Thành Phố K
Bảy năm sau
Trong khu huấn luyện B
Hôm nay toàn thể anh em trong đội XÍCH LONG vô cùng náo nhiệt. Một lũ hòa thượng lâu lăm đang mong ngóng chờ đợi cô bác sĩ đầu tiên được chuyển đến đây. Họ đều hi vọng cuộc sống của mình có thêm màu sắc, họ hi vọng có thể tóm em quân y này vào tay.
Binh sĩ A: Nghe này, nghe này... các anh biết không, nữ bác sĩ mới của chúng ta nghe nói là một đại mỹ nữ điển hình, môi đỏ da trắng, dáng người thướt tha, chậc chậc quả đúng là mỹ nhân mà – Vừa nói hắn vừa liên tưởng đến mấy cô người mẫu trên tạp chí.
Binh sĩ B: Thôi đi, tôi thấy học y đa số toàn em bốn mắt. Lấy đâu ra mỹ nhân mà ngắm.
Binh sĩ C nghe được liền phản bác: Ông thì biết gì, người ta đúng là mỹ nhân đó. hôm trước tôi vào phòng đội trưởng báo cáo thì thấy hồ sơ của em bác sĩ đó. quả thật rất xinh đẹp, lúc đó đội trưởng của chúng ta còn phải ngẩn người nữa.
Tất cả mọi người đều trợn tròn đôi mắt, miệng mở lớn.
Binh sĩ B: Tiêu rồi, tiêu rồi, đến lão mặt lạnh đó cũng ngẩn ngơ thì anh em chúng ta sống sao đây? Trước đây tôi cứ nghĩ đội trưởng và đội phó của chúng ta một đôi chứ... hỏng rồi, hỏng rồi.. đội trưởng muốn ngoại tình.
Binh sĩ A: Nói bậy gì đó? đội trưởng Khải của chúng ta từng có lão bà rồi, làm sao mà là ‘’GAY’’ được.
Mọi người càng ngày càng hăng say bàn tán, từ phía xa có một bóng dáng uy nghiêm bước tới, người đàn ông tầm tuổi, làn da ngăm đen, đôi mắt tinh anh. Khuôn mặt vô cùng điển trai ấy nhíu mày:
- Không lo nghỉ ngơi đi lại còn bàn tán lung tung. phút sau tập hợp.
Toàn đội: Rõ!!!!!
Lúc này vị đội trưởng uy nghiêm ấy quay sang nói với người bên cạnh:
- Bao giờ thì cô ấy đến?
Vũ thở dài, cuối cùng cũng hỏi, nếu như anh ta mà không hỏi thì chắc anh cũng phải tự khai mất. Nhớ đến lời Vân Anh nói mà anh cảm thấy không đáng, tên đội trưởng này xem ra quá lạnh rồi. Anh nói:
- Sắp đến rồi, tôi nghĩ ông nên ra đón con bé, nó rất hào hứng đến đây.
Khải nghiêm mặt, khuôn mặt đẹp trai có phần bất đắc dĩ: ‘’ Tôi nghĩ ông ra đón thì đúng hơn, quan hệ hai người tốt vậy mà. Nghe nói hai người.....’’
Vừa nói được một nửa thì đằng sau hắn bị ai đó ôm lấy, một cô gái xinh đẹp ôm lấy hắn từ sau:
- Anh Khải.... ...
Vũ nhíu mày, cô bé này quá tự nhiên rồi, nhất định về nhà phải giáo huấn lại, vừa gặp hắn đã không kìm lòng được.
- Vân Anh, em bỏ cái tay đó ra cho anh. Ở nước ngoài bảy năm mà đã không biết đây là đâu nữa.
Lúc này Vân Anh liền buông tay, miệng chu lại:
- Bảy năm? Anh cũng ở đó ba năm đấy thôi, cũng tại anh về nước trước nên em mới rất cô đơn. Cho nên..... dĩ nhiên gặp lại phải phạt anh rồi. Đúng không anh Khải?
Vũ che tay ho vài tiếng: ‘’ Cô gái, em muốn động đến ví của anh thì nói thẳng ‘’
- Bingo, anh rất thông minh. Chiều nay h tại cửa hàng H, nhất định anh phải đến, cả anh Khải nữa.
Lúc này hai người đàn ông quay sang nhìn nhau mà lắc đầu, họ không thể làm khác được, cô gái này là người để họ cưng chiều.
Nói rồi Vân Anh khoác tay hai người đi về phía trước trong sự bàng hoàng của mọi người.
Chuyện gì đây? Tình tay ba? ÔI TRỜI ƠI? Hai vị thần của đội XÍCH LONG cùng thích một cô gái? Mẹ nó họ là một đôi cơ mà.... ........
Trong tiệm cà phê có hai người đang nói chuyện. Một vị phú ông điển hình bụng phệ cùng với một người đàn ông trẻ tuổi.
- Luật sư Tuấn à, cậu cũng biết đấy, lần này tôi là người vô tội, anh nhất định phải giúp tôi.
Tuấn nhấp một ngụm cà phê, tay lật qua tài liệu rồi ngẩng đầu lên:
- Ông Phạm Văn Tiền à, đây là lần thứ mấy ông mời luật sư rồi? Tôi biết tiền sử ông không tốt nhưng mà tại sao lần nào có chuyện ông cũng tìm tôi vậy. Mà này mấy lần ông đi chơi gái bị phạt tiền chưa đủ à? Bây giờ còn đến chỗ đó nữa? Tôi biết lần này là ông bị dụ nhưng mà là đàn ông thì phải có định lực chứ. Lần này thì tôi giúp ông, lần sau tôi nhất định không giúp ông nữa, nếu không phải ông từng là nhân viên tập đoàn JK thì tôi đã mặc kệ ông rồi.
Người đàn ông bụng phệ bị chửi nhưng mà không hé miệng nửa lời, ông ta cần sự giúp đỡ của cậu ta. Cậu ta là luật sư giỏi nhất thành phố này, trẻ tuổi tài cao, gia đình quyền thế, nếu được cậu ta giúp thì ông nhất định thoát ải này.
- Tôi biết rồi, mong cậu giúp đỡ tôi. Tôi nhất định sửa đổi.
- Được rồi, ông đi đi, chiều nay qua nhà hàng H tìm tôi.
Sau đó Tuấn liền bước ra khỏi quán cà phê.
Cậu chuyển đến thành phố này đã được bảy năm rồi, bảy năm nay có rất nhiều thứ thay đổi. Cậu không còn là chàng thiếu niên ngây ngô hồi đó nữa. Lăn lộn trong xã hội vài năm cũng đã rèn cho cậu một thân cứng cỏi. Bảy năm nay cậu vẫn đi tìm người ấy nhưng không có kết quả, anh như bốc hơi khỏi mặt đất này, không một tung tích. Cậu vẫn giữ số điện thoại hồi trước, cậu hi vọng anh trở về sẽ nhớ đến cậu, sẽ gọi cho cậu.
Dù mẹ cậu đã bao lần thúc giục cậu lấy vợ nhưng cậu đều nói khéo cho qua. Hôm nay cậu lại bị mẹ bắt đi xem mặt, nghe nói là tiểu thư của tập đoàn gì đó, thật là phiền phức.
Nghĩ đến buổi chiều phải đi xem mắt làm cậu điên đầu, khuôn mặt trẻ con đầy bất đắc dĩ, cậu lấy tay vò rối mái tóc mềm của mình. Động tác ấy khiến bao cô gái trong quán si mê, họ lén lấy điện thoại ra chụp ảnh.
Cảm nhận được ánh mắt điên cuồng của các cô gái cậu nhếch mép cười đi ra khỏi quán:
- Haiz đẹp trai cũng là cái tội. Đi đâu cũng bị chú ý. Tiếc là anh đây đã có người trong lòng rồi, mấy cô em nằm mơ nhé, haha,.....