- Hạ Vy em có biết là năm qua anh nhớ em nhiều lắm không, đêm nào anh mơ về em, nhớ lại khoảng thời gian ngắn ngủi khi chúng ta ở bên nhau vui biết chừng nào- Nói đến đây cậu khẻ rơi nước mắt
- Anh đã hứa với em là trong cuộc đời này anh chỉ có mình em nhưng dạo gần đây anh không hiểu mình bị gì nữa suốt ngày chỉ muốn gặp mặt và nói chuyện với Ngọc Ánh khi nói chuyện với Ngọc Ánh anh cảm thấy trong lòng rất vui và ấm áp giống như đang nói chuyện với em vậy.
! ! !.
.
Cậu cứ thế ngồi nói chuyện một mình như vậy mà quên mất cả thời gian, lúc nhớ ra thì cũng là chiều tối cậu nói lời tạm biết xong thì quay trở về.
Sau khi cậu đi thì ngay ngôi mộ xuất hiện một cô gái mặc váy trắng lúc ẩn lúc hiện đang nhìn về phía cậu mỉm cười.
__________________
- Ở đây gió lạnh lắm sao ba không vào nhà ngủ- Nó định ra uống nước thì thấy ba nó đang ngồi một mình.
- Ba ngủ không được- Ba nó
- Ba lại nhớ về chị hai sao- Nó
- Cũng đã năm rồi mà không có tin tức gì của chị con cả- Ba nó
- Ba yên tâm con sẽ cố gắng kiếm thật nhiều tiền để nhờ người tìm kiếm chị con- nó
- Cực khổ cho con quá- Ba nó lấy tay ôm lấy nó, nó cũng ôm chầm ba nó
- Không sao đâu ba, ba mẹ đã cực khổ nuôi dưỡng con thành người con phải đền đáp lại cho ba mẹ chứ- Nó.
Thật ra nó còn có một người chị gái nữa lớn nó một tuổi, nó không phải là con ruột của ba mẹ mà chị hai nó mới là con ruột của hai người, nó được ba mẹ nó nhận nuôi khi nó vừa được sinh ra vài ngày lúc đó nó bị bỏ ngay trước cửa nhà ba mẹ nó, ba mẹ và chị hai nó vô cùng thương nó xem nó như người trong gia đình.
Khi nó lên tuổi không may chị nó bị thất lạc gia đình khi mọi người đang đi chơi.
Mẹ nó cũng vì chuyện này mà ngày càng yếu đi cộng thêm việc bị ung thư nên mấy tháng sao bà mất, tâm nguyện lớn nhất của bà chính là tìm được chị hai nó, cách tìm ra chị nó chính là chị nó có đeo sợi dây truyền nữa hình ngôi sao có khắc tên chị nó trong đó, còn nữa hình ngôi sao còn lại là nó đang đeo.
.