Keng~~~~~ Keng~~~~ Keng~~~~
Tiếng đánh thép giòn giã vang lên.
Từng nhịp đánh như nhịp điệu của bài nhạc, du dương không nghỉ, khiến người nghe không tự chủ được mà trầm luân.
Người gõ lên những thứ nhịp điệu này, không ai khác chính là Tử Vũ.
Đã thêm tháng rưỡi nữa trôi qua.
Tử Vũ đa phần đều ngâm mình, ăn uống ngủ nghỉ ở trong này.
Trước cái nóng cuồng bạo của lò rèn.
Tử Vũ nay đã phải trút bỏ bộ võ phục ngày nào của mình, để lộ ra phần nước da như đồng thau, cùng những đường nét rắn rỏi, đầy góc cạnh của cơ thể hắn.
Thậm chí là mái tóc dài Tử Vũ yêu thích, nay cũng bị thay thế bằng một mái tóc ngắn đơn giản.
Khiến thần thái của hắn lúc này, càng trở nên chững chạc và kiên nghị hơn so với trước.
Đừng hiểu lầm.
Tử Vũ là người sở hữu [Đường Môn Bảo Lục], nên cũng là người duy nhất, nắm giữ hết tất cả các bí kỹ, võ học, khiếu môn ở trong đây.
Dịch dung, cải biến chi thuật, mấy loại này.
Tùy tiện lấy từ trong sách ra, cũng có tới mười loại phương pháp.
Và tăng phát thuật, khiến tóc tùy ý dài ngắn, chỉ là một trong số những phương pháp tương tự như thế mà thôi.
Xèo~~~~~~~~
Tử Vũ kẹp miếng sắt đã được đánh tốt, điều chỉnh góc độ, và không chút do dự đâm thẳng nó xuống nước lạnh.
[Đường Môn Bảo Lục] là thứ Tử Vũ ít khi đem ra để xem xét, học tập nhất.
Vì hắn thừa biết rằng, nếu bản thân động vào thứ này, hắn rất có thể sẽ không tự chủ được mà trầm luân, say sưa đọc lấy nó.
Bởi học vấn trong quyển sách, bao hàm quá toàn diện những thứ mà Tử Vũ đã và đang khiếm khuyết rất nhiều.
Điển hình như rèn đúc một nghề này.
Do không có phương pháp học tập bài bản, cũng không tìm được người có đủ kiến thức chuyên sâu về rèn đúc trên đại lục này để giáo dạy.
Nên lúc đầu, Tử Vũ đã nghĩ rèn đúc là một nghề rất đơn giản.
Chỉ cần có thể lực tốt, nắm cứng lấy kiến thức căn bản, là hắn đã có thể thoải mái mà đoán tạo ra mọi thứ.
Có khó lắm cũng sẽ chỉ như các tu tiên giả kia, bày trận kết ấn, ngự khí khống hỏa, rồi vung tay lên luyện chế pháp bảo mà thôi.
Nhưng hắn đã sai, quá sai, sai hoàn toàn.
Rèn đúc nghề này, vốn được vinh danh là một trong Cửu Đại Công Nghệ của thế giới.
Trong đó bao gồm: Dược – Rèn – Trận – Văn – Giám – Võ – Thực – Phù – Lỗi.
Nên tất nhiên là phải có những điểm đặc biệt và độc đáo riêng của bản thân.
Những thứ Tử Vũ rèn tạo đi ra trước giờ, dù cho có hoàn hảo là vậy, đem đi bán ra ở cái đại lục nhỏ bé này, được lấy danh khí rất lớn là thế.
Nhưng nếu để so sánh với bất kỳ một loại vũ khí nào được rèn luyện theo phương pháp của Đường Môn, dù chỉ là loại đê đẳng nhất.
Thì cũng sẽ thua tan tác, không còn manh giáp.
Xuýt~~~~~~~~
Cầm trên tay mai phi tiêu sáu cạnh đen tuyền, vừa mới rèn thành.
Tử Vũ không chút do dự phóng nó ra, hướng về phía một căn mộc nhân trong góc phòng.
Xuyt~~~~~~
Phi tiêu vẽ ra một vòng cung tuyệt đẹp, nhưng chưa kịp trúng mục tiêu.
Thì từ phía sau.
Thêm hai mai phi tiêu khác xuất hiện và va vào nó, khiến cả ba cải một lần nữa biến lấy quỹ đạo bay.
Cộc cộc cộc
Rồi cùng trúng đích, ghim sâu vào người mộc nhân.
Bước tiến đến mộc nhân, Tử Vũ rút ra ba mai phi tiêu, trầm trồ:
“Chỉ dùng khiếu quyết để chuyển vận linh lực đi vào, không cần trải qua quá trình mài giũa, cũng đã khiến cho thứ này tự động trở nên sắc bén đến như vậy.
Đồng thời kết cấu, còn làm cho tiếng gió khi bay bị giảm mạnh, càng vận chuyển linh lực vào thì lực sát thương, tốc độ càng tăng.
Thật khó tưởng tượng được, Đường Môn nhân làm sao lại có thể nghĩ ra được, những thứ như thế này cơ chứ.”
Cầm ba mai phi tiêu đến cái bàn, mà hắn đã nhờ Kha lão bày đặt ngay giữa phòng.
Ngoài vài chục mai khi tiêu tương tự với ba mai Tử Vũ lúc nãy phóng ra.
