Gần tới nơi, chú tài xế đã để cô xuống.
Cô ngước lên nhìn xung quanh thầm đánh giá.
Cô bước vào thì có một bạn phục vụ nữ đi lại hỏi: "Xin chào! Bạn có phải là có hẹn với một bạn nam rất đẹp trai hay không?"
Nhìn bạn phục vụ diễn tả, cô gật đầu nói: "Đúng tôi có hẹn với bạn nam đó."
Bạn phục vụ đó liền nhìn cô với đôi mắt hâm mộ cười nói: "Vậy bạn hãy mang cái vòng này vào nhé, tôi sẽ đưa bạn đến nơi đó!"
Cô nhíu mày hơi khó hiểu, đây là cách nhà hàng phục vụ hay sao mà cô thấy lạ quá!
Bạn phục dắt cô đi lên thang máy đến tầng cao nhất bắt gặp một bạn phục vụ nam.
Bạn phục vụ nam thì tặng cô một đóa hoa hồng, cô cảm thấy có gì đó không bình thường liền ho sặc sụa nói:
"Khụ khụ tôi..tôi dị ứng hoa.."
Thấy vậy thì bạn phục vụ nam hơi khó xử nói:
"Thật xin lỗi! Nhà hàng của tôi không cố ý để tôi dắt bạn đến phòng hẹn nhé!"
Bạn phục vụ nam dắt tay cô vào một phòng kín.
Cô mở cửa từ từ ra.
Hứa Yến ngồi bên trong thấy cô thì đứng dậy.
Đứng hình nhìn cô chằm chằm.
Hứa Yến trên tay cầm một đóa hoa, xung quanh đều là nến..
Hứa Yến bỏ đóa hoa sang một bên, đi tới chỗ cô đang đứng nói:
"Quỳ Quỳ, hôm nay cậu rất đẹp."
Lâm Quỳ mỉm cười: "Cảm ơn."
Cô lúc này vẫn đang ngơ ngác chân lại bị đơ tại chỗ, Hứa Yến đi tới chỗ cô nói: "Quỳ Quỳ, mau vào đây đi.."
Thấy cô vẫn không nhúc nhích Hứa Yến đi tới kéo tay cô vào trong, cô nhìn xung quanh phòng đây không phải là bữa ăn tối bình thường cô chắc chắn là như vậy.
Lúc cô còn đang suy nghĩ thì Hứa Yến đi tới kéo ghế cho cô.
Cô gật đầu mỉm cười ngồi xuống.
Lâm Quỳ mở miệng hỏi: "Cậu mời tớ tới đây làm gì thế?"
Hứa Yến hơi ngập ngừng nói: "Là..là thôi ăn trước đi rồi tớ nói cho cậu biết nhé?"
Hứa Yến đưa menu tới trước mặt cô nói: "Hôm nay cho cậu làm chủ cậu gọi món đi."
Cô cầm lấy menu nhìn xem một lượt.
Cô chỉ chọn có vài món.
Trong lúc đợi đồ ăn mang ra cô hỏi: "Rốt cuộc là cậu mời tớ đi ăn là có ý đồ gì đây?"
Hứa Yến gọi cho cô một ly nước cam.
Hứa Yến vẫn không vào thẳng vấn đề mà chỉ nói:
"Lát nữa cậu sẽ biết, bây giờ phải ăn trước đã."
Khi đồ ăn mang ra, Hứa Yến cũng như những ngày thường sẽ giúp cô lau thìa và nĩa, còn lựa hành và bốc tôm cho cô.
Cô thấy ngại nên nói: "Không cần phải như vậy đâu Hứa Yến."
Hứa Yến chỉ mỉm cười nói: "Tớ tự nguyện cậu không cần phải lo."
Hứa Yến đưa dũa qua cho cô Lâm Quỳ cũng nhận lấy.
Đồ ăn ở đây hơi không hợp khẩu vị với cô.
Cô cũng ăn được mỗi thứ một ít thì không ăn nữa.
Lúc này, Hứa Yến cũng lau miệng.
Hứa Yến nghiêm túc nói:
"Lâm Quỳ."
Nghe Hứa Yến gọi thì cô ngẩng đầu lên:
"Sao thế?"
Hứa Yến hơi ngập ngừng:
"Thật ra thì cậu biết tớ là một người chưa từng yêu đương, cũng chưa từng học cách cua gái, cũng chưa bóc vỏ tôm hay quan tâm ai cả.."
Hứa Yến hơi ngưng lại rồi nói:
"Từ lần đầu tiên cậu chuyển đến tớ đã chú ý tới cậu, cậu hòa nhập rất nhanh, cậu rất giỏi.
Cậu chính là gu của tớ.
Cậu xinh đẹp, giản dị, học giỏi, tài năng.
Tớ thích cậu từ rất lâu rồi..cũng có thể từ lần gặp đầu tiên.."
Cô bất ngờ im lặng như đang cố load hết tất cả những gì Hứa Yến đang nói.
