Không nói nhiều lời, nguyệt luân từ đạo hóa ra nguyên hình, trực tiếp hướng về phía các đệ tử tấn công, mà thiên hỏa thì biến thân thành thanh kiếm trông càng chân thực hơn, phối hợp hoàn mỹ với Hàn Tam Thiên.
Bảy mươi hai lộ thần kiếm.
Thức thứ nhất.
Thức thứ hai.
Thức thứ ba.
"Cái này! " Nhìn qua Hàn Tam Thiên cầm
kiếm đánh nhau với Ngũ trưởng lão, Thánh Nhiên trợn mắt hốc mồm.
"Ngũ trưởng lão Bùi Côn của tộc Đào Ngột, mặc dù tu vi chỉ tương đương với Ma Tôn chi cảnh ở cảnh giới Bát Hoang của nhân gian, còn kém hơn Bùi Hổ đã thăng cấp, nhưng Bùi Côn lập uy đã lâu, trong tộc nổi danh là sát thần, nhiều năm qua giúp đỡ tộc Đào Ngột lập chiến công hiển hách, từ kinh nghiệm mà nói thì Bùi Hổ không thể so sánh, thêm nữa kiếm pháp của hắn cao siêu, cho dù là tộc trưởng của tộc Đào Ngột cũng phải nhún nhường hắn mấy phần.
"
"Hàn Tam Thiên lại to gan dùng kiếm pháp
khiêu chiến Bùi Côn, không dối gạt chư vị, lúc trước ta thật sự xem Hàn Tam Thiên thắng được Bùi Hổ đã là khó tin.
Nhưng không nghĩ tới! "
"Không nghĩ tới Hàn Tam Thiên không chỉ không hề rơi xuống thế hạ phong một chút nào, ngược lại thế tấn công dũng mãnh, không thể ngăn cản.
".
"Ngay cả Bùi Côn cũng bắt đầu lộ vẻ mệt moi.
"
Một bang trưởng lão ai cũng chấn kinh, không khỏi nhao nhao nghị luận.
"Chậc chậc, tiểu Tiên Nhi, xem ra người phải cảm tạ ta thật đàng hoàng nha.
" Tê tê nhìn qua thân ảnh Hàn Tam Thiên, sờ sờ cằm, đột nhiên mở miệng nói.
"Cám ơn ngươi cái gì?" Tiểu Tiên Nhi sững sờ
"Ta không thích ngươi.
" Tê tê nói.
"A?" Tiểu Tiên Nhi có chút không hiểu, rõ ràng nói phải cảm tạ hắn, đột nhiên lại nói không thích nàng, đây là ý gì?
"Nếu ta là nữ nhi thì cũng sẽ bị Hàn Tam
Thiên mê hoặc.
Có thể đánh nhau, tu vi cao, người cùng xem như chính nghĩa, đánh kiếm cũng có thể đánh ra hoa, mẹ nó, không muốn chữa đường sống cho người khác mà.
" Tê tê vừa phiền muộn, lại rất bội phục, đều là nam nhân, sao lại chênh lệch lớn như vậy chứ?
Nghe nói như thế, tiểu Tiên Nhi lập tức cười.
khúc khích.
Cho dù Hàn Tam Thiên và Bùi Côn đang chiến đấu rất kịch liệt, nhưng tê tê thật sự đã nói trúng những gì nàng đang nghĩ trong lòng.
Tiểu Tiên Nhi vừa định trả lời, đột nhiên, bên kia đã nghe Hàn Tam Thiên quát một tiếng, quay mắt nhìn lại, Hàn Tam Thiên như là từ trên trời giáng xuống, lao thẳng xuống dưới.
"Thức thứ sáu mươi lăm.
".