Bên trên cái bàn ấy, còn để đặt lấy vô số các loại vũ khí, ám khí kỳ lạ khác.
Như đại tiểu khổ vô (Kunai) dùng để đâm chém, tập kích bất ngờ.
Ngân châm, kim châm, trước có thể phóng ra như ám khí, sau có thể dùng để châm cứu cứu người.
Rồi các loại phi đao, các loại kiểu dáng phi tiêu, thủ lý kiếm, phi hoàng thạch, kim tiền tiêu, chông sắc,…
Đều được bày biện, phân loại và sắp xếp ngay ngắn ở trên bàn.
Để làm thành tất cả chúng, Tử Vũ hầu như là đã bắt đầu lại từ còn số không, và phải trải qua một quá trình tu luyện, không khác gì luyện ngục.
Nhưng âu cũng vì tên này, tự bản thân hắn tìm ngược, chứ trách được ai.
Bởi theo Rèn Đúc Thiên.
Một người vừa mới tiếp xúc với nghề nghiệp này.
Bắt đầu, chỉ cần hắn mỗi ngày bỏ vào lò rèn một khối sắt, sau khi nung đỏ nó, thì đem ra đánh một ngàn lần là được.
Rồi từ đó, mới gia tăng dần độ khó lên.
Đến cuối cùng, làm sao mà cho khối sắt chưa nguội, đã phải đánh đủ ngàn lần.
Tử Vũ tự đại.
Hắn không chỉ tự đặt chỉ tiêu là phải đánh đủ ngàn chùy trong một ngày.
Mà còn kết hợp luyện tập lấy các khiếu quyết, kỹ thuật rèn khác, như thế đứng, cách cầm chùy, nhịp điệu gõ, cách khiển xoát nhiệt độ lửa, nhiệt độ nước,…
Ngày đâu tiên, do có tu luyện thể thuật, và rèn luyện thể lực hằng ngày, nên hắn miễn cưỡng chống qua.
Rồi ngày hai, ngày ba, và một tuần sau đó, nhờ ý chí kiên định, cùng sự gan lì của bản thân, mà Tử Vũ mới có thể chịu đựng và sống đi tới.
Nhưng tiếp tục như vậy, chính Tử Vũ hắn cũng thừa biết là không thể, vì nếu cứ luyện tập ở cường độ cao như thế, thương gân động cốt sẽ còn là nhẹ.
Vừa không muốn buôn bỏ, lại nghi ngại tổn thương căn cơ tiềm lực.
Tử Vũ hắn lại một lần nữa tìm ngược.
Kỳ Lân vốn là thần thú có sức mạnh và sức bền cơ thể cực kỳ khinh khủng.
[Kỳ Lân Thủ Quyển] tuy là tu luyện lấy hai tay, nhưng bên trong đó, có một bộ phận cũng hướng dẫn tăng cường, rèn luyện thân thể, nhằm khiến cơ thể có thể chịu đựng được sức mạnh và áp lực từ Kỳ Lân Thủ mang tới.
[Đồng Bì Thiết Cốt Công], phàm cấp linh quyết của Đường Môn, khiến thân thể trở nên vừa cứng rắn, vừa bền nhẹ như đồng thau cương thiết.
Là linh quyết cơ sở dùng để rèn luyện thân thể của môn nhân Đường Môn, vốn muốn học tập rèn đúc, chế tạo cơ quan, hay phương pháp chiến đấu, ám sát cận thân.
[ m Dương Tử Cự Ma Đồng] mới bắt đầu tập luyện cần để mắt hấp thu lấy tử khí từ ánh rạng đông và hoàng hôn.
Tiến tới một bước thăng hoa tinh thần, điều hòa cơ thể, để có thể hấp thu nhiều linh khí hơn, từ đó ngưng luyện ra âm dương nhị khí, ôn dưỡng nhãn thần.
Tử Vũ có Chí Tôn Nhãn rồi, không biết mình có luyện được thứ này không. Y Nha lại tiếp tục ngủ say không biết vì nguyên nhân gì.
Bất quá, khi nhận được Chí Tôn Nhãn trả lời là có.
Thì bất kể là loại vũ kỹ tu luyện, hay biện pháp nào có thể giúp Tử Vũ thả lỏng tinh thần, ôn dưỡng thân thể, hắn đều sẽ trích lấy thời gian để luyện tập.
Đồng thời vẫn sẽ giữ nguyên, quá trình luyện tập rèn đúc khắt nghiệt kia.
Nên cái gì dịch dung thuật, tăng phát thuật, súc cốt công,…
Cái gì mà cách đấu bát pháp, yếu quyết cận chiến, đường lang quyền,…
Rồi Thất Tinh Ngọc Thủ, Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ, Kinh Hồng Du Long Bước,…
Thậm chí là các loại đan dược, phương pháp châm cứu huyệt đạo, giúp nâng cao tinh thần, chống mệt mỏi, cải thiện thể chất.
Tử Vũ đều tập luyện và thử nghiệm qua.
Khiến suốt ba tuần tiếp theo sau đó, một ngày Tử Vũ có khi chẳng ngủ được quá bốn tiếng.
Nên kết luận lại thì.
[Đường Môn Bảo Lục] chỉ nên xem xét và nghiên cứu khi bản thân đang rảnh, hoặc vào lúc cần thiết nhất.
Và cũng không nên khinh thường, bất cứ nghề nghiệp nào trong cuộc sống này, nhất là rèn đúc.