“Có phải đang hối hận vì không có cho Kì tiên sinh đến đây không?” Ngưu Kiến Minh nhìn ra tâm tư của Diêu Nhật Hiên, mỉm cười,“Căn cứ theo độ lớn nhỏ, đại khái mang thai đã sắp hai tháng, nhỏ hơn cục cưng nhà anh một chút, chắc là thời gian sinh chỉ chậm hơn khoảng một tháng là cùng.”
Diêu Nhật Hiên còn muốn xem thêm một chút, Ngưu Kiến Minh lại tắt máy móc, “Cục cưng còn quá nhỏ, tia phóng xạ của máy phát ra không an toàn, mau đứng lên đi!”
Vừa nghe không tốt cho cục cưng, Diêu Nhật Hiên vội vàng ngồi dậy, theo Ngưu Kiến Minh ra ngoài.
Đến văn phòng ngồi xuống, Ngưu Kiến Minh mới hỏi,“Em không định đem chuyện cục cưng nói cho Kì tiên sinh sao?”
Diêu Nhật Hiên rất buồn phiền, trước mặt bác sĩ, cậu mới thổ lộ tâm sự của mình, “Em cũng không biết có nên nói hay không, bác Kì và An Tu đều rất thích con nít, nếu là có một đứa bé khỏe mạnh, bọn họ khẳng định sẽ rất vui. Nhưng mà bác sĩ Ngưu, anh cũng biết mà, gia tộc của em di truyền loại gien thể chất này. An An đã không thành vấn đề rồi, nhưng em rất sợ sinh ra một đứa con giống như mình, bọn họ sẽ không chấp nhận được.”.
Ngưu Kiến Minh suy nghĩ một chút, “Anh cảm thấy là em quá lo lắng rồi, nếu Kì tiên sinh thực sự để ý, sao anh ta lại muốn kết giao với em? Bất quá lão nhân gia có thể chấp nhận hay không thì nên làm chút công tác tư tưởng. Nhưng nếu cục cưng thật sự có thể chất giống em, chẳng lẽ em sẽ không cần nó sao?”.
“Đương nhiên là không phải!” Diêu Nhật Hiên mở to mắt, theo bản năng ôm lấy bụng,“Mẹ em từng nói, mỗi một em bé đều là thiên sứ được thượng đế ban tặng cho nhân gian, bọn họ năm đó biết rõ em là như vậy, nhưng vẫn muốn em, em đương nhiên cũng không thể không cần cục cưng!”.
“Đúng vậy! Nếu em đã quyết định lưu lại đứa bé này, vậy sớm hay muộn cũng phải nói với Kì tiên sinh. Tiểu Hiên, em đừng có nói là, vạn nhất cục cưng có vấn đề, em sẽ mang theo nó với An An lén bỏ chạy nhé.”
Ngô, Diêu Nhật Hiên bị nói trúng tâm sự, chột dạ cúi đầu.
Ngưu Kiến Minh đứng bật dậy, “Nếu em dám nghĩ như vậy, bây giờ anh sẽ gọi điện thoại báo cho Kì tiên sinh!”.
“Không cần!” Diêu Nhật Hiên thất kinh thỏa hiệp ,“Em…… em sẽ tự nói với ảnh!”
“Thế mới đúng! Đứa bé này là kết tinh của cả hai người, anh ta có quyền được biết. Nếu như có vấn đề gì, cũng nên để hai người cùng nhau đối mặt mới đúng. Anh cảm thấy Kì tiên sinh là một người đàn ông rất có phụ trách nhiệm, anh ta đã có thể chấp nhận em và An An, nhất định cũng có thể chấp nhận đứa con của mình.”
Diêu Nhật Hiên cúi gằm mặt, “Vậy chuyện cục cưng rốt cuộc có bình thường không, khi nào mới biết kết quả?”
“Không nhanh như vậy đâu, thiết bị của chỗ anh không kiểm tra được, anh định đến chỗ viện nghiên cứu y học, cũng phải chờ thêm một khoảng thời gian nữa.”
“Vậy làm phiền anh a!”
