Mở trò đùa sao???
Nhiên Linh Hỏa Ưng, vốn là niềm tự hào, là biểu tượng cho sức mạnh, cho quyền lực của Quân gia, cùng Liệt Hỏa quân đoàn của Đại Hạ Đế Quốc.
Vậy mà giờ đây.
Theo sự suất hiện của một con sư tử lông trắng, loại thường thấy trên các ngọn đại sơn cao, vắng người.
Biến dị lên cũng chỉ là sử dụng được thuộc tính lôi điện, thay vì băng tuyết chi lực.
Nhiên Linh Hỏa Ưng thuần huyết đầy kiêu hãnh của hắn, lại co ro rút mình lại, và núp lấy phía sau hắn.
Đùa hả trời, nói ra ai tin.
“Thôi được rồi.”
Y Nha vốn từng là Tiên Vương, nên uy áp và tầm vóc mà nàng ta sở hữu, đám linh sủng non nớt này còn lâu mới chống chịu lại được.
Thậm chí là trên cả cái đại lục này, chắc không có mấy loại linh sủng, dám trực diện khi đối cùng nàng đâu.
Thấy sự việc có vẻ trở nên nhàm chán đi, Tử Vũ nói:
“Các người có biện pháp, mưu kế của mình. Thì ta cũng tự có cách đối phó của bản thân ta.
Đã nói với ngươi biết bao nhiêu lần rồi, Quân thiếu gia ah.
Ngươi không nên quên, là mình đang đối đầu với người nào, và kẻ thủ ấy ra làm sao.”
“Tử, kim, hộ, pháp.” Vì sự xuất hiện của Y Nha, vị Quân thiếu trở nên dè chừng hơn.
Bởi hắn và chính đồng bọn đều rõ ràng, rằng trong trường hợp, hoàn cảnh khí thế bị bất lợi như thế này.
Phần thắng khi giao chiến với Tử Vũ, hoàn toàn là không có.
Mà đã không đạt được kết quả gì từ kế hoạch này, nếu còn bị Tử Vũ hắn đánh tan chân linh, không thể tiếp tục tham gia bí cảnh, ký kết lấy khế ước thứ hai.
Thì hậu quả sau đó, đối với họ, thật sự là rất nghiêm trọng.
“Lần này, ta coi như bỏ qua cho các người thêm một lần nữa vậy.”
Tử Vũ khiến Y Nha thu nhỏ lại, trở về trạng thái manh sủng, khiến không khí nơi đây nhẹ nhõm được một hơi ít nhiều.
“Nhưng các ngươi sẽ phải đảm bảo trở lại và báo với những kẻ khác rằng.
Trong nghi lễ trưởng thành này, hãy cố gắng mà trở nên mạnh mẽ hơn nữa, làm sao để ký kết được khế ước với linh sủng tiềm lực vào.
Bởi sau khi ra khỏi đây, ta sẽ lần lượt, một lần nữa, biến tất cả các người trở thành đá đặt chân cho ta.
Như lúc ta leo lên vị trí Linh Đồ Quan Vương vị vậy.” Tử Vũ hào khí bá tuyệt nói.
“Kim hộ pháp, ngươi…”
Những ký ức không mấy tốt đẹp dần hiện về, kéo theo một nổi sợ không tên, phủ kín lấy trong tâm trí những người xung quanh.
“Đi đi, đừng ảnh hưởng đến tâm trạng của ta lúc này.”
Tử Vũ trang ra một bộ cao lạnh tịch mịch chi dáng, khiến đám người không lại chần chờ, lục tục kéo nhau, bước qua các cánh của rời đi.
Một hồi hai hồi ba hồi.
Thấy dòng người đã đi hết cả, Tử Vũ thỏ thẻ nói:
“Y Nha, đi hết chưa???”
“Chưa đi hết đâu chủ nhân u~~~~” Y Nha giọng cẩn trọng, đáp lại.
“Người tốt nhất là nên đứng thêm một tiếng nữa.
Bởi ở đây vẫn còn một tên đại bại hoại, đang giả ra một bộ cao thủ tịch mịch, chờ lấy ngài đâu.”
Tử Vũ nghe thấy giọng khúc khích cười của Y Nha, tự biết mình bị lừa, không để ý hình tượng ngồi bệt xuống thảm cỏ.
“Haizzzzzzz Ngươi hù chết ta rồi ah.”
“Hihi, chủ nhân ngươi mà cũng có lúc nhận sợ sao?” Y Nha tiếp tục vờn quanh Tử Vũ, trêu chọc nói.
“Vừa rồi thật sự là rất nguy hiểm đâu tồi. Nhưng lâu lâu trang bức xong rồi chạy như vậy, cũng thật tặc kích thích ah.”
Tử Vũ ôm Y Nha lên, xoa đầu cảm thán.
Thật vậy.
Mới nãy nhìn mọi chuyện có vẻ điềm nhiên, đơn giản, nhưng bên trong thật sự là vô cùng nguy hiểm đâu rồi.
Bởi toàn bộ linh lực, các loại sức mạnh đang có của Tử Vũ, một phần lớn đã bị đem đi cô đọng lấy bản mệnh linh ấn.
Phần khác trong đó thì bị hắn dùng để lục tục tấng thăng lên Linh Sĩ chi cảnh, và các cảnh giới tu luyện khác kia.
Số còn lại đều bị Y Nha, dùng chế chuyển hóa khế ước của cả hai, thành bản mệnh khế ước linh sủng.
Nói trắng ra thì thực lực của Tử Vũ và Y Nha lúc đó, phần chẳng còn được một.
Đối phó với một người trong đám đó còn khó khăn, huống chi là tới tận cả người cùng lúc.
Nhưng thật may, là bọn người này lúc trước ăn thiệt trên tay Tử Vũ hơi bị nhiều, nên tâm lý còn có đôi chút nhận sợ.
Chứ nếu không, cũng chẳng biết phải làm thế nào.
“Tất cả cũng chỉ vì ngươi thôi đấy.” Tử Vũ giờ lên mu bàn tay, nhìn bản mệnh linh ấn của mình, trách móc nói.
“Chủ nhân, cho nhân gia xem với ah.” Y Nha nhìn Tử Vũ xem lấy thành quả của hắn, một bộ hào hứng, tò mò nói.
“Xem đi xem đi, dù gì cũng chỉ là một cái bản mệnh linh ấn mà thôi, nó có chạy đi đâu đâu mà việc gì phải gấp.”
Tử Vũ đưa tay cho Y Nha cẩn thận kiểm tra lấy, giọng đầy cưng chiều.
Y Nha cẩn thân nhìn bản mệnh linh ấn của Tử Vũ, nghiêm túc, cẩn thận soi xét, một bộ thật sự là rất quan trọng.
“Chín tầng vòng tròn đồng tâm, cái này có vẻ như liên quan đến chín loại lĩnh vực tu luyện, hoặc tượng trưng cho chín đạo phong ấn của người.
Mỗi vòng chia đều, đối xứng lấy các loại tinh thể nhiều màu, đây liên hệ trực tiếp với các loại thuộc tính mà chủ nhân ngươi đang có và sử dụng được ah.
Theo nhân gia quan sát, thì ít nhất là có đến hơn loại thuộc tính lận, thật sự là đủ biến thái đâu rồi.”
“Không phải chỉ có loại thôi sao???” Tử Vũ ngạc nhiên hỏi.
“Chủ nhân ngươi biết cái gì.
loại thuộc tính kia, chỉ là mấy loại, được người đời nhận định ra vậy thôi.
Chứ bất đồng thế giới, linh vực, bất đồng loại linh sủng, sẽ còn diễn sinh ra nhiều loại thuộc tính kỳ lạ khác nữa.
Không thấy, không biết, tất nhiên là không phải không tồn tại đâu.” Y Nha một trận răng dạy.
“Ồ, thì ra là vậy, ta quên mất.” Tử Vũ ham học hỏi, cần mẫn nhận sai.
“Chủ nhân nhìn ở đây này.” Y Nha chỉ vào bản mệnh linh ấn, tận tình nói.
“Sáu vòng tròn nhỏ hơn, xếp thành hình lục giác, tương ứng với lục đạo lĩnh vực tu luyện lớn, mỗi loại đều cũng đã đại điện cho một loại thuộc tính linh lực riêng biệt của bản thân chúng rồi.
Hay như đây là long chi lực, chỉ có long loại linh sủng mới có được thuộc tính chi lực.
Chẳng hạng như đây là tuyên cổ chi lực, rồi như đây là khí vận chi lực.”
Y Nha một bên nói, Tử Vũ một bên nghiêm túc chăm chú lắng nghe, sợ bỏ sót lấy điều gì.
Đúng là không hổ thẹn hai chữ thế giới.
Vẫn còn nhiều điều mà bản thân mình chưa biết đâu.
“ m dương nhị khí cũng là một loại lực lượng cực kỳ hùng mạnh và căn bản đâu.
Thật không hiểu được là tại sao chủ nhân ngươi lại có thể sở hữu và cân bằng được tất cả những thứ này ah.” Y Nha một mặt ngạc nhiên, khó hiểu nói.
“Có khi nào là do ta tích lũy được tới điểm linh lực lúc trước không?”
“Đấy rất có thể cũng là một phần lý do rất lớn.
Nhưng quan trọng nhất, có khi lại là nằm ở đây.” Y Nha chỉ chỉ ngay trung tâm linh ấn nói.
“Đây là…” Tử Vũ nhìn nơi Y Nha chỉ.
Ở đó, một vòng khí sắc xám tím, pha chút hồng tía đỏ đỏ, cực kỳ hư vô phiêu miểu, như ẩn như hiện, lẳng lặng nằm.
“Đây là hông mông chi lực, hòa trộn với hỗn độn chi lực mà thành.
Thể chất yêu nghiệt chí cao kia của chủ nhân ngươi, vốn thuộc vào hàng cấm kỵ mạnh mẽ nhất của thế giới.
Nên rất có thể, từ đó mà sản sinh ra nhiều loại ưu thế, đặc quyền không giống với người thường.
Mà chúng ta, không thể nói trước được quá nhiều.”