Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

chương 365

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Thẩm Dũng đương nhiên sẽ không quản sau này Hồ Bưu trả thù như thế nào, hôm nay anh ta chỉ là muốn biểu hiện một phen nghĩ trước mặt Điền Thúy Thúy, hi vọng sớm ngày tới tay Điền Thúy Thúy.

“Đúng đúng, trở về tôi nhất định dạy dỗ cậu ta đàng hoàng!” Thẩm Dũng khúm núm nói.

“Ừ, nhóc con cậu không tệ, có tiền đồ! Tôi còn có việc, đi trước!”

Nói xong, Hồ Bưu vẻ mặt âm trầm nhanh chân rời đi, tay của hắn đau đớn khó nhịn, sốt ruột đi bệnh viện!

Sau lưng, mấy người phụ nữ cũng vội vàng rời đi theo hắn ta.

Thẩm Dũng nhìn Điền Thúy Thúy, đắc ý nói: “Thúy thúy, việc em để cho anh làm, anh đã hoàn thành!”

“Trình Kiêu, hôm nay cậu đã đắc tội Hồ Bưu, sau này đi ra ngoài cậu cẩn thận một chút, dưới tay hắn ta là có hơn mấy chục anh em đó.”

Nói xong, Thẩm Dũng đi đến bên kia quầy bar, lấy ly rượu, chậm rãi nhấm nháp, hào phóng lưu lại không gian riêng cho Điền Thúy Thúy và Trình Kiêu.

Điền Thúy Thúy nhìn Trình Kiêu, ánh mắt hơi phức tạp: “Hai năm này anh vẫn luôn đi làm ở chỗ này?”

Trình Kiêu nhìn Điền Thúy Thúy, hờ hững hỏi: “Cô có chuyện gì sao?”

“Nếu như không có chuyện gì, tôi còn phải đi làm.”

Trình Kiêu đây là đang hạ lệnh đuổi người.

Điền Thúy Thúy nhíu mày, đồ đần đã từng vì liếc nhìn cô ta một cái, đợi từ chạng vạng tối đến rạng sáng năm giờ ngày thứ hai, bây giờ lại hạ lệnh đuổi người với cô ta!

Loại chênh lệch này làm cho Điền Thúy Thúy rất không thoải mái.

“Trình Kiêu, trước kia là tôi không có nói rõ ràng với cậu, để cậu hiểu lầm quan hệ của chúng ta, tôi thừa nhận là lỗi của tôi.”

“Có điều hôm nay tôi cũng coi là cứu được cậu, cho nên tôi không nợ cậu cái gì nữa.”

Trình Kiêu bỗng nhiên muốn cười.

“Là cô đã cứu tôi? Điền Thúy Thúy, cô làm sao có thể không ngại ngùng gì mà nói ra câu thế này được vậy!”

“Cô cảm thấy đầu trọc kia là xem ở mặt mũi Thẩm Dũng mới chịu thỏa hiệp?”

Điền Thúy Thúy hơi ngẩng đầu lên, mang theo vẻ kiêu ngạo: “Chẳng lẽ không đúng sao?”

“Nếu như không phải xem ở mặt mũi ba Thẩm Dũng, cậu cảm thấy hắn ta sẽ dễ dàng buông tha cho cậu – một nhân viên phục vụ bên trong quán bar sao?”

Trình Kiêu lười nhác tranh luận cùng cô ta, đối với Tôn Mạc, anh sẽ còn cố kỵ cảm nhạn Ninh Lan. Nhưng đối với Điền Thúy Thúy, Trình Kiêu hoàn toàn không có gì cố kỵ.

“Đi, cô đi đi! Đừng ảnh hưởng tôi đi làm!”

Trong giọng nói Trình Kiêu tràn ngập không kiên nhẫn.

Thái độ Trình Kiêu như vậy, để Điền Thúy Thúy luôn tự cho là đúng chịu đả kích không nhỏ.

Cô ta đã từng là nữ thần cao cao tại thượng đối với loại người như Trình Kiêu này, cho dù là cô ta bây giờ đã có bạn trai, nhưng, đối với kẻ nghèo hèn Trình Kiêu, Điền Thúy Thúy cô ta vẫn là nữ thần xa không thể chạm đối với bọn họ.

Tên nghèo Trình Kiêu này, sao có thể dùng loại thái độ này nói chuyện với nữ thần?

Điền Thúy Thúy chính là loại phụ nữ này, cô ta có thể không cần bạn, nhưng bạn vẫn phải xem cô ta coi như nữ thần như cũ.

“Đi làm đi làm, Trình Kiêu, cậu có thể có chút tiền đồ hay không?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio