Chàng Rể Vô Song

chương 1108

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương

Lâm Hàn nghe vậy nhìn về phía La Văn, cười nói: “Yên tâm đi, chắc chắn không chỉ có chừng này người. Những người còn lại không ở trong thành phố Đông Hải, tôi đã bảo họ đến thẳng thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông, đợi chúng ta ở bên đó”.

La Văn nghe vậy mới hơi yên tâm, nhưng trong lòng khó tránh khỏi vẫn còn chút lo lắng, lo lực lượng của Lâm Hàn không đủ.

Nhưng dù sao trước kia anh ta cũng đã đồng ý với Lâm Hàn lập tức xuất phát giải cứu Trương Thiên Sơn, đồng nghĩa tin tưởng Lâm Hàn, lúc này La Văn cũng không nhất thiết phải nghĩ nhiều, tin Lâm Hàn đến cùng là được.

Bây giờ, cao thủ ở bên đây đã tập kết xong, thời gian cũng đã đến giữa trưa.

Lâm Hàn nhìn các cao thủ, cũng không nói gì nhiều tránh lãng phí thời gian, ra lệnh ngay: “Bây giờ xuất phát, lập tức đến thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông!”

Thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông, trong trang viên của Trương Thiên Sơn.

Khi đám người Lâm Hàn ở thành phố Đông Hải vùng Hoa Đông xuất phát, cùng lúc đó, Tạ Kiến An cũng đã nhận được tin tức, biết nhóm người Lâm Hàn đã lên đường đến bên này, cũng biết Tạ Kiến Bình bị trói dẫn theo.

Sau khi La Văn thoát khỏi, Tạ Kiến An đã sắp xếp người chú ý đến động tĩnh ở thành phố Đông Hải, nhất là động tĩnh của Lâm Hàn.

Lúc này, đám người Lâm Hàn xuất phát vốn cũng không bí mật gì, cứ quang minh chính đại mà đi, cho nên họ vừa xuất phát thì tin tức đã truyền đến tai Tạ Kiến An.

“Tổng cộng có hơn bốn mươi cao thủ mà cũng muốn đối phó với tôi? Đúng là nực cười!”, Tạ Kiến An cười lắc đầu, trong lòng lại cảm thấy có gì đó không đúng.

Lâm Hàn thế nào Tạ Kiến An không rõ, nhưng La Văn rõ ràng không phải tên ngốc, ngược lại còn rất thông minh. Bây giờ anh ta đã dám dẫn theo hơn bốn mươi người đến thành phố Phụng Thiên vùng Bắc Đông giải cứu Trương Thiên Sơn, vậy thì chắc chắn có sự đảm bảo nhất định.

La Văn xưa nay không làm những chuyện không chắc chắn, điều này Tạ Kiến An hiểu rất rõ.bg-ssp-{height:px}

Ban đầu sở dĩ ông ta vội vàng bắt La Văn, thậm chí mạo hiểm bị Trương Thiên Sơn phát hiện ra chỗ không ổn, chính là vì ông ta biết La Văn rất thông minh, chút gió thổi cỏ lay đều có thể bị La Văn phát hiện, kế hoạch của bọn họ cũng có khả năng bị anh ta phá hỏng.

Tạ Kiến An cũng biết, nếu ông ta không mạo hiểm bắt La Văn trước, kế hoạch bắt Trương Thiên Sơn chưa chắc đã thành công.

Lúc này, cùng với lúc Tạ Kiến An cảm giác có chỗ không đúng, ông ta cũng không nghĩ ra Lâm Hàn và La Văn rốt cuộc có động tĩnh gì.

“La Võ và Uông Nghĩa thế nào rồi?”, Tạ Kiến An lại hỏi.

“Đều đang đến đây, nhưng ít nhất phải mất hai ngày mới có thể đến được”, đàn em của Tạ Kiến An báo cáo.

Tạ Kiến An nghe vậy khẽ gật đầu, cũng hơi yên tâm.

Lúc này, Tạ Kiến An cũng không quan tâm được nhiều nữa, lập tức liên lạc với một số thế lực ở vùng khác, hứa với bọn họ một số lợi ích, mong bọn họ phái cao thủ đến giúp đỡ, từ đó đảm bảo mình có thể ngồi vào vị trí đại bàng núi vùng Bắc Đông.

Đến lúc này, Tạ Kiến An cũng không nghĩ được gì nhiều. Theo tình hình trước mắt, cho dù ông ta có thành công thì thế lực, cao thủ và sản nghiệp trong tay cũng không nhiều bằng khi ông ta chưa phản bội Trương Thiên Sơn.

Nhưng lại có điểm không giống, điểm này cũng là thứ hấp dẫn Tạ Kiến An nhất. Đó chính là ông ta có thể trở thành đại bàng núi vùng Bắc Đông. Cho dù đại bàng núi này không có nhiều quyền lợi như đại bàng núi trước kia, nhưng đấy cũng là vị trí mà ông ta mong ngóng đã lâu.

Sau khi liên lạc xong với những thế lực này, Tạ Kiến An lại đi gặp những cao thủ ở vùng khác đã đến thành phố Phụng Thiên, mời họ lên đường, đi mai phục đám Lâm Hàn nửa đường, giúp ông ta cứu em trai Tạ Kiến Bình.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio