Chỉ Cần Được Ở Phía Sau Anh

chương 36: chương 36

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Sau khi xe Từ Anh đi một lúc mọi người mới ồn ào lên

" Giờ phải làm sao đây..?"

" Chúng ta cứ như thế mà về tay không sao..?"

" Ăn nói như thế nào với mọi người ở căn cứ đây.."

"....."

Tất cả loạn hết lên đến một lúc mọi người mới bình tĩnh suy ngẫm lại....

" Cái này có phải Chính phủ nên cho người dân chúng tôi một lời giải thích không..?" Một người bước tới nhóm người Chính phủ hỏi.

" Chúng Tôi cũng như các người, đâu có thu gom được cái gì đâu..!" Người đại diện Chính phủ bước ra nói.

Đang căng thẳng thì một nhóm người được phân công làm nhiệm vụ ở ký túc xá và nhà ăn cũng nhanh chóng đi ra...

" Đã thu gom được chưa? Chúng ta phải nhanh chóng lên đường thôi, tang thi bên trong rất nhiều lại có vẻ mạnh lên rất nhiều nhưng chúng đã bị nhốt lại rồi, chúng mà ra ngoài được chúng ta sẽ khó mà đối phó được." Người này hốt hoảng nói.

Người này vừa nói xong bầu không khí ở đây lại càng thêm căng thẳng.....

" Các người còn nói là không động tay.....!Tốt....!Tốt lắm...!Đây là Chính phủ của chúng ta đó...." Một người đại diện cho căn cứ ở thành phố lân cận hết sức phẫn nộ lên tiếng

_____&&&&

" Vậy những gì người lúc nãy nói đều là thật hết....."

" Các người là đang lợi dụng chúng Tôi để hạ bệ Bạch gia...."

" Các người muốn chiếm hết vật tư làm của riêng rồi để Bạch gia mang tiếng..."

Xung quanh bắt đầu nghị luận sôi nổi...

" Chúng ta sau khi về sẽ báo cáo việc ở đây cho căn cứ....!Lúc đó hy vọng Chính phủ còn có Cao gia và Trần gia cũng nên cho chúng Tôi một lời giải thích thỏa đáng...."

Một người đại diện căn cứ nào đó lên tiếng

" Chúng Tôi là đại diện cho những thành phố lân cận đây tới...!Chính phủ đến giờ chưa có biện pháp xử lý và cứu trợ người dân, nay lại làm ra chuyện như thế này....!Chúng Tôi sẽ thương lượng lại với nhau rồi sẽ đến để được nhận GIÚP ĐỠ của phía Chính phủ....."

Một đại diện của căn cứ khác cũng gầm giọng lên tiếng

" Chúng ta về thôi...."

" Uh nhanh chóng báo lại cho cấp trên nữa..."

" Tranh thủ thu gom các vật tư khác..."

" Chúng ta nên cẩn thận đám người kia đi...."

Mỗi người một câu rồi nhanh chóng dẫn đội ngũ của mình đi.....!Trên sân giờ chỉ còn lại người của Chính phủ, Cao gia và Trần gia ngơ ngác nhìn nhau

" Giờ chúng ta phải làm sao đây..?" Người Chính Phủ lên tiếng

" Lần này lại bị đoạt mất một cách kỳ lạ như thế.

Có thể là liên quan đến Bạch gia và thiếu niên kia..."

Người Cao gia lên tiếng

" Nhưng nếu phải thì họ mang đi bằng cách nào chứ..?"

Người Trần gia nghi hoặc

" Có khi nào họ có dị năng đặc biệt không? Dù gì bây giờ cũng đã có không ít người có dị năng..."

Người Chu Tường Minh lên tiếng

" Không có khả năng đó....!Chúng ta có rất nhiều dị năng nhưng chưa thấy ai có thể làm được.

...!Có thể là họ có người làm việc trong tối mà chúng ta không biết cũng nên..."

Người của Chính phủ suy nghĩ một lúc rồi đưa ra kết luận

" Giờ chúng ta không bàn nữa, nhanh chóng về căn cứ đi, đây là lần thứ hai rồi đấy...."

Một người Cao gia lên tiếng

Người này nói xong cả đám lại cảm giác lần này về làm ít dữ nhiều rồi......

Những người ở các căn cứ, hay các gia tộc nhỏ khác cũng nhanh chóng vừa thu gom vật tư vừa chạy về....!Sau khi báo lại những chuyện xảy ra ở nhà máy, bọn họ sau nhiều lần bàn bạc và thảo luận thì nhanh chóng cho ra chung một kết quả...

Chính phủ đã giở trò trong đó lại lợi dụng bọn họ để làm khó cho Bạch gia, trong giới cầm quyền của nước Z ai lại không biết đám người kia luôn luôn muốn thâu tóm Bạch gia chứ, Bạch gia trước nay làm việc luôn ngay thẳng.....Lại còn những ân oán trước kia nữa, tuy không công bố ra nhưng tất cả đều là "Anh hiểu, Tôi hiểu, Chúng ta cùng hiểu", vì thế bọn họ nhanh chóng ra quyết định sẽ tiến đến để thương lượng với Bạch gia, họ không muốn đứng chung một bên với người luôn luôn muốn tính kế người khác.

Nhưng khi họ còn chưa xuất phát đi đến Bạch gia thì lại có một chuyện kinh thiên xảy ra làm họ nhanh chóng lên đường và quyết cùng Bạch gia đối đầu sống chết với đám người Chu Tường Minh....(Đây là chuyện của vài tháng sau này)

________________

Trên xe của Từ Anh bây giờ

Mấy người Từ Anh lại không hiểu sao Thiên Tuấn lại âm trầm đến vậy...!Nhiệt độ trong xe muốn gần âm độ luôn.

Năm người nhìn nhau khó hiểu nhưng không dám lên tiếng......

Đi được nữa ngày Từ Anh mới lên tiếng

" Bạch Thần! Chúng ta quay lại đi..."

Két.....

" Cậu bị điên à....!Quay lại làm gì hả..?" Bạch Thần nghe cậu nói xong thắng gấp quát lên

Tất cả mọi người đều nhìn Từ Anh chăm chú

" Tôi....!Tôi....!Tôi chỉ là....!Thôi không có gì chúng ta đi đi..".

Cậu do dự một chút rồi từ bỏ ý định ban đầu luôn (cậu là muốn quay lại đánh đám tang thi kia rồi thu tinh thạch)

" Như thế còn được...!Vết thương Cậu không nhẹ đâu....!Sau này sẽ để lại sẹo rất xấu đấy..."

Bạch Sa nghe vậy mới bớt lo nói

Bạch Thần nhìn Từ Anh như cảnh cáo cậu đừng có mà làm chuyện điên rồ rồi mới lái xe đi về phía hành phố S.

Trên xe lại im lặng

......

......

......

" Từ Anh..?" Thiên Tuấn bỗng trầm trọng không đầu không đuôi gọi cậu

Năm người nhìn nhau không hiểu lão đại đây là làm sao

Từ Anh nghi hoặc nhìn sang

Thiên Tuấn trừng mắt nhìn lại

Hai người cứ như thế..Một người ngơ ngác không hiểu gì..

Một người mặt ngày càng lạnh xuống..

Bốn người còn lại thì cố gắng làm giảm sự tồn tại của mình xuống mức thấp nhất có thể...

.....

Không khí cực kỳ căng thẳng

Từ Anh dùng cái giọng không thể thiếu đòn hơn hỏi Thiên Tuấn một câu cũng không thể ngu hơn được nữa

" Anh đói bụng hả..?" Hỏi xong còn chớp mắt một cái

Hai cô gái ở phía sau còn có thể cuối đầu xuống mà cười

Còn hai người ngồi trước thì phải nhịn đến muốn nội thương luôn rồi

Hỏi xong không khí càng thêm kỳ lạ

Thiên Tuấn không hiểu mình bực tức cái gì nữa.

Có lẽ là trách nhiệm đi.

" Tôi đúng là bị bệnh rồi.." Anh nói một câu không ăn nhập

" Bạch Sa mau khám cho anh ấy xem.."

" Như thế nào lại bệnh rồi.."

" Sao không chịu nói sớm hả..?"

" Cái người này thiệt tình mà.."

" Bạch Thần dừng xe nhanh.."

" Nhanh dừng xe.."

Nghe anh nói mình bệnh Từ Anh không thèm nghĩ gì nữa nhanh chóng phân phó mọi người

Bạch Thần thật sự không nhịn được nữa tấp xe vào lề dừng lại bước xuống cười ra nước mắt.

Bạch Phi cũng nhanh chân chạy ra cười như điên

Hai cô gái thì cuối thấp người xuống sàn xe mà cười...

Thiên Tuấn không thể hiểu nổi cái con người lý trí lúc nãy đâu mất rồi, giờ đây chỉ có một tên ngu ngốc đang ngơ ngác ngồi đây, thật sự có phải đã bị đánh tráo rồi không nữa.

" Tôi là bị cậu làm cho tức chết đó.." Thiên Tuấn nhìn vẻ mặt đó bước xuống xe bỏ lại câu nói không thể tức hơn được nữa.

Lão đại xuống xe hai cô gái không kiêng nể gì nữa cười ngả nghiêng

" Mọi người làm sao vậy..?" Từ Anh vẫn chưa biết chuyện gì luôn

" Nếu như có thể làm người khác tức chết chỉ bằng một câu nói thì người đó chính là cậu đấy Từ Anh.." Bạch Cúc cười đã rồi vỗ vỗ vai cậu nói

" Tôi có làm gì đâu..?"

" Tại anh ấy nói mình bệnh mà.."

Từ Anh lí nhí...trong lòng lại nghĩ (mình đúng là gặp phải anh liền ngốc đi)

" Cũng trưa rồi chúng ta lại đó ăn cơm đi.." Từ Anh bước xuống xe chỉ vào một góc cây duy nhất còn sống ở xung quanh nói với mọi người....

Nghe nói ăn cơm cả đám lại muốn cười nhưng thấy lão đại nhìn sang cả đám biết điều im lặng lấy một tấm bạc trải xuống đó rồi bước ra sau xe lấy đồ ăn có ở đó từ lúc nào.

Vẫn là món ăn của tiểu thư nhà họ nấu.

Mọi người im lặng ăn cơm...

Đang ăn Từ Anh bỏ cả chén cơm cảnh giác xung quanh.

Mọi người thấy thế cũng nhanh chóng lên tinh thần đứng dậy nhìn xung quanh nhưng không thấy cái gì hết cứ nghĩ Từ Anh đang cảm nhận được tang thi từ xa...

Thiên Tuấn cảnh giác nhìn quanh.

Anh cứ thấy có cái gì đó đang ở rất gần.

Từ Anh đang tập trung tinh thần để nhìn xem đó là cái gì, đang ở đâu.

Từ Anh mở mắt đứng dậy đi tới đi lui nhìn xung quanh không thấy có cái gì, rõ ràng cậu thấy nó đang ở kế bên.

Nhưng xung quanh không có nhà cửa, chỉ có mấy mảnh đất khô cằn không có một ngọn cỏ nữa là trên đường thì không có xe cộ qua lại duy nhất một góc cây họ đang ngồi...!Từ Anh nghĩ tới nghĩ lui hay cậu đã sai.

Chợt Cậu nhớ đến trước kia TỪ ANH có nói thực vật sau này cũng có thể trở thành tang thi.

Nhìn lại xung quanh chỉ có một góc cây này là có sự sống, không lẽ.

Từ Anh tập trung tinh thần lực một lần nữa.

Chợt cậu mở mắt đánh một đạo lôi điện xuống gốc cây.

Bỗng nhiên có rất nhiều dây leo từ trên cây phóng ra

" Mọi người cẩn thận cái cây kia.."

Thiên Tuấn và Bạch Sa phóng băng cắt đứt mấy cái dây leo kia, Bạch Phi đánh tia điện vào chúng, nhưng chúng nhanh chóng mọc ra lại hung hăng hơn trước.

Nước của Bạch Cúc và Tốc độ của Bạch Thần không có khả năng ảnh hưởng gì đến nó.

" Bạch Thần - Bạch Cúc hai người canh giữ tôi phải tìm cho ra dây chính của nó mới khống chế được.." Từ Anh nói xong bỏ từ không gian ra hai thanh kiếm dài của không gian khá sắt bén

" Được giao cho chúng Tôi.." Hai người nhanh chóng tiến đến cầm lấy rồi cảnh giác xung quanh cho cậu.

Tuy là mọi người khá bất ngờ với vũ khí này nhưng cũng không phân tâm quá lâu

Hai người có được thanh kiếm dài nên đối phó với mấy cái dây kia cũng không quá vất vả

" Anh gốc của nó.."

Chừng hai mươi phút sau Từ Anh mở mắt hô to rồi đánh một đạo lôi điện xuống.

Thiên Tuấn cũng nhanh chóng phóng một đoạn băng cứng rắn vào chỗ đấy.

Gốc cây xuất hiện cái hố to như cái chảo, một đoạn rễ to nhanh chóng chui xuống đất chạy, Bạch Thần luôn quan sát nên dùng Tốc độ nhanh nhất phóng thanh kiếm trên tay vào nó.

Bị kiếm đâm trúng nó phẫn nộ tuông ra thật nhiều dây leo.

" Bạch Cúc nước.."

" Anh nấu nó lên.."

Nghe Từ Anh hô to, Bạch Cúc liền phóng nhanh một tia nước vào cái hố đó, Thiên Tuấn bồi thêm một ngọn lửa làm cho nước sôi sùng sục, Bạch Thần nhanh chóng lấy kiếm của Bạch Cúc chặt đứt mấy cái dây leo xung quanh, Từ Anh, Bạch Sa, Bạch Phi cũng tiến lên dùng dị năng chặt dây leo.

Từ Anh lại bồi thêm một đoạn Băng vào trong hố.

Cái rễ kia đang giãy giụa trong nước sôi giờ bỗng dưng bị một kích nữa không tránh kịp, dây leo phía trên dứt từng đoạn, nguyên bản bị đánh cho vỡ ra tan nát...

Từ Anh thấy nó bị đánh chết nên tiến lên xem thử thì lấy được một tinh thạch màu xanh.

Hắc....!Hắc....!Hắc....

Từ Anh nhìn nhìn khoái trá

" Tinh thạch này.."

Ha....ha.....ha.....

Mấy người Bạch Phi cũng cầm lên xem thử

" Lên xe đi.." Mọi người đang vui vẻ xem tinh thạch Thiên Tuấn bước lên xe lạnh nhạt nói

Hắc....

Mọi người giờ mới nhớ đến còn một lão đại đang ở đây nên hiểu ý nhanh chóng im lặng lên xe đi tiếp

Trên xe lại im lặng nữa.

Từ Anh vẫn đang mân mê cái tinh thạch kia mà không biết có một người đang vẫn còn tức sôi máu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio