Chương
Bọn người Tạ Thiên Hoa và Ngô Quốc Thuận, cũng tò mò nhìn về phía Tô Lương Tử, bọn họ đã sớm phát hiện Tô Lương Tử, cũng đều suy đoán Tô Lương Tử chính là Sư phụ Trình Kiêu.
Bây giờ Liễu Thành Phong nói thế, mọi người lập tức vững tin, Trình Kiêu là ỷ vào Tô Lương Tử.
Tạ Thiên Hoa đứng người lên, chắp tay hành lễ với Tô Lương Tử, chủ động kết giao: “Vị đại sư này, xin hỏi xưng hô như thế nào?”
Tô Lương Tử là lão giang hồ, lại có thể không nhìn ra mọi người đã hiểu lầm?
Cũng may trên mặt Trình Kiêu cũng không có lộ ra không cao hứng, cái này khiến long Tô Lương Tử trong an tâm một chút.
Có điều, Tô Lương Tử vẫn là muốn vội vàng giải thích rõ ràng, miễn cho khiến Trình Kiêu không vui.
Thế nhưng là, Tô Lương Tử vừa muốn mở miệng, Trình Kiêu lại nhìn Liễu Thành Phong, thản nhiên nói: “Ông nói gì thì là đó!”
Về phần Tạ Thiên Hoa, Trình Kiêu căn bản không có phản ứng ông ta.
Liễu Thành Phong một mặt khinh bỉ cười lạnh nói: “Nhóc con, sư phụ cậu là Hậu Thiên đỉnh phong, thế nhưng lại nhận một đồ đệ chỉ biết khoác lác như cậu. Nếu như tôi có loại đồ đệ như cậu, tôi đã sớm một cước đạp ra ngoài, miễn cho tôi mất mặt xấu hổ!”
Tô Lương Tử rất tức giận, Trình Kiêu không phải chỉ nói một câu không giống quan điểm Liễu Thành Phong sao? Cần gì kích thích người như vậy sao?
Thế nhưng là, Tô Lương Tử vừa muốn phản bác Liễu Thành Phong, một cỗ lực lượng ôn hòa lại đè ép ông ta ngồi xuống.
Tô Lương Tử khiếp sợ nhìn Trình Kiêu, rõ Trình Kiêu đây là không muốn để cho ông ta cãi nhau với Liễu Thành Phong.
Tô Lương Tử tự nhiên không dám ngỗ nghịch ý Trình Kiêu, nhưng trong lòng hơi không hiểu. Trình Kiêu rõ ràng lợi hại hơn Liễu Thành Phong, vì sao không phản bác Liễu Thành Phong?
Lúc này, Tần Lộ cùng Tề Minh đã đánh nhau .
Tần Lộ đứng tại chỗ bất động, Tề Minh xuất thủ trước.
Chân phải Tề Minh bỗng nhiên đạp một cái, cả người như là một đầu báo săn, một quyền đánh tới hướng Tần Lộ.
Tề Minh một quyền này, nhanh, chuẩn, hung ác, uy thế kinh người, Tạ Thiên Hoa cũng nhịn không được vì đó lớn tiếng khen hay!
“Tề Minh được đấy, một quyền này mạnh mẽ hơn tất cả công kích mà tôi nhìn thấy trước kia!” Tạ Thiên Hoa căn bản cũng không tin Trình Kiêu và Liễu Thành Phong, Tề Minh trước kia một người có thể nhẹ nhõm đánh mười mấy người, làm sao có thể chỉ chống đỡ trong mười chiêu?
Thế nhưng là, khi một quyền mạnh mẽ kia của Tề Minh, chưa kịp tới gần trước người Tần Lộ một mét, Tần Lộ cũng là đánh ra một quyền.
Tần Lộ một quyền kia không hề có khí thế giống Tề Minh, có chút hương vị hời hợt, nhưng là kết quả lại ngoài dự liệu của mọi người.
Tề Minh một quyền mạnh mẽ, trực tiếp bị một quyền cái sau vượt cái trước của Tần Lộ, đánh tan tác, đồng thời cả người đều bị Tần Lộ một quyền đánh bay.
Trực tiếp ngã xuống bên cạnh đình nghỉ mát, phun một ngụm máu tươi, đã hôn mê.
Tạ Thiên Hoa bỗng nhiên đứng lên, vẻ mặt hoảng sợ nói: “Làm sao có thể!”