Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đạo diễn Ngô nghe thấy câu đó của Hạ Sương cũng không bất ngờ.
Trái lại, trước khi bàn việc hợp tác, Hạ Sương không nhắc tới chuyện này, đạo diễn Ngô còn cảm thấy khó hiểu, tưởng rằng cô ta là dân ngoài nghề nên không hiểu những điều ấy.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Xem ra, khi đó chưa phải thời điểm thích hợp để đề cập mà là lúc này thôi.
TruyenApp.com cập nhật nhanh nhất.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đạo diễn Ngô đã sớm đoán được việc này, dù sao mấy công ty giải trí hợp tác với những đạo diễn nổi tiếng như các ông, ngoài việc có thể chia chác được nhiều lợi nhuận ra thì còn có thể đào tạo thêm một số nghệ sĩ.
Khi đạo diễn tuyển diễn viên, chỉ cần cân nhắc dùng một bộ phim hay, mời diễn viên nổi tiếng có kỹ năng là có thể nâng cao doanh thu phòng vé, thông qua đó tích góp tiếng tăm và mang đến lợi ích khổng lồ cho mình.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Mà công ty giải trí thì cũng thế, ngoài việc đạt được doanh thu phòng vé thì bình thường họ còn có thể đánh bóng tên tuổi cho một số nghệ sĩ vẫn mãi không nổi, hay đào tạo người mới. Bởi vì làm vậy, thì có thể mang đến càng nhiều lợi ích cho họ hơn trong tương lai.
Có thể nói, đạo diễn quay phim chỉ vì thu nhập và gia tăng độ nổi tiếng của mình.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Còn công ty giải trí thì lại chủ yếu là vì tăng độ hot của “gà nhà” lên, sau đó mới đến lợi nhuận của bộ phim. Trái lại, lại không để ý mấy đến việc tăng độ nổi tiếng của đạo diễn.
Đấy cũng là lý do mà đạo diễn Ngô là đạo diễn nổi tiếng nhất Hoa Hạ nhưng lại không muốn hợp tác với các công ty giải trí cho lắm. Cho dù đó có là một công ty đứng đầu trong giới giải trí như Quang Ảnh.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Bởi vì hợp tác với công ty giải trí cũng chẳng có lợi gì mấy cho những đạo diễn như ông ta, trái lại, có đôi khi dùng người mới bên họ còn ảnh hưởng tới chất lượng của cả bộ phim, rồi bị khán giả mắng chửi. Dù sao cái việc đổi người mới đến để đào tạo, đa số đều không có kỹ năng diễn xuất mấy, cần phải chỉ dạy từng bước một.
Cứ vậy, có rất nhiều đạo diễn sau khi quay xong bộ phim có hợp tác với công ty giải trí, thực tế đôi khi sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu đến danh tiếng của họ, còn với những nghệ sĩ mới của bên công ty thì lại được hưởng lợi. Dù sao, khán giả có chê bai kỹ năng diễn xuất của họ thế nào, vẫn sẽ có không ít người bởi vì vẻ ngoài gì đó mà trở thành fan. Từ đó, sẽ nâng cao độ phủ sóng của họ lên, tương lai có thể mang đến càng nhiều lợi nhuận cho công ty.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nhưng lần này, nếu đã muốn lấy lòng Hạ Sương và Dương Khiết, thì phải hợp tác cùng công ty giải trí truyền thông điện ảnh Quang Ảnh. Nên đương nhiên là đạo diễn Ngô đã chuẩn bị tốt tâm lý rồi.
Theo đạo diễn Ngô, điều đó hoàn toàn đáng giá. Tuy sẽ khiến danh tiếng và lợi ích của ông ta bị tổn thất đôi chút, nhưng lại có thể tạo mối quan hệ tốt với Hạ Sương và Dương Khiết. Nó rất quan trọng với đạo diễn Ngô và con đường tương lai của ông ta cũng sẽ rộng mở thênh thang hơn.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Lúc này, đạo diễn Ngô cũng dứt khoát nói: "Không sao, muốn thay ai, nhân vật nào, cô cứ nói thẳng, đừng nói một người, thay thêm vài người cũng không thành vấn đề".
Ông ta cũng là bỏ hết vốn, bằng lòng chừa ra vài nhân vật để công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh đào tạo người mới.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”bg-ssp-{height:px}
Hạ Sương và Dương Khiết nghe vậy cùng liếc nhìn nhau, do dự một lát rồi nói thẳng: "Thực ra cũng không nhiều, chúng tôi chỉ cần một thôi. Cô ấy là người mới vừa tới công ty, có tố chất khá tốt, chúng tôi chuẩn bị dốc một lượng lớn tài nguyên để đào tạo cô ấy. Tuy đây là lần đầu tiên cô ấy đóng phim, nhưng chúng tôi tin rằng sẽ không gây ra ảnh hưởng xấu gì cho bộ phim của ông đâu. Dù sao, tố chất của cô ấy thì khỏi phải bàn cãi gì rồi. Chúng tôi cũng đã kiếm tra kỹ năng diễn xuất của cô ấy, quả thật rất khá".
Nhớ quay lại đọc tiếp tại TruyenApp.com để ủng hộ chúng mình nha.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đối với những lời ấy của Hạ Sương, đạo diễn Ngô cũng chỉ nghe tai này ra tai kia. Mấy công ty giải trí muốn nhét người mới vào đào tạo đều nói thế, gì mà có vẻ ngoài xinh đẹp, kỹ năng diễn xuất khá tốt.
Nhưng kết quả thì sao? Vẻ ngoài thì xinh đấy, có thể bỏ qua, nhưng kỹ năng diễn xuất thì người nào người nấy đều hết sức gượng gạo, vô cùng tệ, cuối cùng bị khán giả chửi sấp mặt.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Có điều, đạo diễn Ngô không tin thì không tin, nhưng lần này chắc chắn phải chừa một nhân vật ra cho Hạ Sương, không thì chẳng thể tạo mối quan hệ tốt được.
Ông ta dứt khoát xua tay nói: "Tổng giám đốc Hạ này, tôi cũng là một tay lão làng ở giới giải trí nên tôi hiểu mấy chuyện đó mà. Cô cứ nói thẳng người mới nào, muốn diễn vai gì, tôi cho cô luôn là được".
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Hạ Sương và Dương Khiết không ngờ đạo diễn Ngô lại sảng khoái như vậy, nên cũng không quanh co nữa mà nói thẳng luôn: "Chỉ cần một vai, là nữ chính của bộ phim này!"
"Được, có..."
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đạo diễn Ngô theo bản năng gật đầu, chuẩn bị đồng ý thì vội vàng kịp phản ứng lại, có chút không dám tin nhìn Hạ Sương và Dương Khiết.
"Hai người vừa nói là vai nữ chính?", đạo diễn Ngô kinh ngạc nhìn Hạ Sương và Dương Khiết.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
"Đúng vậy, không thì sao?”, Hạ Sương nói với vẻ đương nhiên. Người mới khác thì không nói làm gì, nhân vật nào Hạ Sương cũng sẽ đồng ý, thậm chí có là vai đóng thế. Nhưng Tần Liên lại khác, cô ấy là người do Lâm Hàn chỉ thẳng tên đưa tới đây, nếu không diễn nữ chính, Lâm Hàn mà trách tội thì Hạ Sương và Dương Khiết biết làm sao. Vì vậy, nhất định phải là vai nữ chính.
Lúc này, sắc mặt đạo diễn Ngô lại hơi khó coi, đen mặt nhìn hai cô.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Đương nhiên là đạo diễn Ngô hiểu được ý định muốn thay đổi người của mấy công ty giải trí, suy cho cùng chỉ là muốn đào tạo người mới mà thôi. Ông ta rất rõ ràng điều đó và cũng bằng lòng phối hợp, dù sao lần này vốn dĩ ông ta đến đây là tính lấy lòng Hạ Sương với Dương Khiết.
Nhưng Hạ Sương vừa mở miệng đã đòi vai nữ chính thì lại hơi quá đáng.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Phải biết rằng, bộ phim này của đạo diễn Ngô là một bộ cực kỳ quan trọng, đa số diễn viên đều là những ngôi sao nổi tiếng hay các diễn viên lão làng. Nói cách khác, họ một là những ngôi sao cực kỳ nổi tiếng có kỹ năng diễn xuất không tệ, hai là các diễn viên lão làng bạn hay nhìn thấy trên tivi nhưng lại không nổi tiếng bằng. Tóm lại, ai cũng có thực lực hết.
Đạo diễn Ngô cảm thấy có thể cho công ty truyền thông điện ảnh Quang Ảnh thay người mới vào bộ phim này đề đào tạo là đã rất nể mặt Hạ Sương và Dương Khiết rồi. Nhưng ai ngờ hai cô vừa mở miệng đã đòi vai nữ chính, bộ phim này còn chủ yếu xoay quanh nữ chính mà không có nam chính, đồng nghĩa với việc vai diễn này là vai quan trọng nhất của cả bộ phim.
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”
Nếu là bất kỳ một nhân vật nào khác, đạo diễn Ngô sẽ vì đối phương là Hạ Sương và Dương Khiết mà không chút do dự đồng ý. Nhưng vai nữ chính thì lại không được, đây chính là nhân vật quan trọng nhất của cả bộ phim. Nếu thay người khác diễn không tốt, rất có thể sẽ kéo chất lượng cả bộ phim thấp xuống mấy bậc. Vậy thì chẳng những sẽ mất rất nhiều lợi nhuận, thậm chí còn có khả năng
Anh nhếch môi: “Khá là không có mặt tinh tường, dáng dấp cũng chẳng buồn nhìn.”