Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Cùng Kì còn được gọi là Ngục Hỏa cùng Kì, bản thân không phải chính cũng chẳng phải tà, là sự hợp thể thần thú và quỷ, nó chính là một quả bom hẹn giờ, chẳng lẽ.." Đang nói, Ma Long đột nhiên im bặt, lặng lẽ suy nghĩ điều gì đó.
“Sao vậy?"
“Ta cũng không biết, chỉ là phỏng đoán mà thôi, có lẽ có liên quan đến cơ thể cấp thánh, nhưng ta còn cần phải suy nghĩ thêm, vì ta còn chưa chắc chắn." Dứt lời, Ma
Long chủ động ẩn thân.
Hàn Tam Thiên đứng chôn chân trên mặt đất, đây rốt cuộc là tình huống gì?
Đây lại có ý gì?
Hắn cố ý đến hỏi chuyện, nhưng đang nói chuyện đột nhiên lại biến mất như vậy.
Nhưng Ma Long đã không còn muốn nói chuyện, Hàn Tam Thiên chỉ có thể khôi phục lại thần thức, quay về thực tại.
"Sao rồi, Tam Thiên" Vừa nhìn thấy Hàn
Tam Thiên mở mắt, Lân Long vội vàng trai hòi.
Hàn Tam Thiên lắc đầu, thở dài một hơi: “Hỏi cả nửa ngày trời cũng chẳng có thêm thu hoạch gì, chỉ biết là có thể thánh thần chính là nữ thần của long tộc các ngươi mà thôi.
Cái gì mà thánh nữ thanh y gì đó?"
“Thánh nữ thanh ý?" Lân Long đột nhiên sửng sốt.
“Ngươi không biết sao? Vậy mà tên tiểu tử kia nói rằng người biết."
Nghe đến đây, Hàn Tam Thiên không còn gì để nói thêm: “Chết tiệt, vậy mà ta định hỏi người chúa tể long tộc các ngươi là gì? Vậy chẳng phải vô nghĩa sao?"
Lân Long mỉm cười, ngại ngùng vò đầu, nhưng sau đó đột nhiên ngẩng đầu lên, vội vàng nói: “Khi này người định hỏi ta về ai?"
Hàn Tam Thiên không tức giận mà liếc nhìn Lân Long, lười biếng không thèm để ý đến hắn.
“Ta vừa hỏi người là chúa tể long tộc của các ngươi là như thế nào?"Hàn Tam Thiên không nói thêm, nhưng lúc này Lân Long lại
hiếu kì muốn hỏi.
Nhưng đúng vào lúc Hàn Tam Thiên không muốn để ý đến hắn, Lân Long đột nhiên lên tiếng: “Này, nếu như người muốn hỏi về chuyện này, ta đương nhiên có nhiều chuyện có thể nói cho người nghe.”
.