CHƯƠNG
“Người của hội y học Tần Châu cũng quá ngông cuồng!”
“Đúng vậy, quá ngông cuồng!” những bạn học chung quanh kia nghe mà lòng đầy căm phẫn, từng người trên mặt lộ ra vẻ giận dữ.
“Người của hội y học Tần Châu không phải đều như vậy sao? Có điều bọn hắn hoàn toàn chính xác có vốn liếng ngông cuồng, từ trước hội giao lưu, mười tám thành phố Lĩnh Nam chúng ta, có thành phố nào thắng nổi Tần Châu một lần?” Có học sinh ủ rũ cúi đầu nói.
“Ai, đúng vậy a, người của hội y học Tần Châu chính xác quá mạnh! Ai bảo người ta là cố hương Y thánh đâu?” Lại có bạn học bắt đầu than thở.
Theo đó, vẻ tức giân trên mặt rất nhiều bạn học cũng biến mất không thấy gì nữa, bị thay thế bởi mắt xám mày tro.
Tần Châu vẫn luôn là thánh địa y học toàn bộ tỉnh Lĩnh Nam, Người của hội y học Tần Châu hoàn toàn có vốn liếng ngông cuồng!
Trình Kiêu hơi xem thường những học sinh Đại học y khoa Hà Tây này, so đấu còn chưa bắt đầu, bọn họ cũng đã thua mặt sĩ khí. So đấu như vậy, thắng mới là lạ!
“Cố hương Y thánh lại như thế nào? Lần này, hươu chết vào tay ai, còn chưa nhất định!”
Một giọng nữ cao ngạo thanh lãnh đột nhiên truyền đến, tất cả mọi người lập tức quay đầu nhìn lại.
Một thiếu nữ mặc váy dài màu đỏ, tóc dài gợn sóng bồng bềnh, khí chất xuất chúng, vẻ mặt cao ngạo đi tới từ cửa chính, giày cao gót màu đỏ bước ra âm thanh thanh thúy cộc cộc trên sàn nhàđá cẩm thạch bóng loáng.
“Đố là, thiên tài Đại học y khoa Hà Tây, Chung Phi Vũ!”
“Nếu như Chung Phi Vũ tham gia, như vậy có lẽ cũng không phải hoàn toàn không có phần thắng.”
Chung Phi Vũ đi tới, gật đầu hành lễ với Mạc lão: “Chào giáo sư Mạc!”
“Chào hiệu trưởng Tô!”
Chung Phi Vũ là hoa khôi Đại học Y Khoa Hà Tây, cũng là thiên tài Đại học Y Khoa Hà Tây, một thân ngàn vạn sủng ái, thiên chi kiều nữ chân chính.
Giáo sư vinh dự Mạc Hoa Đình Đại học y khoa Hà Tây, còn có hiệu trưởng Tô Thanh Nham, mỉm cười nhìn Chung Phi Vũ.
“Phi Vũ tới rồi, mau tới đây ngồi!” Giáo sư Mạc thân thiết nói.
Tô Thanh Nham vội vàng tự mình đem một cái ghế cho Chung Phi Vũ, nói: “Phi Vũ ngồi này đi!”
“Cám ơn giáo sư Mạc và hiệu trưởng Tô.” Chung Phi Vũ cũng không khách sáo, trực tiếp ngồi xuống, gương mặt xinh đẹp có chút ngẩng lên, dường như không đem kẻ nào để vào mắt.
Có bạn học khe khẽ bàn luận: “Chung Phi Vũ tới, như vậy Thẩm Trung Thư ở đâu? Cậu ta không phải luôn theo đuổi Chung Phi Vũ sao? Chắc chắn là cũng tới!”
“Nếu như Thẩm Trung Thư cũng tới, như vậy phần thắng lần này đối đầu những người của hội y học Tần Châu kia càng lớn hơn.”
“Thẩm Trung Thư, đây chính là thiên tài lợi hại hơn so với Chung Phi Vũ, có thể xưng là nhân vật yêu nghiệt nhất Đại học y khoa Hà Tây từ trước tới nay. Chỉ là anh ta lập tức liền sẽ tốt nghiệp, sẽ tới tham gia hội giao lưu cấp thành phố sao?”
Nghe được các bạn học nghị luận, giáo sư Mạc thần bí ha ha cười nói: “Tôi nói cho mọi người một tin tức, bạn Thẩm Trung Thư hôm qua đã gọi điện thoại cho tôi, danh sách so đấu lần này, đã sớm để lại một vị trí cho cậu ấy!”
“Quá tốt rồi, Thẩm Trung Thư cũng tới, cộng thêm Chung Phi Vũ, đội ngũ học sinh lần này của chúng ta chưa từng mạnh như vậy!” Có bạn học hưng phấn nói.