Chương 1228 Trưởng lão Vô Cực Môn thình lình duỗi hai tay ra, sau đó nhanh chóng thu về, một luồng khí kinh người bỗng bộc phát. Ba trưởng lão của Vô Cực Môn còn lại đăng sau ông ta cũng cau chặt mày. “Thế mà Cửu trưởng lão lại dùng Phá Quân Đại Thủ Ấn, xem ra đã bị dồn vào đường cùng rồi!” “Tôi thật sự rất tò mò, một tên nhãi như vậy thật sự có thể ép Cửu trưởng lão đánh ra Phá Quân Đại Thủ Ấn sao?” “Một khi Cửu trưởng lão dùng Phá Quân Đại Thủ Ấn thì tên nhãi này chắc chắn sẽ không trụ nổi!” Ba người tôi một câu anh một câu, nhưng tất cả đều sùng bái Phá Quân Đại Thủ Ấn của Cửu trưởng lão đến cực điểm. “Uống”. Cửu trưởng lão rống to một tiếng, lòng bàn tay chao liệng tại chỗ, trên tay được một tầng ánh sáng xanh bao phủ. Sau đó, một bàn tay màu xanh đen khổng lồ đập xuống đầu Trình Kiêu. “Chân khí hóa thành hình!” “Quả nhiên là tông sư Hóa Cảnh!” Tất cả mọi người đều kinh ngạc, xác nhận suy đoán trong lòng “Phá Quân Đại Thủ Ấn này chí ít cũng là vũ kỹ trung phẩm, nếu một tông sư toàn lực triển khai vũ kỹ trung phẩm thì cho dù tên nhãi kia cũng là tông sư Hóa Cảnh như nhau cũng không phải là đối thủ.” “Đừng quên, sau lưng anh ta còn có một gánh nặng!” “Xem ra lần này anh ta tiêu tùng rồi! Đáng tiếc quá, thực lực của tên nhãi này còn mạnh hơn so với Lý Vô Cực, nếu có thời gian, tương lai sẽ còn xán lạn vô hạn!” Sắc mặt Lý Vô Cực không thay đổi, nhưng trong lòng lại âm thầm kinh hãi, thực lực Trình Kiêu biểu hiện ra quả thật làm anh ta quá mức kinh ngạc Chín quyền liên tiếp đều bị Trình Kiêu nhẹ nhàng hóa giải, đây đã là một quyền cuối cùng rồi, nếu Trình Kiêu đỡ được thì thực lực của anh ta không khỏi quá đáng sợ. Hiện giờ Lý Vô Cực thậm chí còn muốn Trình Kiêu lập tức biến mất, bởi vì Trình Kiêu là uy hiếp quá lớn đối với anh ta nên anh ta không thể đợi đến lúc phá trận bảo vệ ngọn núi được nữa! Trái tim của Dương Phi Yến đắng chát không thể chịu đựng được, cô ta có hơi xúc động đến mức muốn khóc. “Chín quyền liên tiếp mà anh vẫn không né không tránh, kiên quyết bảo vệ Lạc Tuyết Kỳ ở phía sau! Rõ ràng anh có thể dễ dàng né tránh, lấy thực lực của anh, nếu không phải bị Lạc Tuyết Kỳ làm liên lụy thì chắc chắn đã vượt ải một cách dễ dàng rồi.” “Chẳng lẽ bởi vì khi mình phản bội anh, chỉ có Lạc Tuyết Kỳ nói đỡ thay anh, cho nên anh cố ý giúp đỡ Lạc Tuyết Kỳ ư?” Dương Phi Yến cảm thấy trong lòng vô cùng hối hận, người phụ nữ ở phía sau Trình Kiêu đáng lẽ là cô ta. Nghĩ đến bản thân vừa rồi khác gặp nguy hiểm hết lần này đến lần khác, toàn bị Lý Vô Cực lấy làm cây thương. Rồi lại nhìn Lạc Tuyết Kỳ bây giờ đang được Trình Kiêu bảo vệ vững vàng, Dương Phi Yến vừa hâm mộ lại vừa đố ky. Không có người phụ nữ nào không hy vọng có một người đàn ông dùng lồ ng ngực rộng rãi của mình để che mưa gió cho họ. Dương Phi Yến rõ ràng đã gặp được một người đàn ông như vậy, nhưng cô ta đã tự tay vứt bỏ nó. “Trình Kiêu, mau tránh ra! Đây là vũ kỹ trung phẩm Phá Quân Đại Thủ Ấn đấy, không thể cứng cổ tiếp chiêu đâu!” Dương Phi Yến đột nhiên quát về phía Trình Kiêu.