CHƯƠNG
“Đương nhiên, sau này nhà họ Y tôi và tập đoàn Đông Vương cũng không có liên quan gì với nhau!”
Mọi người như có điều suy nghĩ nhìn Y Doãn.
Ý tứ trong lời nói của Y Doãn rất rõ ràng, chỉ giúp tập đoàn Đông Vương một lần này, sau này không còn liên quan gì nữa!
Như vậy, cho dù nhà họ Vương muốn trách tội, nhưng cũng không đến nỗi khai chiến toàn diện với nhà họ Y!
Chỉ là, nếu như nhà họ Y ở Giang Nam nhúng tay vào, như vậy chắc chắn tập đoàn Đông Vương có thể yên bình vượt qua nguy cơ lần này.
Chắc chắn đây không phải chuyện mà nhà họ Vương muốn nhìn thấy.
Vương Đỗ Lan cúi người hành lễ với Y Doãn, nói: “Vương Đỗ Lan của tập đoàn Đông Vương cảm ơn ngài Y…”
Vương Đỗ Lan còn chưa nói xong, Y Doãn đã giơ tay ngăn cản: “Chủ tịch Vương, tôi đã nói rõ rồi, lần này tôi chỉ trả ân tình giúp con gái, hoàn toàn không liên quan đến tập đoàn Đông Vương bà!”
Vương Đỗ Lan nhíu mày, nghi ngờ nói: “Nhưng ngài Y cũng không nợ tập đoàn Đông Vương tôi bất kỳ ân tình gì?”
Y Doãn mặt không đổi sắc nhìn về phía Trình Kiêu, thản nhiên nói: “Cậu ta đã giúp con gái tôi, nếu cậu ta muốn bảo vệ tập đoàn Đông Vương bà, vậy tôi cũng thuận theo tấm lòng của cậu ta, trả lại ân tình này cho cậu ta!”
Vương Đỗ Lan lại sững sờ, khiếp sợ nhìn về phía Trình Kiêu.
Lâm Ngọc cũng hết sức kinh hãi, lẩm bẩm: “Không ngờ ngay cả ngài Y cũng nợ ân tình Trình Kiêu!”
“Vậy những ông chủ và ông trùm, thậm chí Lôi nữ vương của Lĩnh Nam đều là nể mặt ngài Y mà giúp đỡ Trình Kiêu sao?”
“Tôi nói mà, cậu ta trẻ tuổi như vậy, làm sao có thể khiến Lôi nữ vương và những đại lão ông trùm các thành phố của Lĩnh Nam cung kính với cậu ta như vậy! Thì ra đều là nể mặt ngài Y ở Giang Nam.”
Mọi người đều lộ vẻ bỗng nhiên hiểu ra, ân tình mà ngài Y trả lại này cũng thật là lớn!
Cậu Lý thầm mắng một tiếng: “Hừ, nhóc con này, hóa ra là dính ánh sáng của ngài Y ở Giang Nam!”
“Nhưng rốt cuộc nhóc con này đã làm gì? Lại khiến cho ngài Y bất chấp mạo hiểm đắc tội với nhà họ Vương cũng phải giúp cậu ta!”
Ánh mắt cậu Trần lại quan sát đánh giá Y Linh và Trình Kiêu, cười khẩy: “Vậy còn phải hỏi sao? Cậu không thấy ánh mắt con gái ngài Y nhìn nhóc con Trình Kiêu kia sao?”
Cậu Lý liếc nhìn Y Linh, trong ánh mắt bùng lên lửa nóng: “Ánh mắt gì? Sao tôi không nhìn ra. Nhưng con gái ngài Y quả thật xinh đẹp!”
Cậu Trần mắng: “Cậu cái đồ ngu xuẩn, rõ ràng ánh mắt con gái ngài Y nhìn nhóc con kia tràn đầy yêu mến, chẳng lẽ cậu không nhìn ra sao?”
Cậu Lý vỗ đầu một cái, kinh ngạc nói: “Đúng vậy, nghe cậu nói thế, tôi cũng nhìn ra rồi. Tôi nói mà, sao nhóc con này lại khiến ngài Y nợ cậu ta ân tình, hóa ra là bám váy đàn bà!”
“Chắc chắn là nhóc con này dùng thủ đoạn hèn hạ lừa gạt trái tim con gái ngài Y, bây giờ con gái ngài Y mới xin ngài Y giúp đỡ cậu ta!”
“Nhóc con này quả thật vô liêm sỉ!”
Phần lớn mọi người trong sảnh đều cùng chung suy nghĩ với cậu Lý.
Đổng sự Hồ cười nói: “Tôi vẫn luôn cảm thấy kỳ lạ, với tuổi tác của nhóc con này, sao có thể khiến ngài Y nợ cậu ta ân tình? Còn khiến cả đám Lôi nữ vương của Lĩnh Nam đến giúp cậu ta nữa!”