Dịch: Tiểu Du
Trăng sáng trên cao, đêm khuya thanh tĩnh.
Không khí sau cơn mưa, mang theo hơi ẩm, lạnh thấu tận tim gan.
Xuyên qua hoa văn cửa sổ đỏ thắm, có thể thấy Lục Phiên ngồi xếp bằng trên giường, màn treo rủ xuống làm thân hình của hắn hơi mông lung.
Lục Phiên ánh mắt sáng ngời, đáy mắt lộ rõ sự kích động.
Gọi ra bảng hệ thống, nhìn lướt qua.
Hắn cứu Nhiếp Trường Khanh, hoàn thành 【 nhiệm vụ phụ tuyến 】được hệ thống đánh giá Giáp cấp, được ban thưởng điểm thuộc tính.
Có năm điểm thuộc tính này, đủ để hắn có thể đột phá Luyện khí tầng .
Đối với Luyện khí tầng , Lục Phiên cũng có chút mong đợi.
Luyện khí tầng , Linh khí hắn dùng một sợi là thiếu một sợi, không có cách nào khôi phục, chỉ có thể tiêu hao Cường độ linh hồn để đổi lấy.
Khí Đan của hắn không thể khôi phục Linh khí liên tục.
Như Ngưng Chiêu, nàng mặc dù chỉ là nhị đoạn Khí Đan cảnh, nhưng Linh khí mà nàng tiêu hao có thể thông qua vận chuyển Khí Đan để khôi phục, điểm này không giống với Lục Phiên.
“Hệ thống, đem . điểm thuộc tính cộng vào Cường độ linh hồn, còn lại . điểm thuộc tính cộng vào Cường độ thân thể.”
Lục Phiên lẩm bẩm.
Rất nhanh, trên bảng chỉ số liền phát sinh biến hóa.
Cường độ linh hồn đạt đến điểm thuộc tính.
Mà Cường độ thân thể cũng không còn là . điểm cặn bã thuộc tính nữa, tăng thành , xem như đã chính thức trở thành người bình thường.
“Đem điểm thuộc tính chuyển hóa thành linh khí.”
Lục Phiên lại nói.
Lời nói vừa ra, trong phòng bỗng nhiên nổi gió.
Bức tranh treo trên tường đang không ngừng rung lắc, bút trên kệ cũng lay động.
Dòng khí lưu màu xanh lam hiện ra, từng sợi bay xung quanh thân thể Lục Phiên.
“Tích tiểu thành đại, tiến độ tích trữ Linh khí đạt sợi, chúc mừng kí chủ tăng lên Luyện khí tầng , nhận được khen thưởng: Linh Áp Kỳ Bàn, ngẫu nhiên hạt giống Linh khí cỏ dại.”
“Kí chủ bước vào Luyện khí tầng , nhận được năng lực khôi phục Linh khí, Cường độ linh hồn, Cường độ thân thể.”
Hệ thống không ngừng hiện ra thông báo.
Đôi mắt Lục Phiên càng ngày càng sáng.
Bảng hệ thống trước mắt cũng thay đổi.
Kí chủ: Lục Phiên
Xưng hào: Luyện khí sĩ (vĩnh viễn)
Cấp độ Luyện khí: (tiến độ tầng : / sợi)
Cường độ linh hồn: (có thể trao đổi: )
Cường độ thân thể: (có thể trao đổi: )
Linh khí: sợi
Ban thưởng cải tạo: 《 Sáng Tạo Huyền Luyện khí Thiên 》
Nhận xét cấp độ thế giới đang ở: Ngũ Hoàng đại lục 【 Đê Võ 】
Quyền hạn: 【 Nhiệm vụ 】, 【 Truyền Đạo đài 】, 【 Truyền tải Linh Khí 】
Quyền hạn khác: 【 Vạn Pháp Hồng Lô (LV ) 】
Đây là lần đầu tiên hắn đột phá, từ Luyện khí tầng bước vào Luyện khí tầng .
Nhìn chung thì không có gì khác lắm, điểm khác nhất chính là xác minh phán đoán trước đó của Lục Phiên.
Quả nhiên, tiến vào Luyện khí tầng có thể tự động khôi phục chỉ số, năng lực này chỉ bao gồm Linh khí, linh hồn và thân thể.
Thế nhưng, tốc độ tự động khôi phục chắn hẳn rất kém, dù sao thì cấp độ Luyện khí của hắn cũng còn quá thấp, đến mức cụ thể mạnh yếu hắn còn chưa thử qua được.
Nhưng mà, cho dù khôi phục chậm đi nữa, cũng trong phạm vi Lục Phiên có thể chấp nhận.
Dù sao khi có năng lực này, hắn liền không cần lo lắng sử dụng hết Linh khí, mất đi năng lực của mình.
Đương nhiên, cường độ linh hồn lúc này mặc dù tự động khôi phục tới trạng thái cao nhất, thế nhưng, sau khi Lục Phiên xem xong, có chút thất vọng.
Mặc dù có thể tự động khôi phục, tuy nhiên, không thể lợi dụng để đổi thành linh khí, điểm này làm cho Lục Phiên có chút tiếc nuối.
Mở mắt ra.
Linh khí xung quanh Lục Phiên cũng từ từ yên tĩnh lại.
Tâm thần hắn lúc này vô cùng sảng khoái, cả người như là thoát thai hoán cốt, linh hồn giống như được gột rửa.
Mặc dù không quá biến thái như trong tiểu thuyết, làm cho toàn thân thải ra mùi hôi.
Thế nhưng, Lục Phiên vẫn cảm giác được biến hóa.
Loại biến hóa này không chỉ đối với linh hồn mà còn đối với thân thể.
Bây giờ Lục Phiên, nếu chỉ vật lộn, hắn có lẽ không đánh lại Ngưng Chiêu đã bước vào Tông Sư quân nhân, cũng không đánh lại Y Nguyệt đã là Nhị lưu quân nhân.
Thế nhưng, ít nhất, khi đối đầu với Nghê Ngọc, hắn vẫn có thể đánh một trận… A?
Đúng rồi, có thể là lực lượng được tăng theo.
Ngoại trừ có được năng lực tự động khôi phục.
Lần đột phá này, cái làm cho Lục Phiên vui mừng cùng ngạc nhiên nhất là… Vậy mà còn có thêm ban thưởng.
“Linh Áp Kỳ Bàn?”
(Kỳ Bàn: Bàn cờ)
Lục Phiên có chút tò mò, tâm thần khẽ động.
Như là có thanh âm đại đạo ầm ầm bên tai Lục Phiên, sau một khắc, Lục Phiên phát hiện trước người, có một lực lượng huyền diệu bắt đầu tản ra.
Hư không bị xé rách, hóa thành một cái lỗ hổng, một bàn cờ cũ kỹ không có gì nổi bật bay ra từ lỗ hổng, lơ lửng trước người hắn.
Hư không khép lại, bàn cờ cũng ngừng phát sáng, rơi xuống giường.
Ngoại trừ bàn cờ, còn có hai hộp quân cờ, một đen một trắng.
“Linh áp Kỳ bàn: Huyền giai hạ phẩm linh cụ (có thể đột phá), mỗi đặt một quân, tiêu hao điểm cường độ linh hồn, đặt quân đen có thể phóng thích linh áp nhắm vào địch nhân, linh áp mạnh gấp lần, đặt quân trắng có thể chỉ định người để khôi phục một nửa linh khí.
Giới thiệu của hệ thống về Linh áp Kỳ bàn làm Lục Phiên suy nghĩ thật lâu.
Linh áp, Lục Phiên không lạ gì.
Hắn dùng sợi Linh khí phóng ra linh áp, có thể ép Ngũ Hưởng Tông Sư Hàn Liên Tiếu nằm rạp trên mặt đất, cử động hết sức khó khăn.
Nếu như tăng gấp lần, Hàn Liên Tiếu sợ là sẽ bị đè chết tươi, cho dù không chết cũng sẽ bị ép đến điên người.
Với lại, bây giờ hắn có sợi linh khí, cộng với linh áp tăng gấp lần, Lục Phiên tự tin, Hàn Liên Tiếu… Sợ là không gánh nổi một giây.
