CHƯƠNG
Trình Kiêu trả lời còn nhanh hơn: “Vậy thì dùng thuỷ ngân đổ vào tai trái, chì sẽ hoà tan thuỷ ngân nên sẽ chảy ra ngoài. Sau đó dùng kim châm cứu luồn vào tai phải, thuỷ ngân sẽ dính vào kim châm cứu, từ từ lấy ra.”
“Sơn vào mắt thì giã cua rồi xay ra, đắp lên mắt bảy ngày là khỏi.”
Sở Minh Thành nhìn Trình Kiêu, mặt đen như đáy nồi.
“Sao cậu biết những điều này?” Sở Minh Thành ngạc nhiên hỏi.
Trình Kiêu nói với vẻ kỳ lạ: “Quyển sách cổ cậu đọc có phải viết về câu chuyện một con dao và một thanh kiếm không? Quyển sách đó tôi đã đọc từ lâu rồi.”
“Đến cả những kiến thức không phổ biến này thầy Trình còn biết, tôi phục rồi!” Sở Minh Thành nhận thua.
Đến Sở Minh Thành còn phục thì đương nhiên Lục Thiên Hào cũng nhận thua.
Tinh thần của các sinh viên Hà Tây tức tốc tăng vọt.
Tôn Mạc sầm mặt: “Hừ, không ngờ đến thiên tài đại học y Thủ Đô cũng không làm gì được anh. Nhưng anh cũng đừng đắc ý, bọn họ sẽ không dễ dàng bỏ qua cho anh đâu.”
Kết thúc buổi học buổi sáng, Lục Thiên Hào và Sở Minh Thành trở về phòng chuẩn bị riêng cho mình.
Lục Thiên Hào mắng với vẻ không cam lòng: “Mẹ nó chứ, thằng đó dám khiến tôi bẽ mặt trước bao người, nói tôi bị suy thận, tôi không thể nuốt trôi được cục tức này!”
Tải ápp Һσlа để đọc full và miễn phí nhé.
Sở Minh Thành lườm anh ta: “Cậu lại nghĩ ra ý đồ xấu gì nữa? Y thuật của thầy Trình lợi hại nhường nào hôm nay cậu cũng đã thấy rồi, nếu cậu vẫn muốn mất mặt thêm nữa thì đừng kéo theo tôi!”
Lục Thiên Hào nở nụ cười nham hiểm: “Yên tâm, tôi đảm bảo sẽ không so tài y thuật với cậu ta. Đừng quên đây là Hà Tây, giáp ranh với Giang Nam, đại lão Mã Tài của Hà Tây vẫn luôn muốn nịnh bợ ba tôi. Nếu tôi nhờ đại lão Mã giúp mình đối phó một người ở đất Hà Tây này, cậu nghĩ ông ấy sẽ từ chối sao?”
Sở Minh Thành gật đầu, cách này đúng là khả thi.
Cho dù y thuật của Trình Kiêu lợi hại, nhưng chắc chắn mối quan hệ không thể nhiều bằng nhà họ Lục được.
“Cậu định làm gì? Đừng quên đây là trường học, cho dù Mã Tài cũng không dám làm gì ở trường đâu.”
Lục Thiên Hào nhếch mép tự mãn: “Yên tâm, chờ xong tiết buổi chiều tôi sẽ mời mọi người ra ngoài ăn cơm để xin lỗi mọi người, nhân tiện mời cả tên nhãi kia đi luôn.”
…
Sáu giờ tối, tại khách sạn lớn Lệ Hoa gần đại học y Hà Tây.
Lục Thiên Hào mời tất cả các sinh viên trong lớp, bao gồm cả mấy giáo viên hướng dẫn cùng đến khách sạn.
Nói rằng hôm nay anh ta quá vô lễ nên muốn xin lỗi mọi người.
Nếu Lục Thiên Hào đã mời thì đương nhiên những sinh viên khác sẽ không từ chối.
Trình Kiêu cũng không từ chối, anh muốn xem Lục Thiên Hào định giở trò gì, với sự hiểu biết của anh về anh ta thì anh ta là người chưa bị ép tới bất đắc dĩ thì sẽ không chủ động xin lỗi.
Vì vậy Lục Thiên Hào làm thế này chủ yếu là vì anh ta đã tìm ra cách trả thù anh.