Chương 1611 “Không xong rồi, tất cả linh khí trong trời đất đều bị chúng nó hút đi, lần này chúng ta muốn phản kích cũng không có linh khí để dùng.” Thư Nam lộ vẻ mặt ngưng trọng nói. Lúc này Trình Kiêu cũng không nghĩ ra được biện pháp nào tốt. Đối mặt với chín ngọn núi khổng lồ kia, Trình Kiêu cũng không khỏi nhíu mày. “Thật không thể tưởng tượng được, trên Trái đất không ngờ vẫn còn sót lại loại đại trận từ thời thượng cổ này!” Trình Kiêu lại dùng Xạ Nhật Thần Quyết lần nữa, một mũi tên ánh sáng màu xanh nhanh chóng thành hình, bắn về phía một trong những ngọn núi. Thế nhưng, chín ngọn núi không ngừng xoay tròn, không ngờ trực tiếp xoắn nát mũi tên ánh sáng kia. “Làm sao có thể!” Thư Nam lộ vẻ khiếp sợ. Trình Kiêu cũng hơi nhíu mày, hai mắt nhắm lại, sau đó mở ra, thi triển Mắt phá vọng. Từng sợi tơ màu đen xuất hiện trong mắt Trình Kiêu. Chín ngọn núi khổng lồ che khuất bầu trời lúc này cũng biến thành những sợi tơ màu đen dày đặc. Tuy nhiên, ở giữa sợi tơ màu đen có một phần sợi tơ màu vàng rất nhỏ, đó chính là trận cơ của đại trận, cũng là lực lượng để khống chế đại trận. Chỉ cần tìm được nguồn gốc của những lực lượng này, chặt đứt chúng thì công kích của đại trận công kích sẽ tiêu tan. Nếu so sánh đại trận với một con rối gỗ, thì chính những sợi tơ màu vàng này sẽ khống chế con rối phát động công kích. Lực lượng của đại trận bình thường đều xuất phát từ trong đất trời, chỉ cần chặt đứt trận cơ khống chế lực lượng đó thì những lực lượng được đại trận tụ hợp lại tự nhiên cũng sẽ trở về trong đất trời. Tuy nhiên muốn tìm được nguồn gốc của những sợi tơ màu vàng này cũng không dễ dàng. Phạm vi bao trùm của mắt phá vọng của Trình Kiêu không tới mười mét vuông. Muốn tìm kiếm trận cơ dọc theo sợi tơ màu vàng kia phải mất rất nhiều thời gian. Nếu như trong tương lai, thực lực của Trình Kiêu trở lại cảnh giới Tiên Đế, như vậy gần như toàn bộ những thứ trong tầm mắt đều có thể bị mắt phá vọng bao trùm. Mắt thấy chín ngọn núi vẫn đang xoay tròn rơi xuống, Trình Kiêu vẫn đứng yên tại chỗ, giống như bị dọa sợ. Thư Nam vội vàng nói: “Nếu thật sự nghĩ không ra biện pháp nào thì hãy tránh mũi nhọn trước.” Trình Kiêu không trả lời, vấn đứng yên không nhúc nhích. Âm ầm! Chín ngọn núi khổng lồ đập mạnh xuống, mặt đất kịch liệt rung chuyển. Sau đó, cả thế giới trở nên yên tĩnh. Bóng dáng của Trình Kiêu và Thư Nam bị chín ngọn núi bao phủ, có lẽ đã mất mạng. Trong cẩm địa phía sau núi, toàn bộ một trăm ba mươi sáu người của Chân Vũ Tông đều đi ra, đứng ở ngọn núi cao nhất trong dãy núi Nhạn Đấng, nhìn tất cả mọi thứ xảy ra trong đại trận. Chín ngọn núi khổng lồ chính là hình ảnh thu nhỏ của Cửu Phong Nhạn Đấng. Nơi Trình Kiêu và Thư Nam đứng vừa rồi đã bị chín ngọn núi hoàn toàn bao phủ. Một đệ tử thở phào nhẹ nhõm: “Lần này, chắc là Trình đại sư kia đã chết rồi!” Lý Huyền Phong nói: “Dưới Cửu Tiệt Sát Trận, trừ phi anh ta thực sự là thần tiên, nếu không chắc chắn phải chết không thể nghi ngời”