“Linh cụ, dùng để truyền linh khí vào bảo vật…”
Lục Phiên thì thào một câu, vuốt ve bàn cờ.
Vốn dị Lục Phiên đối với tác dụng của linh áp có chút mù mờ.
Thế nhưng, có Linh áp Kỳ bàn này, thủ đoạn của hắn sẽ càng thêm mạnh mẽ, quỷ thần khó lường.
Nhìn thoáng qua xe lăn an tĩnh đặt bên giường, Lục Phiên suy nghĩ một chút, có lẽ ngày mai nên đem xe lăn cải biến một chút, ở hai bên xe lăn gắn thêm hai ngăn, dùng làm hộp chứa quân cờ.
Còn bàn cờ, cứ để Nghê Ngọc ôm đi.
Từ nay về sau, Linh áp Kỳ bàn này chính là vũ khí của hắn.
Thật đúng là một vũ khí đậm chất khác biệt, cùng khí chất nho nhã của hắn hoàn toàn phù hợp.
Ngoại trừ Linh áp Kỳ bàn, còn có mười hạt giống Linh khí cỏ dại, thứ này tên như ý nghĩa, chính là cỏ dại sản sinh ra linh khí.
Cũng giống như sự quang hợp của thực vật tạo ra oxy.
Lục Phiên cũng có chút lưu ý với thứ này.
Mặc dù hắn có thể truyền tải linh khí, đề cao nồng độ Linh khí của một khu vực, chỉ là, thủ đoạn như vậy có chút thô thiển, Linh khí sản xuất ra nhạt nhẽo, không mượt mà ôn hòa.
Nhưng có Linh khí cỏ dại sản xuất ra Linh khí ôn hòa, liền sẽ càng dễ tu hành.
Nói tóm lại, hạt giống này xuất hiện, đối với Ngũ Hoàng đại lục mà nói, ý nghĩa vô cùng lớn.
Lục Phiên nhìn vào khỏa hạt giống màu nâu đen có tên 【 Triều Thiên Linh Cúc 】 đang nằm yên tĩnh trong lòng bàn tay
Khóe miệng hơi nhếch, đem hạt giống cất kỹ.
Lúc này tâm tình Lục Phiên hết sức khoan khoái.
Vầng trăng như nước, ưu nhã xuyên qua hoa văn đỏ thắm trên cửa sổ, chiếu rọi trên thân Lục Phiên, khiến cho hắn không khỏi lười biếng duỗi lưng một cái.
...
Hôm sau.
Lục Phiên thức dậy.
Tiếng động làm đám người Ngưng Chiêu đang chờ ngoài phòng lu bu lên, được Lục Phiên cho phép thì đẩy cửa đi vào.
Y Nguyệt bưng mâm đồ ăn, trong mâm là cháo loãng với dưa cải.
Nghê Ngọc thì kéo kéo tay áo, bưng theo một chậu nước nóng, khuôn mặt nhỏ nhắn bị hơi nóng làm cho đỏ bừng.
Ngưng Chiêu chậm rãi đi tới, bàn tay mềm mại hầu hạ Lục Phiên rửa mặt.
Lục Phiên híp mắt, một ngày tuyệt vời, bắt đầu một tháng mới.
“Công tử, sáng nay lão gia áp giải tù binh võ lâm Tông Sư vào Đế Kinh, cũng bảo nô tỳ đưa một bản sao chép Bàn Huyết thuật giao cho công tử.”
Ngưng Chiêu nói xong, lấy từ trong ngực ra một miếng vải màu trắng.
Bên trên viết đầy chữ nhỏ xinh xắn.
Đừng thấy Lục Trường Không là Tông Sư quân nhân thô lỗ, chữ viết này cũng rất có phong thái thư sinh thế gia, không giống với hình tượng thường ngày của hắn.
Lục Phiên húp một ngụm cháo loãng, lông mi nhíu lại.
Vươn tay nhận lấy mảnh vải trắng Ngưng Chiêu đưa tới.
- --
Xin chào bọn mình là Dịch Giới. Hãy đề cử kim phiếu và donate tử linh thạch để bọn mình có thêm động lực thức khuya dạy sớm ra chương mới nha!