CHƯƠNG
Không ngờ Lôi nữ vương lại phản đối!
Chuyện gì vậy chứ!
Dù là khách đang có mặt hay cấp cao của nhà họ Hàn cũng đều sửng sốt!
Vì sao Lôi nữ vương muốn phản đối? Hàn Tiễn Hoa vẫn luôn cung kính trước mặt bà ấy mà!
Lôi nữ vương hoàn toàn không có lý do để phản đối.
Nếu không có Trình Kiêu, Lôi nữ vương đúng là sẽ không phản đối, một là vì đền bù cho Hàn Quốc Mạnh, hai là vì năng lực của Hàn Tiễn Hoa cũng khá thích hợp làm người nối nghiệp.
Nhưng tiếc là anh ta lại đắc tội với người không nên đắc tội!
Mặt Hàn Tiễn Hoa đỏ bừng, anh ta khó hiểu hỏi Lôi nữ vương: “Nữ vương, vì sao người lại phản đối? Là cháu làm không tốt ở đâu sao?”
Tất cả mọi người cũng đều nhìn Lôi nữ vương, đợi bà ấy giải thích.
Lôi nữ vương nhìn Hàn Tiễn Hoa, chợt cảm thấy anh ta hơi đáng thương.
“Cậu làm rất tốt, có điều cậu đã đắc tội với một người không nên đắc tội!”
Hàn Tiễn Hoa càng hoang mang hơn, vì mấy ngày nay ngồi lên vị trí lão đại Lịch Xuyên, anh ta luôn vô cùng khiêm tốn.
Cho dù muốn làm hại ai cũng sẽ điều tra rõ tổ tiên mười tám đời của đối phương, để tránh động vào người khó chơi.
Ngoài biến số là Y Linh, anh ta thật sự không nghĩ ra bản thân còn đắc tội với nhân vật lớn nào.
“Nữ vương, cháu thật sự không hiểu, xin người nói rõ!” Hàn Tiễn Hoa vô cùng suy sụp, nếu Lôi nữ vương phản đối anh ta, thì cho dù trước kia anh ta cố gắng đến mức nào cũng đều vô dụng.
Lôi nữ vương không đáp lời anh ta mà nhìn về phía Vân Nguyệt sau lưng: “Nói!”
“Vâng!”
Vân Nguyệt bước ra, lạnh lùng nhìn Hàn Tiễn Hoa, cao giọng nói: “Hàn Tiễn Hoa, vì leo lên chức gia chủ nhà họ Hàn mà hãm hại em trai ruột, còn âm mưu đuổi cả cô ruột và em họ của mình, tội ác tày trời, không xứng làm người…”
Vân Nguyệt nói ra những tội trạng mà Hàn Tiễn Hoa cho rằng anh ta đã che giấu rất kỹ, khiến mọi người nghe mà đổ mồ hôi lạnh.
“Giết hại em trai ruột, đuổi cô ruột, đây đúng là một tên súc vật!”
“Người như thế sao có tư cách làm lão đại của Lịch Xuyên chứ! May mà có nữ vương xuất hiện kịp thời, nếu không chúng ta đều bị anh ta lừa rồi!”
“Git chết tên súc vật này, git chết cậu ta đi!”
Mọi người rất tức giận, ngay cả những cấp cao của nhà họ Hàn cũng đổ mồ hôi lạnh, những hành động của Hàn Tiễn Hoa thật sự quá độc ác.
Hàn Tiễn Hoa ngồi phịch xuống đất, sắc mặt tái mét. Một khắc trước, anh ta còn hăng hái vì bản thân là người được đề cử cho vị trí lão đại của Lịch Xuyên.
Nhưng bây giờ, anh ta lại trở thành con chuột sang đường, người người muốn đánh.
“Những chuyện tôi làm vô cùng bí mật, sao bà lại biết?” Hàn Tiễn Hoa nghi ngờ nhìn Lôi nữ vương.