Chương :
“Lâm Dương… Bác sĩ Lâm, cháu không sao chứ?” Hứa Minh Tùng ân cần hỏi, thiếu chút nữa lại gọi sai tên.
“Ông cụ, cháu không sao!” Lâm Dương kêu lên, đôi mắt nghiêm túc nhìn chằm chằm Gia Linh: “Lực mà cô vừa sử dụng… Là lực lượng kỹ xảo đúng không? Nhưng khác với lực lượng kỹ xảo thông thường! Lực lượng kỹ xảo này của cô càng tinh diệu hơn, đã không đơn giản là bốn lạng đẩy ngàn cân nữa rồi!
Đây… Rốt cuộc là thủ đoạn gì thế?”
“Không là thủ đoạn cao cấp gì, rất nhiều người đều biết! Thái Cực, hẳn là bác sĩ Lâm từng nghe nói tới rồi?” Gia Linh bình tĩnh nói.
“Thái Cực sao?”
Lâm Dương hơi bất ngờ.
Thái Cực lợi hại như vậy sao?
Không phải là anh chưa từng thấy người dùng Thái Cực, nhưng giống như Gia Linh, anh thật sự rất ít gặp.
Lâm Dương hít sâu một hơi, vẻ mặt nghiêm túc hơn, sau đó hai tay cũng ngoằn ngoèo như tơ, quyền hóa thành chưởng, xông về phía Gia Linh với thế tấn công mới.
Lực lượng kỹ xảo sao?
Lấy nhu thắng cương?
Lâm Dương cũng biết!
Anh san bằng mấy tông phái võ học, đạt được những tinh túy của tông phái võ học, mặc dù anh ấy không biết nhiều về sách võ thuật, nhưng con nhà tông không giống lông cũng giống cánh, anh đã nắm được một số tinh hoa.
Lực lượng kỹ xảo, lực lượng đơn thuần, khí kình mạnh mẽ, anh đều thuộc lòng.
Nhưng lần trở lại này Lâm Dương dùng toàn lực đánh một bàn tay qua, Gia Linh vẫn đứng tại chỗ như cũ, không né tránh. Mà lần này cô ta nâng một tay lên, bàn tay hơi để về sau, năm ngón tay năm chặt thành quyền, sau đó quát khẽ một tiếng, một quyền đánh Về phía lòng bàn tay của Lâm Dương.
VùiI Chỉ trong nháy mắt, Lâm Dương có thể cảm nhận được rõ gió thổi từ trên nắm tay không to kia tới!
Lâm Dương ngây ngẩn cả người.
Gia Linh không tiếp tục dùng Thái Cực nữa! Mà thay vào đó, cô ta đi theo hướng ngược lại! Dùng sức mạnh tấn công nhẹ nhàng!
Chuyện này là sao đây?
Đầu Lâm Dương hơi hỗn loạn.
Mặc kệ rồi!
Đôi mắt Lâm Dương nghiêm nghị, không nương tay nữa mà dùng toàn lực tấn công.
Rầm!
Một lần nữa quyền chưởng va chạm.
Tiếng vang trầm đục truyền ra.
Lúc này Lâm Dương không bay ra ngoài, mà không ngừng lùi về sau, mặt đất bị anh giẫm ra cái hố sâu, trên người bị lực lượng mênh mông lay động, đợi khi anh đứng lại…
Phốc!
Miệng Lâm Dương trực tiếp phun ra máu tươi.
“Hả?”
Mọi người vô cùng kinh hãi.
Lâm Dương cũng lộ ra vẻ mặt kinh hãi, vội vàng thở sâu, ổn định khí huyết trong cơ thể mình.
Hơi làm kiểm tra một chút, mới phát hiện trong cơ thể mình có nhiều chỗ huyết quản bị phá vỡ.
Anh vội vàng châm cứu phong huyệt, ổn định cơ thể.