của Phái Cổ đã giải quyết xong, học viện Phái Nam Y cũng trở về tay Dương Hoa lần nữa.

Lâm Dương ngắm nhìn tòa nhà học viện bị Phái Cổ cải tạo loạn hết lên, trên mặt tràn ngập không vui.

“Kiếp nạn này khiến học viện Phái Nam Y = của chúng ta tổn thất nghiêm trọng! Thầy, rất nhiều tư liệu y học và thiết bị y học trân quý của chúng ta đều bị đám người của Phái Cổ phá đi, đúng là đáng giận!” Hà Vĩ Hùng cũng chạy tới, ngắm nhìn hiện trường, nổi giận đùng đùng nói.

“Không có gì phải tức giận, mất đi thứ gì chúng ta lại xây dựng lại, tôi nghĩ không lâu sau, nơi này sẽ khôi phục phồn vinh như cũ, thậm chí còn phồn vinh hơn trước đây!” Lâm Dương mỉm cười nói.

“Không sai, đến lúc đó y thuật của Phái Cổ cũng sẽ nhập vào, trình độ đông y của học viện Phái Nam Y chúng ta sẽ không ngừng phát triển.” Mã Hải cười nói.

Mọi người nhao nhao gật đầu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio