Chàng Rể Vô Dụng Là Tiên Tôn

chương 738

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

CHƯƠNG

Nghiêm Thụy Văn bị đâm trúng tim đen, khuôn mặt lập tức đỏ bừng.

Nhưng, chắc chắn anh ta sẽ không thừa nhận.

“Trợ lý Lâm, cô đừng ngậm máu phun người. Người đắc tội với Vũ Lạc kim thoa là người của cô, là vệ sĩ của cô. Chuyện này tất cả mọi người có thể làm chứng.”

“Chờ sau khi trở về, tôi sẽ nói ra chuyện này ra trước mặt mọi người trong buổi họp hội đồng quản trị, xem cô giải thích với các thành viên trong hội đồng quản trị thế nào!”

Lâm Ngọc tức giận quát: “Nghiêm Thụy Văn, mắt chó của anh mù à! Chẳng lẽ anh không nhìn thấy là tự Vũ Lạc kim thoa rời đi sao? Hơn nữa còn xin lỗi Trình Kiêu, thế nào lại thành Trình Kiêu đắc tội cô ta rồi?”

Nghiêm Thụy Văn lạnh lùng cười nói: “Hừ, những lời này cô giữ lại mà giải thích với hội đồng quản trị, dù sao tôi chỉ biết là vệ sĩ của cô từ chối ý tốt của Vũ Lạc kim thoa, bỏ lỡ cơ hội kết giao với Lôi nữ vương. Đến lúc đó, xem Vương Đỗ Lan cho mọi người trong hội đồng quản trị một câu trả lời thỏa đáng thế nào.”

“Hèn hạ vô sỉ!” Lâm Ngọc giận không kìm nổi.

Trình Kiêu thản nhiên nói: “Chị Lâm Ngọc, anh ta muốn nói thì cứ để anh ta nói, cần gì phải chấp nhặt với loại tiểu nhân này chứ? Chúng ta về thôi!”

“Được!”

Trình Kiêu và Lâm Ngọc rời khỏi câu lạc bộ Hoàng Triều.

Vừa lên xe, Lâm Ngọc bắt đầu phàn nàn: “Hội nghị thượng đỉnh dạng nhỏ cái gì chứ, đúng là nghe danh không bằng gặp mặt, cũng chỉ là buổi giao lưu của đám cậu ấm nhà giàu chẳng ra gì!”

“Vốn còn trông cậy có thể kéo đầu tư trong hội nghị thượng đỉnh dạng nhỏ đấy, sau này tôi sẽ không bao giờ đến nơi như thế này nữa.”

Trình Kiêu hỏi: “Lỗ hổng tài chính của tập đoàn Đông Vương thật sự lớn như vậy sao? Các chị có từng nghĩ rằng, có lẽ tập đoàn Đông Vương bị người ta gài bẫy hay không?”

Lâm Ngọc nhìn Trình Kiêu, cảnh giác nói: “Trình Kiêu, có phải cậu biết quá nhiều chuyện của tập đoàn Đông Vương chúng tôi rồi không?”

“Còn nữa, đừng nói với tôi rằng thân phận của cậu chỉ là một vệ sĩ nữa. Nói thật đi, rốt cuộc cậu là ai? Có mục đích gì?” Tải ápp ноlа để đọc full và miễn phí nhé.

Trình Kiêu gượng cười: “Chị Lâm Ngọc, tôi có thể có mục đích gì? Là chị chủ động muốn tôi làm vệ sĩ của chị, cũng không phải tôi cố ý nằm vùng bên cạnh chị, sao chị có thể không biết xấu hổ nghi ngờ tôi chứ?”

Lâm Ngọc cũng không tin Trình Kiêu sẽ có mục đích gì, hơn nữa cho dù Trình Kiêu thật sự có mục đích, Lâm Ngọc cũng cảm thấy Trình Kiêu sẽ không làm tổn thương cô ta.

Dù sao, có đôi khi trực giác của phụ nữ vẫn rất chính xác.

Nhất là Lâm Ngọc phát hiện ra dịu dàng nồng đậm trong ánh mắt Trình Kiêu nhìn cô ta.

Loại tình cảm này nhất định phải tự mình trải qua, căn bản không làm giả được!

Nhưng Lâm Ngọc cũng không nhớ ra trước đây có quen Trình Kiêu.

“Không phải tôi nghi ngờ cậu, mà ngay cả đám cậu ấm nhà giàu như Nghiêm Thụy Văn hay như Tống An Dân mà cậu cũng không coi ra gì, cuối cùng ngay cả Vũ Lạc kim thoa hay thậm chí là Lôi nữ vương cậu cũng chẳng thèm ngó tới, sao đây có thể là thái độ một vệ sĩ nên có?” Lâm Ngọc nói.

“Nói đi, rốt cuộc cậu là ai? Có mục đích gì không?” Lâm Ngọc hỏi lại.

Trình Kiêu suy nghĩ, quyết định tạm thời không nói cho Lâm Ngọc: “Chị Lâm Ngọc, chị đừng hỏi nhiều vậy nữa. Chị chỉ cần hiểu rõ rằng tôi tuyệt đối sẽ không hại chị, như vậy là được rồi.”

Lâm Ngọc nặng nề gật đầu: “Được, điểm này tôi tin cậu!”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio