Chương :: Ngộ!
Tác Giả: Tà Lão Quái.
Trầm ngâm một lát cuối cùng.Tần Túc cầm thanh Ma Bối Kiếm đen sì bắt đầu tu luyện.
Ban đầu gã cầm thanh kiếm tựu múa lại ba thức đầu của “Tiêu Dao Kiếm Quyết. sau khi múa cảm giác đã thuần thục động tâm liền có thể ra kiếm thì gã mới bắt đầu luyện tiếp ba tầng giữa.
………………………………
Nửa năm sau.
Tam kiếm,…tứ kiếm,…ngũ kiếm,…lục kiếm…
Cho đến khi đã luyện thành toàn bộ cả Lục thức của “Tiêu Dao Kiếm quyết” thì Tần Túc mới buông mình nghỉ ngơi.
Nửa năm nữa qua đi, hiện giờ Tần Túc đã có thể một hơi thi triển ra sáu đạo kiếm quang, cùng với kiếm bộ tiêu dao vô định. Thực lực của gã trong nửa năm qua xem như đã tăng tiến tột bậc.
Tuy nhiên bao nhiêu đây, vẫn chưa thể thảo mãn gã. Tần Túc, muốn mạnh hơn, mạnh hơn nữa.
Với gã, muốn trả được thù, muốn giết được tên Tông chủ Xích Diệm Môn thì tối thiểu nhất định phải luyện thành Tiêu Dao kiếm quyết. Nhưng mấy ngày qua, gã hoàn toàn dậm chân tại chổ.
Lục Thức đã thành thạo nhưng Thất Thức: Tiêu Dao Trích Tinh lại chẳng thể luyện thành dù gã đã cố gắng rất nhiều.
Sau hơn một canh giờ ngồi suy nghĩ. Gã thầm đoán:
“có lẽ tâm tư của các tiền bối đặt vào trong kiếm quyết này ta đã hiểu sai chăng!”
Nhìn ra được nút thắt Tần Túc liền đả tọa nhắm mắt câu thông:
Lúc này, trước mắt Tần Túc Thiên Địa vạn vật, sinh linh, sức sông bắt đầu tan biến, chỉ còn lại cõi hư không, trắng suốt vô tận và những dòng văn tự của “Tiêu Dao Kiếm Quyết” lơ lững trên không.
Những dòng văn tự bỗng nhiên biến hóa khôn lường, chúng dần dần hóa thành những hình vẽ.
Nhất thức, nhị thức, tam thức, tứ thưc, ngũ thưc, lục thức,… hình vẽ của thức hình chuyển động uốn éo theo từng đạo pháp quyết. từng đường kiếm chúng vẽ nên hoàn toàn khác xa với những lần Tần Túc thi triển.
Chúng uy lực hơn, bao quát hơn, thanh thoát hơn, nhanh hơn và kiếm bộ cũng tiêu dao hơn. Toàn Bộ mọi thứ gã đang thấy hoàn toàn khác xa với những gì Tần Túc đã luyện.
Nếu so sánh giữa kiếm Tần Túc múa với hình vẽ này đang múa. Thì quả thực, chả khác gì trăng chơi với bóng
Vài khắc sau,Như đã hiểu được sự tinh túy của sáu thức kiếm quyết.
Trong nháy mắt, Tần Túc liên tục thi triển ra toàn bộ sáu thức kiếm chiêu trong “Tiêu Dao Kiếm Quyết. Hư không vô tận bỗng chấn dộng một cái rồi phun trào ra sáu đạo kiếm quang phiêu miễu.
Bên trong Hư Không, Tần Túc như chưa đã ghiền liền thi triển sáu chiêu kia liên tục.
Một lần…hai lần….năm lần…mười lần…trăm lần…ngàn lần.
Cho đến khi mà mồ hôi đã túa đầy lên trên khuôn mặt, thân thể thì gã mới dừng lại.
“sảng khoái, Kiếm là phải như vậy…hhahah”
Tần Túc cười thét lên một tiếng trong hư không vô tận.
“Lục thức đã thành, vậy Thất thức ta quyết cũng phải thành luôn…” gã hứng chí phun ra một câu.
Thở một hơi dài, gã bắt đầu suy ngẫm lại những dòng văn tự trong thức thứ bảy.
Múa qua, múa lại…. máu tiến, múa lùi,…. máu xiên, múa xẹo,…
Nhưng cảm giác hưng phấn như những lần thi triển sáu thức, Tần Túc lại không thể cảm nhận được chút nào.
“Rốt cuộc là sai ở chổ nào,…khẩu quyết ta cũng đã dung hợp rất nhuần với kiếm chiêu rồi…tại sao?.tại sao vẫn không thể có cảm giác kia?” Tần Túc giận dữ quát.
“khoan đã!...hợp?.. là văn tự hợp với kiếm…Hay là sáu thức dung hợp?” Gã chợt nhận ra điều gì đó liền lẩm bẩm.
“sáu thức trước của ta chỉ là thi triển ra sáu thức rời, dùng nhanh để ra sáu kiếm chiêu…. AAA! ra là vậy hợp phải là hợp toàn bộ sáu kiếm thành một kiếm! hahah ta hiểu hiểu”
“Lục thức hợp kiếm” gã hô lên rồi thi triển ra một kiếm sáu thức đã lĩnh ngộ.
Một đường kiếm khí oanh tạc cứ như tên bay đạn bắn lao vun vút vào hư không.
“là kiếm khí? không ngờ hợp sáu thức lại, lại ra kiếm khí.” Gã ngạc nhiên nói.
Tiếp đến Tần Túc bắt đầu dùng chiêu hợp cả sáu thức lại kia bắt đầu liên kết với văn tự khẩu quyết thức thứ bảy.
“Tiêu Dao Thất Thức: Tiêu Dao Trích Tinh” gã hét lên rồi thi triển
Một kiếm xuất ra kia vừa có kiếm khí vừa có kiếm quyết. lấy quyết làm tâm, khí làm Tầm. Bổ trợ qua lại hình thành một đường kiếm xuyên tạc một hướng.
Vừa mở mắt ra Tần Túc liền lập tưc thi triển thức thứ bảy.
Kiếm vừa ra, trong chớp mắt. Toàn bộ lá cây cạnh đó nhao nhao rơi xuống đất, lá thì bị cắt năm cắt bảy, lá thì bị cắt đến chẳng thấy gì nữa.
“ “Tiêu Dao Kiếm Quyết” Đại.. thành” Gã mở miệng nhẹ nhàng thốt lên một câu.