Charlie Bone 1: Lúc Nửa Đêm

chương 158

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“Chao! Anh Tancred đó,” Olivia xuýt xoa. “Em đã dò hỏi rồi. Người ta bảo anh Tancred có thể gọi gió, và cả bão nữa.”

“Còn Lysander thì sao?” Fidelio hỏi.

“Không rõ lắm,” Olivia thì thào. “Nhưng anh ấy mạnh mẽ lắm. Nghe đồn anh ấy có thể gọi hồn, nhưng tất cả mọi người đều thừa nhận điểu đó. Asa Pike có thể thay đổi hình dạng, nhưng chỉ trong đêm thôi.”

“Ra là như thế,” Fidelio gật gù.

Nó biết Manfred có thể làm được gì, và nó đã nghe nói là Zelda Dobinski có thể di chuyển đồ vật bằng ý nghĩ. Nhưng là những loại đồ vật nào? Nó tự hỏi. Liệu con bé ấy có thể di chuyển người ta được không?

Ở sâu trong khu bỏ hoang, Charlie đang co ro nép mình vô một vách tường. Nó tưởng đã thoát khỏi con quái thú, nhưng bây giờ con vật ấy lại đang mò tới gần. Nó nghe thấy tiếng đá lột xột khi con vật lồng lộn quanh cái sân sạt lở.

Charlie loạng choạng đứng dậy. Nó vừa lao về trước được vài bước, thì chợt có cái gì đó vút tới, choán ngang đường nó chạy. Nó hụp xuống và nhận ra những đường viền thô ráp của một pho tượng. Pho tượng này đã suýt giết chết nó. Nó trèo qua pho tượng và thận trọng nhích lên. Có một cái hồ, và tiếng vòi phun đều đặn rót nước vô hồ nghe rào rào. Một gợn nước lớn hất Charlie nhào xuống đất, và đá từ cái vòi phu nứt nẻ đó trút xuống người nó như mưa.

Nó xoay người nằm sấp lại, hai tay ôm chặt lấy đầu.

“Mình sẽ không đầu hàng! Không! Không đời nào!” nó lầm rầm. Nhưng nó có thể cầm cự được bao lâu? Kẻ thù của nó rất mạnh. Có ai đủ uy mãnh để giúp nó không?

Như là câu trả lời, một làn gió nhẹ luồn qua các khóm cây thấp. Cơn gió mạnh dần lên và biến thành cơn cuồng phong, rít rú quanh những hòn đá cổ và gầm thét khắp bầu trời. Gió rung chuyển gác chuông nhà thờ lớn, khiến những hồi chuông ngân lên không ngớt, vang vọng khắp thành phố, như cảnh báo một tai ương gì đó sắp xảy ra. Ngóc nhìn lên, Charlie thấy ông trăng tròn vén mây hiện ra. Ánh trăng ngời chiếu toàn bộ khu đổ nát, soi rọi để tất cả mọi nguy hiểm đều có thể được thấy rõ. Vài tảng đá khổng lồ tự nhiên lăn ra khỏi những bức tường, và Charlie giờ đã có thể bước thẳng qua lỗ trống. Nhưng nó nên đi đường nào bây giờ?

Con quái thú cũng nhìn được đường đi của mình. Nó càng lúc càng điên tiết hơn. Dường như tiếng gầm gừ của nó phát ra từ mọi hốc hẻm, và bất thình lình, nó ở kia, lù lù ngay trước mặt Charlie, chỉ cách vài mét! Cặp mắt nó vàng khè, long lên sòng sọc, và cái mũi tua tủa lông của nó chun ra sau, phô đôi hàm nanh dài, sáng loé.

Charlie đứng đờ ra, chờ cho con quái thú vồ tới, nhưng thốt nhiên, có một vật gì đó nhợt nhạt và ma quái nhẹ nhàng nhảy vô giữa chúng. Charlie nhận ra một ngọn giáo và một cái khiên. Và một bóng người hiện ra, rồi thêm một bóng người nữa. Họ bao vây con quái thú, và con vật bị dồn vô góc tường, tru lên sợ hãi.

Hấp tấp lùi trốn khỏi những hình hài như bóng ma, chân Charlie vấp vô một tảng đá phủ đầy rêu với cỏ, khiến nó ngã dúi sang một bên, và nhào vô một bụi gai. Thấy con mồi của mình nằm bất lực, con quái thú liền xông vô tấn công, nhưng hai lưỡi giáo sáng loáng liền phóng xuống, chặn lại, suýt lạng mất cái mũi đen của nó. Mắt con vật trợn trừng trừng, chĩa thẳng vào Charlie, nhưng không thể đụng được tới thằng bé – con thú sợ và không dám vượt qua những lưỡi giáo lấp lánh kia.

Charlie ráng nhổm dậy, và lập chập bước đi. Gai nhọn đã xé toạc mặt và bàn tay nó. Nó nếm thấy vị máu trên môi và cảm thấy máu đang nhỏ giọt từ những ngón tay. Nó run lên bần bật. Bàn chân tê dại, nó thấy đầu mình nhẹ tênh đến độ gần như không thể suy nghĩ được.

“Mình phải thoát khỏi đây trước khi chết cóng,” nó lẩm bẩm, hàm răng va lập cập vào nhau.

Bỗng nhiên, có cái gì đó âm ấm cọ vô cẳng chân Charlie, nó giật mình nhìn xuống thì thấy con mèo màu đồng Dương Cưu. Con Nhân Mã hiện ra từ phía bên kia, tiếp đến, con Sư Tử nhẹ nhàng nhảy ra từ sau bức tượng phía trước mặt. Mũi con này nối đuôi con kia, lũ mèo bắt đầu vây quanh Charlie, và hơi ấm từ bộ lông rực cháy của chúng thấm vô người Charlie, lan tới tận những khớp xương đau nhức.

Khi Charlie gia tăng nhịp bước, lũ mèo bèn phóng lên phía trước, như một khối lửa dài, dẫn đường cho nó đi qua toà lâu đài đổ nát.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio