Chỉ Có Thể Mang Anh Cất Vào Tim!

chương 3: hình phạt dành cho em

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngày hôm sau , khi bước chân đến trường , Yến Dương vẫn mang trạng thái lạnh lùng như mọi ngày , vì cái vỏ bọc ấy nó đã tạo ra ,ăn sâu nó theo tháng năm rồi , nó thực chất không muốn lạnh nhưng đó là điều bắt buộc cho kế hoạch hoàn hảo lần này . Riêng hôm nay thì nó hơi khác biệt một chút , bởi mái tóc dài ngang chấm lưng xoăn nhẹ được buông thõng xuống - chứ không buộc gọn lên như hôm qua , làm tôn thêm sự quyến rũ nổi bật của nó .

Nó thản nhiên đi đôi giày bata màu đen yêu thích của mình , ăn mặc vẫn theo quy củ nó tự đặt ra - đó là một bộ trang phục màu đen lạnh , dù ở đâu cũng mặc màu đen tối tăm .

Nhưng nó chợt khựng lại khi nhìn thấy cảnh vật bây giờ khác nhiều so với hôm qua , thay đổi một cách chóng mặt . Nó thấy mọi người xúm lại bàn tán um xùm một chuyện gì đó rất 'hot ' thì phải . Theo linh cảm của mình , nó chắc chắn đó là về chuyện nó cúp học để đi chơi Bar . Tuy không rõ nhưng nó nắm chắc mọi chuyện trong lòng bàn tay rồi , bởi vì Tuyết Như đã kể hết về sự tức giận của thầy chủ nhiệm cho nó qua điện thoại .

Đáng ra nó tính cúp học luôn để làm vài việc quan trọng nữa , nhưng nhận ra sự thú vị trong việc thầy định phạt nó , nó mới thu xếp cho vài người thân cận để đến trường . Chắc chắn sẽ có một trò hay để xem !

Thoáng thấy bóng Tuyết Như quẩn quanh sân trường , Yến Dương nhìn cô một cách khinh bỉ ''giả vờ'' , sau đó đi vào lớp , nó đang muốn diễn trò với cô . Cô thấy ánh mắt nó liền mỉm cười , nhanh chân đuổi kịp nó vào bên trong , cô cười một cách độc ác nhưng không hề làm người xung quanh nhận ra , chỉ có nó mới thấy . Tuyết Như cất tiếng chào hỏi nó nhiệt tình :

- Chào bạn Dương . Hôm qua bạn đi bar vui không ?

- Rất vui , cảm ơn vì đã quan tâm nhé ! _ Yến Dương cong nhẹ khóe môi , ánh mắt mang lửa hận nhìn cô , trong lòng đang tự thấy coi thường cô vì thực cô ta diễn quá 'giỏi'.

- Vậy hả ? Nghe nói , việc bạn đi Bar thầy biết rồi đấy , bạn chịu hình phạt nổi không nhỉ ?! _ Tuyết Như bất giác bật cười , cô cảm thấy ớn lạnh vì thái độ của Yến Dương , là cô ta quá tự cao sao ?

- ... - Yến Dương vẫn im lặng , tỏ vẻ không quan tâm để xem cô ta còn làm gì được nữa . Không khí xung quanh căng thẳng đến kỳ lạ . Tuyết Như và Yến Dương chợt nhớ ra , trong lớp không chỉ có mình , mà còn có các bạn học sinh khác nữa , người nào cũng tỏ ý tò mò , lại bắt đầu chỉ chõ bàn tán :

''Hai hotgirl mới của lớp mình coi bộ có thù oán nha ! '' _ Hs .

''Mình nghĩ họ là bạn thân cơ , vì thấy ngày đầu cũng chuyển tới học , không ngờ ... '' _ Hs chống cằm nuối tiếc , một tình bạn đẹp lại mất đi rồi .

''Bạn sai rồi nha , Yến Dương nhìn lạnh lùng vậy nhưng mình chắc hẳn bạn ấy không 'vừa' gì đâu '' _ Hs nói trong sự khinh miệt , bởi nhỏ không thích Yến Dương vì nó đẹp hơn nhỏ .

Cùng một số các lời bàn tán khác từ các bạn nam sinh .

Tuyết Như giả vờ nháy mắt , đi ngang qua bên trái của Yến Dương , thì nói gì đó trong tai Yến Dương , làm ai nấy đều tò mò , chắc là một câu nói khinh bỉ nó rồi .

Thực ra Tuyết Như nói :

''Tao điều tra ra một vài dữ liệu và bộ phận quan trọng để đột nhập máy tính chủ của công ty họ Huỳnh rồi , tối nay tao tới nhà mày nhé ! ''

''Ừ ! Nhớ cẩn thận cải trang , không được để những bọn chó săn của công ty đó nhận ra chúng ta có quan hệ với nhau , sẽ lộ bí mật của ma nữ . '' _ Yến Dương hạ bớt lạnh lùng , nhẹ đáp .

- Xô tao xuống ! - Tuyết Như thấy thầy giáo chủ nhiệm đang đi đến , vội nói nhanh , cô chỉnh chu điệu bộ chuẩn bị diễn .

Ngay lập tức , Yến Dương dùng hai tay xô mạnh cô xuống đất , mặt giận dữ , cố làm tốt vai diễn :

- Cô dám nói như thế với tôi sao ?

- Mình ... mình đâu có cố ý . Tại sao lại cô mình xuống đất chứ .. Híc ... _ Cùng lúc Tuyết Như giả bộ đáng thương , khóc lóc , nhìn cô với ánh mắt đẫm lệ , bộ dạng yếu ớt làm cả lớp nghĩ rằng Yến Dương định hại Tuyết Như , ai cũng tính xông lên cản Yến Dương , nhưng ... :

- Em làm sao vậy ? _ Thầy giáo chủ nhiệm chạy đến bên Tuyết Như , đỡ cô dậy , phủi bụi trên người cô , giọng nói ấm áp an ủi cô , làm cô thấy ấm lòng ''giả''.

- Dạ ... không sao ... thầy ... em...hức....chỉ là.... chân ... em ...bị... _ Tuyết Như cúi gầm mặt nhìn xuống chân , quả nhiên cô ta giả vờ bị trẹo chân , vì biết thấy sẽ trách mắng Yến Dương , cô nức nở tiếp :

''Thưa thầy , là ... do em sơ ý nên bị ngã , thầy đừng trách bạn Yến Dương nha thầy ! ''

- Em không cần bao che cho bạn thế đâu ! _ Thầy hằm hằm nhìn cô , quả thật là thánh thiện mà , sao lại bao che cho người hại mình như thế ?

Nói rồi , thầy chủ nhiệm nhìn qua chỗ Yến Dương , sát khí nặng nề trong ánh mắt . Yến Dương vẫn bình tĩnh đeo head phone vào và nghe ca khúc quen thuộc , là để chờ xem thầy chủ nhiệm định làm gì mình cho đỡ tốn thời gian của nó .

Thầy bực mình trước thái độ ấy , đưa tay giật mạnh phone của nó ném xuống đất , làm mọi người trong lớp đều chìm vào hoang mang , nó vẫn thản nhiên nhìn , thầy quát lớn :

- Trong ngày này , em phải nhận cho tôi một hình phạt , vì em phạm phải tội !

- Tội ? Tôi có ? _ Yến Dương ngạc nhiên , nhưng không hiện ra thái độ tức giận hiện lên trên khuôn mặt xinh đẹp của nó , nó nhún vai hỏi lại .

Thầy chủ nhiệm khoanh tay , làm vẻ hình sự :

- Thứ nhất , hôm qua cúp học không xin phép , mặc cho sự can ngăn của bạn Tuyết Như vẫn đi . Thứ hai , cố tình làm Tuyết Như bị ngã , cũng giống như đánh nhau , phạm nội quy . Thứ ba , vô lễ với thầy giáo : thấy thầy không chào hỏi , khi thầy nói chuyện với mình thì đeo tai phone nghe nhạc không để ý ! Em nghĩ em đáng chịu hình phạt nào đây ?_ Thầy tuôn một tràng dài , rồi nghiêng đầu nói .

Trong lớp lại xôn xao lần nữa , Yến Dương làm quá thật rồi , động vào thầy là tội lớn nhất mà ai cũng không dám làm .

- Cùng lắm thì vệ sinh trường ? _ Yến Dương đưa ánh mắt lạnh băng .

- Không . Hình phạt dành cho em ... đặc biệt ! Em học chắc rất giỏi rồi nên mới dám cúp học , thầy cho em một tuần để thay tất cả các giáo viên bộ môn lẫn môn chính dạy học . Làm được không ?

Cả lớp nghe xong , ồ lên ngạc nhiên , đập bàn ồn ào . Dạy ? Một tuần có bao nhiêu tiết nhỉ ? Mỗi buổi sáng học tiết , chiều học ngoại khóa tiết nữa . Cũng không phải là dễ .

''Tôi sẽ làm được , thầy cứ việc ngồi xem ! '' _ Nói rồi , Yến Dương nhẹ nhàng cất bước quay lui , tiến về phía chỗ ngồi của mình , không quên lườm những ánh mắt 'tò mò' về phía mình của các học sinh trong lớp .

Nổi tiếng rồi sao ?

Quốc Khải nhìn dáng vẻ của Yến Dương , rồi nhìn lên Tuyết Như , sau đó chống cằm , chỉnh cái kính độ nói thầm :

''Anh họ bảo mình điều tra hai người đó , xem ra không liên quan nhau . Vậy anh họ có thể tán tỉnh Yến Dương rồi nhỉ ? ''

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio