Một lúc sau Kiều Nghệ mới bình tĩnh lại, khi nhận ra việc mình làm thật ngu ngốc, cô hơi đỏ mặt, khẽ kêu một tiếng nịnh nọt rồi cạ cạ vào mặt hổ mẹ.Kiều Nghệ im lặng một lúc cũng không ngồi yên nổi, cô di chuyển tứ chi đầy lông của mình vòng quanh hổ mẹ, nhìn thấy cái đuôi dài của hổ mẹ thỉnh thoảng vẫy vẫy.Cô nhìn hồi lâu, trong lòng ngứa ngáy, tiến tới ôm lấy đuôi hổ mẹ.Cô vừa ôm lấy cái đuôi thì hổ mẹ lại rút ra, vẫy sang hướng khác.
Kiều Nghệ chớp chớp mắt mấy cái, đứng dậy tiến tới ôm lấy, nhưng mà cô còn chưa kịp chụp được thì cái đuôi lần nữa đã vung sang phía ngược lại.Kiều Nghệ không bỏ cuộc, lại đứng dậy, đi tới ôm cái đuôi.
Một lúc sau, đuôi hổ mẹ lại vung sang bên kia.Quá trình lặp đi lặp lại mấy lần, Kiều Nghệ mệt mỏi nằm xuống đất, mặc cho cái đuôi của hổ mẹ vung vẩy trước mặt.Kiều Nghệ nhìn theo cái đuôi, lâm vào suy nghĩ của bản thân.Sau khi mở mắt ra, Kiều Nghệ phát hiện mình không có anh chị em nào khác, hổ mẹ cũng chỉ sinh ra một bé hổ con là cô mà thôi.Hơn nữa trong hai tháng qua, cô không những không nhìn thấy hổ cha mà còn không nhìn thấy con hổ nào khác.
Vả lại, nơi cô và hổ mẹ ở không phải là ngoài thiên nhiên hoang dã hay vườn thú nào, mà là một ngôi nhà hệt như nhà bị bỏ hoang.
Đồ đạc bên trong ngôi nhà rất bừa bộn, cửa sổ mở toang, hổ mẹ chính là nhảy qua cửa sổ này để ra ngoài tìm thức ăn.Kiều Nghệ cảm thấy có gì đó không đúng, mấy lần cô muốn đi tới cửa sổ xem bên ngoài xảy ra chuyện gì, nhưng chưa kịp tới cửa sổ đã bị hổ mẹ bắt lại.Sau mấy lần như vậy, Kiều Nghệ mới hiểu rằng hổ mẹ không cho cô đến gần cửa sổ.Nhưng càng là như vậy thì Kiều Nghệ càng tò mò.
Cô nghĩ sẽ đợi sau khi hổ mẹ nhảy ra ngoài kiếm ăn rồi hành động sau vậy, cho nên cô lân la đến gần cửa sổ thử dò xét trước xem như nào.
Chẳng qua sự thật quá xá phũ phàng, đó chính là: Cho dù không có sự ngăn cản của hổ mẹ thì với tứ chi ngắn cũn của cô, việc vượt qua cái cửa sổ cao hơn 1m kia là chuyện không thể nàoKiều Nghệ nghĩ đến điều này, lập tức sầu quá trời sầu.
(ノдヽ)“Rống!”Lúc này, hổ mẹ đứng lên, nhẹ nhàng gầm lên với Kiều Nghệ, đi tới ngậm lấy gáy Kiều Nghệ kéo cô lại, rồi nhẹ nhàng li3m mái “tóc” bởi vì vừa rồi chơi đùa mà có hơi xốc xếch của cô..