Chương 1562 Hà Xán đáp: “Nhà họ Hà của tôi đúng là không bằng nhà họ Hồ của anh, nhưng chưa chắc chúng tôi đã sợ các người.” Nét mặt Hồ Phi vô cùng lạnh lùng, trong mắt có sát khí dâng lên: “Anh đúng là tự tìm đường chết!” Kano William không nhịn được nói: “Rốt cuộc anh còn đấu hay không? Đấu thì nhanh lên!” Hồ Phi lạnh lùng nhìn Hà Xán: ‘Anh đợi đó cho tôi!” Trình Kiêu nhìn thoáng qua Hà Xán, nhìn thấy thứ người khác không thể thấy. “Anh đừng xen vào chuyện người khác.” Trình Kiêu nhìn Hà Xán, lạnh nhạt nói. Hà Xán cười khẽ, nói với nét mặt phóng khoáng: “Đại trượng phu đi khắp thế gian, gặp chuyện bất bình, sao có thể không nhúng tay vào?” Là người tốt, đáng tiếc… Trình Kiêu hờ hững nói với Hà Xán: “Ba ngày sau, tốt nhất anh đừng đi đâu cả, nếu không sẽ gặp phải hoạ đổ máu.” Hà Xán cười nói: “Không ngờ anh còn biết xem tướng, nhưng tôi cũng không có tiền trả cho anh đâu.” Trình Kiêu lắc đầu, anh nhìn thấu số mệnh của Hà Xán, nhưng Hà Xán lại không coi ra gì Hồ Phi và Kano William đã đội mũ sắt lên, sau khi trọng tài ra lệnh, hiệp thứ nhất bắt đầu. Kiếm thuật của Hồ Phi rất tố, khều, đâm, chém, bổ đều rất thuần thục, nhưng rõ ràng Kano William còn chuyên nghiệp hơn cả anh 1a. Hồ Phi như một tuyển thủ nghiệp dư, còn Kano William chính là tuyển thủ chuyên nghiệp. Chẳng mấy chốc, Hồ Phi đã thua trận. “Tiếp tục!” Hồ Phi như không tin, tiếp tục hiệp thứ hai. Nhưng ba trận liên tiếp, Hồ Phi đều bị đánh bại nhanh chóng. “Không đánh nữa!” Hồ Phi cởi mũ bảo hộ, tức giận ném sang một bên. “Hôm nay tôi không vào trạng thái, phát huy thất thường, hôm khác đấu lại!” Trên khuôn mặt anh tuấn của Kano William xuất hiện nụ cười châm chọc: “Được, vậy anh nói xem là hôm nào? Tôi có thể ứng chiến bất cứ lúc nào.” Trong mắt Hồ Phi có ánh sáng lạnh lẽo loé lên, rõ ràng anh ta chỉ đang mượn cớ, không ngờ Kano Willram lại không thuận theo. “Anh muốn chết đúng không?” Hồ Phi lạnh lùng nhìn chằm chắm Kano William “Đang sống yên ổn, sao tôi lại muốn chết chứ?” Trong mắt Kano William cũng hiện lên sát khí. Ngạo Tứ Hải ở bên cạnh cười nói: “Đấu kiếm chỉ là trò chơi trẻ con. Nếu thật sự muốn chơi, chúng ta phải chơi trò kích thích nhất” Hồ Phi nhìn Ngạo Tứ Hải: “Ý anh là hắc quyền à?” “Đúng thế, đây mới thật sự là thi đấu.” Ngạo Tứ Hải nhìn chăm chảm Kano William, hỏi với vẻ khiêu khích: “Sao nào? Cậu có dám không?” “Hoàn toàn không thành vấn đề, nhưng chúng ta phải thêm chút tiền cược mới được.” Kano William nói. Hồ Phi đắc ý cười to: “Đây cũng chính là lời tôi muốn nói đấy!” “Vậy chúng ta đi!” Ngạo Tứ Hải dẫn đầu đi ra ngoài. Hồ Phi nói với Thẩm Mật: “Người đẹp Thẩm, hắc quyền này là bộ môn mà cô thích nhất, có lẽ cô phải tham mưu cho tôi nhiều chút đấy” “Đi thôi!” Thẩm Mật không thèm quan tâm đến anh ta, kiêu ngạo ngẩng đầu rời đi như một con thiên nga trắng.