“Giữa chúng ta mà phải khách sáo nữa à?” Ngưu Kiến Minh vừa nói vừa kê đơn thuốc, “Vitamin B với các loại vitamin khác đều phải bổ sung, còn phải ăn nhiều rau dưa hoa quả, chú ý dinh dưỡng, uống nhiều sữa. Đương nhiên, người xưa cũng thường nói, thai kì mấy tháng đầu là nguy hiểm nhất, không được ăn uống những thứ có tính lạnh, thà cứ tin còn hơn không!”.
Anh đem ít tư liệu in ra từ máy tính, “Mấy cái này đều là anh chuẩn bị cho Chỉ Quân, em cứ làm theo như cô ấy là được, nếu ốm nghén nặng quá thì đừng miễn cưỡng mình ăn những thứ mà mình không muốn. Chú ý bảo trì tâm trạng vui vẻ, đảm bảo ngủ đủ giấc, biết chưa?”
Diêu Nhật Hiên nhất nhất gật đầu ghi nhớ, cuối cùng, Ngưu Kiến Minh thì thầm bên tai cậu,“Ba tháng đầu, tiết chế một chút, hiểu không?”
Một câu rơi xuống, Diêu Nhật Hiên nhất thời trông y như tôm thả vào nước sôi, đỏ bừng. Vội vàng cảm ơn, ôm tập tư liệu chạy mất.
Ngưu Kiến Minh thấy cậu để quên cả cà mèn, bất đắc dĩ cười cười. Anh làm thầy thuốc dễ dàng lắm sao? Những lời nên nhắc nhở có thể không nhắc nhở à?
Buổi chiều đi làm, Diêu Nhật Hiên lén lút đem tư liệu lật xem một lần, cũng không có vấn đề gì, phiền toái nhất là buổi tối nên làm sao cự tuyệt con heo háo sắc kia đây?
Cậu vẫn là muốn chờ kết quả kiểm tra đã rồi mới dám nói cho Kì An Tu. Nếu như không phải bị vướng mắc chuyện đó thì cậu đã không cần phải lo lắng.
Tuần thứ nhất, bởi vì ngày hôm sau là ngày chính thức mở thầu, Kì An Tu cùng toàn bộ nhân viên ở lại công ty cùng nhau tăng ca, bận đến nửa đêm mới về.
Tuần thứ hai, chính thức mở thầu. Tập đoàn Vinh Huy cùng công ty Phong Hoa liên minh đánh bại toàn bộ đối thủ cạnh tranh, chính thức ký hợp đồng. Kì An Tu bận rộn đi tiệc tùng với các vị đại gia đã cùng hợp tác, càng không có thời gian quấy rầy cậu.
Cùng lúc đó, buổi tiệc lớn do hai đại công ty chiêu đãi cũng khẩn trương tiến hành. Tập đoàn Vinh Huy mở vào buổi tối tuần thứ ba, công ty Phong Hoa mở vào buổi tối tuần tiếp theo, hai bữa tiệc này đều là chiêu đãi nhân viên nội bộ, nhưng lãnh đạo quan trọng song phương đều tham dự. Kì An Tu lại bận rộn đến nửa đêm.
Đêm mở tiệc vào tuần thứ năm, mới là ngày lớn nhất.
Đây bữa tiệc do Kì gia cùng Cốc gia cùng nhau tổ chức, khách mời đều là những nhân vật tai to mặt lớn trong xã hội thượng lưu. Thứ nhất là muốn chứng minh thực lực hai nhà, thứ hai là tìm kiếm thêm nhiều cơ hội hợp tác.
Có thể đến buổi tiệc này đều là những người quyền cao chức trọng, Kì Dân Hạo phi thường coi trọng, tự mình tổ chức, yến hội được đặt ở một nhà hàng cao cấp phi thường bí ẩn. Ngay cả thiệp cũng được đặc chế từ công nghệ cao, nếu là giả, căn bản ngay cả cửa cũng không qua nổi.
Diêu Nhật Hiên thật sự là được mở rộng tầm mắt.