Hứa Yến đột nhiên cầm lấy đóa hoa đứng trước mặt cô hít thở một hơi sâu rồi nói:
"Tớ nghĩ chắc hẳn cậu cũng đã biết, vì tớ chỉ đối xử tốt với một mình cậu.
Tớ không tốt với ai khác cả kể cả Doãn Ny hay Thu Nhiên.."
Hứa Yến lại dừng hít thở rồi nghiêm túc nói:
"Bây giờ, ngay tại đây tớ muốn hỏi cậu có thể làm bạn gái của tớ không?"
Cô đứng hình rồi khi đã tiêu hóa hết những gì mà nãy giờ Hứa Yến nói thì cô mới khó xử lên tiếng:
"Hứa Yến, thật xin lỗi! Tớ không thích yêu người tớ xem là tri kỷ!"
Hứa Yến hụt hẫng đóa hoa trên tay cũng rơi xuống đất, hỏi: "Tại sao? Ai lại muốn làm tri kỷ với cậu?"
Hứa Yến đột nhiên trở nên điên cuồng nắm hai vai cô: "Tại sao cậu không thích tớ chứ? Tớ có gì để cậu không thích sao? Cậu nói đi tớ chắc chắn sẽ thay đổi vì cậu."
Cô bị Hứa Yến nắm hai vai tới khẽ rên: "Đau.."
Hứa Yến lúc này mới nhận ra liền buông lỏng tay ra nhưng vẫn nắm vai cô.
Cô ngước mặt lên rồi hít một hơi sâu nói:
"Hứa Yến! Tớ biết cậu rất tốt nhưng chỉ là tớ không muốn quen một người tớ xem là tri kỷ, là một người bạn một thành viên của gia đình tớ không thể nào quen cậu được.
Còn nữa bên cạnh cậu còn có một người thật sự rất thích cậu đó chỉ là cậu luôn vô tâm thôi.
Cậu đừng làm vậy nữa tớ không muốn mất mối quan hệ hiện tại của chúng ta đâu!"
Cánh tay Hứa Yến vô lực rơi xuống, anh xoay lưng lại cười giễu:
"Cậu nghĩ dễ dàng nhỉ? Hay cậu còn thích người đó? Sau khi bị chơi đùa như vậy mà cậu vẫn còn thích sao?"
Cô nhíu mày không nói gì.
Hứa Yến xoay người lại nhìn thẳng vào mắt cô nói: "Đúng không? Sao cậu không trả lời?"
Cô vẫn không nói gì.
Hứa Yến nhếch môi cười nói: "Vậy là tớ đoán đúng rồi đúng chứ? Cậu bị thằng đó chơi đùa như vậy mà vẫn còn thích nó sao? Thích tới mức mà không thể mở lòng với tớ sao?"
Lúc này, cô mới cúi đầu xuống cười tự giễu nói:
"Người cũng đã rung động rồi thì làm sao nói bỏ là bỏ được hả?"
Cô cố nén xúc động nói tiếp:
"Đúng vậy làm sao mà bỏ được? Chỉ có thể dùng phần đời còn lại, gặp hay không gặp, đều ở trong tim."
Hứa Yến cười chua xót, khóe mắt đỏ ngầu không nói gì.
Lâm Quỳ thì cầm lấy túi xách bỏ đi ra ngoài.
Lâm Quỳ vừa ra tới cửa thì đã nghe tiếng đồ vật bên trong bị đổ vỡ nhưng cô không chọn quay lại mà cô chọn rời đi.
Cô đi thẳng ra xe ngồi để trở về biệt thự.
Trên xe cô mệt mỏi ngả người nhắm mắt.
Bên trong nhà hàng lúc nãy bị Hứa Yến đập tan nát, những món đồ sang trọng trong đó cũng không còn toàn vẹn.
Lâm Quỳ xoa nhẹ mi tâm tự nói với bản thân: Đáng lẽ cô không nên tới đây ngay từ đầu thì tốt biết mấy."
Về đến nhà, Thu Nhiên và Băng Nhi vẫn còn đang ngồi xem phim.
Thấy cô bước vào thì hào hứng nói: "Sao rồi? Buổi hẹn hò ổn chứ?"
Cô uể oải lên sô pha nằm dài, chán nản nói: "Hẹn hò cái đầu hai người đó!!"
Cô xoay người đi thẳng lên phòng, sau khi tắm xong thì skincare.
Lúc này điện thoại cô bỗng sáng lên.
Là thông báo tin nhắn của Hứa Yến gửi tới:
[Lâm Quỳ, hôm nay thật sự xin lỗi cậu.]
[Chúng ta vẫn sẽ làm bạn chứ?]
Cô không do dự nhắn hồi âm lại:
[Được chứ!!]
Xong rồi thì cô xoay người lên giường nằm, nhớ lại những gì Hứa Yến nói cô mới nhậm ra.
"Trong quá khứ hay lẫn hiện tại, tâm trí cô vẫn luôn là Hạ Trí Khanh.
Chỉ có mình anh và chưa từng là ai khác.."