..
-----
Tối hôm ấy, Hạ Hạ trở về nhà sau một ngày mệt mỏi. Cô nhắm mắt ngủ thật say, những câu nói của Khương Tuấn vẫn quanh quẩn trong đầu cô.
" Tôi cho phép em theo đuổi tôi đấy! "
...
giờ sáng..
" Ring,..."
Hạ Hạ chưa tỉnh ngủ, tay dò kím cái điện thoại...
- Alo?
- Tiểu Hạ à! Cháu có tiền không gửi về gấp, thằng út nó bị ung thư não nặng lắm..
-...
-...
.....
Cuộc trò chuyện diễn ra khá nhanh. Vẻ mặt Hạ Hạ trở nên bất an.. Sau khi ba mẹ cô mất, cô đi xa học tập, còn mỗi đứa em trai này là người thân...
Và những ngày sau đó, cô né tránh mọi người, làm việc quần quật, như người mất hồn. Những tiết học chăm chỉ thay vào những tiết ngủ li bì..
_____________________
Tại quán bar Đông Du.
Ở một góc nhỏ bán bar rộng lớn và đông đúc. Một đám người đàn ông ngồi cười nói, xung quanh là các cô gái. Hạ Hạ bưng ly rượu vang đi đến. Tên ngồi giữa liếc nhìn cô, rồi dùng sức nắm cô lại. Kéo cô vào lòng..
- Muốn ân ái tí không? Giá cả tuỳ em.
- Mẹ kiếp! Khốn nạn! Thả ra! - Hạ Hạ tức giận vùng vẫy, cắn hắn.
- Muốn chết à.? Hắn bị cắn đau điếng tức giận.
Hắn trở mình ép cô xuống ghế, ghì mạnh hai tay cô. Mặc cho đám em cười khanh khách
- Xinh đấy!!
- Buông ra,!! - cô sợ hãi..
" Bốp"
Khương Tuấn vừa vào thì thấy cảnh tượng này. Tức giận xông vào đánh tên đó túi bụi, hai mắt đỏ ngầu. Những thuộc hạ của Khương Tuấn bao vây xung quanh, kéo anh ra sợ sẽ có án mạng...
- Tao nói cho mày biết, cô ấy là người của tao. Mày không cút thì ngày mai đừng thấy mặt trời. - Khương Tuấn tức giận..
Rồi anh bế Hạ Hạ bỏ đi..
...
Hạ Hạ nhìn Khương Tuấn cảm động, tim đập thình thịn..
- Tôi nói cho em biết, em muốn trèo cao thì chỉ có thể tìm tôi. Em cần tiền tôi sẽ nuôi em...
-...
Hạ Hạ im lặng trong vòng tay anh...
________________________________
Khương Tuấn! Anh là hoàng tử trong mơ của biết bao người con gái..
Em không là công chúa, lấy tư cách gì trèo cao đây??..