Quần áo trên người cậu đều là vải cao cấp được may thủ công, phải mất hơn hai giờ thử tới thử lui mới chọn ra được bộ đồ này, bất quá quần áo này quả thật phi thường thích hợp với cậu. Áo sơ mi tơ tằm trắng như tuyết, khuy áo đều được làm từ vàng ròng cùng ngọc bích. Áo khoác nhung xanh ngọc, đôi giày da trâu màu đen sáng bóng, ngay cả ruồi đậu lên chắc cũng té ngã..
Cậu ngây ngốc đứng trước gương nhìn nửa ngày, chỉ nói một câu, “Nếu đội cho ba thêm một mái tóc giả, chắc ba có thể xuyên qua tới Châu Âu thời Trung Cổ rồi!”
Này cũng quá khoa trương đi! Xiêm y hoa lệ như thế này để làm gì, chỉ cần cho cậu mặc đại một bộ âu phục là được, cần gì mà ăn mặc y như là quý tộc vậy?
“Ba ba đẹp quá đi!” Diêu Bình An không chút nào che dấu vẻ tán thưởng trong mắt,“Trông giống như sắp làm đám cưới vậy!”
“Anh coi nào!” Kì An Tu cũng đã thay đổi quần áo, trên người hắn là một bộ âu phục cao cấp màu đen, đơn giản nhưng lại tỏa ra vẻ sang trọng quý phái, phối hợp với áo trong cùng cà vạt làm nổi bật lên khí tức trầm ổn và mị lực nam tính.
Khi hắn nhìn thấy Diêu Nhật Hiên, ánh mắt hắn lại chuyển thành kinh diễm cùng hỏa nhiệt!.
Diêu Nhật Hiên bị hắn nhìn đến ngượng ngùng,“Ách, em…… em đi đổi bộ đồ khác!”
“Quả thật rất xinh đẹp.” Kì An Tu bắt đầu có chút lo lắng, tiểu gia khỏa xinh đẹp như vậy mà chạy ra ngoài hội trường có thể thu hút quá hay không? Áp lực lớn quá nha!
Bất quá, có thể gây ấn tượng tốt với mọi người nha ! Thói hư vinh thúc đẩy heo ra quyết định, “Cứ để như thế đi! Đẹp lắm, bất quá đến lúc đó em phải nhớ nga, nhất định phải đi với lão ba, trăm ngàn lần đừng để cho người xấu bắt mất!”
Diêu Nhật Hiên căm giận trừng hắn liếc mắt một cái, “Em có phải con nít đâu!”
Con nít thật cũng có ý kiến, phụng phịu chu chu cái miệng nhỏ nhắn ra, “Chú ơi, con không đến đó được à?”
Kì An Tu xoa xoa cái đầu nhỏ của nhóc con, ngồi xổm xuống tỏ vẻ hối lỗi,“Xin lỗi con nhé, Tiểu An An, nơi đó là chỗ người lớn làm việc, không thể mang trẻ em theo. Con ngoan ngoãn qua chỗ cô An Na chơi một đêm, sáng mai chú với ba ba tới đón con, sau đó mình sẽ đi chơi được không?”
“Vậy chú phải hứa dẫn con đi Disneyland nha!”
“Đương nhiên, ngày lễ phục sinh chúng ta đi được không? Nói nhỏ nha, chú mua vé hết rồi đó!”
“Tuyệt quá!” Diêu Bình An ôm gấu con, nghe lời đi ra ngoài.
An Na đương nhiên là phi thường nhiệt tình chào đón bé con, bất quá khi đánh giá sang hai người bọn họ, lén kề tai nói nhỏ với ông anh trai, “Cẩn thận nga! Đừng để cho đám hồ ly già trẻ ở đó nẫng mất người đi đấy!”
“Có lão ba canh chừng, không sao đâu!” Kì An Tu cố gắng giảm áp lực cho mình, trong lòng bàn tay lại chảy đầy mồ hôi lạnh.
Diêu Nhật Hiên tuyệt vời đến thế nào, hắn đương nhiên biết. Cậu ấy giống như một viên ngọc chưa được mài dũa, nhờ mình gặp được sớm cho nên mới may mắn thu về trong túi. Nhưng nếu như có sự lựa chọn tốt hơn, cậu ấy phải chăng sẽ theo người khác?
Kì An Tu lòng đầy bất an mang theo Diêu Nhật Hiên đến dạ tiệc.