Mọi chuyện cuối cùng đã được giải quyết theo một cách yên bình nhất, giờ đây Diễm Quỳnh đã trở thành một cô gái trưởng thành chính chắn hơn, Đóa Lệ thì vừa kết thúc xong năm nhất của mình hiện giờ thì cô cùng người yêu, cặp đôi Lạc Linh và Diễm Quỳnh, Quốc Trình đi nghỉ hè ở bãi biển.
Cả người cùng nhau xuất phát đi kì nghỉ hè. Ai ai cũng có cặp cả chỉ còn Diễm Quỳnh và Quốc Trình thôi thế nên họ đành phải đi chung xe. Tất cả đã có mặt tại chỗ nghỉ dưỡng, Diễm Quỳnh vừa bước xuống xe thì vô tình trượt chân xém té thì đã được anh nhanh tay tóm áo kéo cô mạnh về sát bên người sau đó nhẹ nhàng hỏi:
- Chị không sao chứ?
Diễm Quỳnh ngượng đỏ mặt, tim thì đập thình thịch khi nhìn cận mặt của Quốc Trình cũng như cảm nhận được hơi thở của anh ấy, khẽ ho một tiếng rồi chỉnh lại áo và tóc của mình sau đó trả lời:
- Tôi không sao cả, cảm ơn.
Quốc Trình nhanh chóng buông tay cô ra nhanh chóng dắt xe vào bãi gửi vừa đi anhvừa nhớ tới vẻ mặt ngượng đỏ của Diễm Quỳnh liền mỉm cười, Khắc Lạc và thằng bạn đi tới đụng vào vai anh sau đó cười ghẹo nói:
- Chú em cứ yên tâm, cô ấy chưa có ai theo đuổi cả đâu. Ha ha ha
Anh ngây ngô trước câu nói ấy của hai cậu bạn trẻ đó thầm nghĩ “ý của họ là gì đây?” Rồi lắc đầu và cùng hai người đó đi ra bãi gửi xe. Ba người con gái đã đi vào trong và đang ngồi soạn đồ ăn ra, Đóa Lệ và Hạnh Linh cùng nhau quay sang bắt chuyện với Diễm Quỳnh:
- Chị Quỳnh, chị thấy anh Trình như thế nào?
Diễm Quỳnh đang ngồi gọt trái cây bỗng nhiên bối rối trước câu hỏi ấy, dừng tay gọt rồi nhìn sang chỗ khác ho vài tiếng và đáp:
- Hai đứa này hỏi gì lạ nha, lo dọn đồ ăn ra cho xong đi kìa. – chị vừa nói vừa chỉ vào túi đựng đồ ăn để trên bàn, khuôn mặt thì ửng hồng.
Hạnh Linh và cô bạn thân mình che miệng lại cười tủm tỉm quay lại công việc bày đồ ăn đã chuẩn bị sẵn ra bàn, cùng lúc ba người con trai kia cũng đã đặt phòng và để đồ đạc vào trong phòng rồi, sau đó đang bước ra bàn để phụ nướng đồ ăn. Diễm Quỳnh nhìn thấy hai cậu bạn thân của mình ai cũng đều có người yêu cả, cô cảm thấy buồn tủi sau đó một mình đi dạo trên cát để tận hưởng cơn gió biển và ngắm biển buổi chiều. Quốc Trình đang đứng gắp thịt đã nướng thì anh nhìn thấy cô đang đi dạo một mình trên bãi biển với dáng dẻ cô đơn bèn cầm hai que xiên thịt đi đến chỗ cô gái ấy cũng vì hành động ấy mà đã gây sự chú ý cho hai cặp đôi kia, Khắc Lạc chạy ra chặn đường còn Kỳ Tường đi tới rồi đưa hai tay ra lấy hai que xiên thịt đang nằm trên của Quốc Trình với giọng điệu đầy châm chọc nham nhở:
- Phải chăng chú em đây đã quên rằng điều cấm của khu nghỉ mát này là “không được đem thức ăn xuống khi đang dạo trên bãi biển” sao? Nếu muốn dạo trên bãi biển mà không tốn tiền bị phát thì chú em cứ hai xiên thịt này anh sẽ giữ chúng dùm cho nhé. Ha ha
Quốc Trình nhanh nhẩu lí lấu đáp:
- Hai người đừng chọc tui nữa. Tui cầm hai que này để ăn chứ đâu phải xuống dạo biển đâu. Anh có muốn ăn nữa thì tự ra mà nướng.
Đóa Lệ và Hạnh Linh thấy Quốc Trình đang bị hai gã người yêu của mình làm khó liền bước lại đó nói:
- Anh Tường đừng làm khó anh Trình như vậy chứ. Thôi nào, anh đưa hai que xiên ấy cho anh ấy đi, để anh ấy ăn có sức mà còn xuống dưới dạo biển cùng ai kia nữa, phải không Hạnh Linh? – Hạnh Linh gật đầu tán thành lia lịa và cất lời nói tiếp:
- Mày nói quá chuẩn rồi, hai người đừng làm khó dễ anh Quốc Trình hot boy của ngành tâm lý bọn em nữa mà.