Lam Diệp Phù vui vẻ đứng trước mặt Lam Mạn Ly
" Tiểu Ly! lâu lắm rồi chúng ta mới gặp mặt!" Cô vui vẻ ôm lấy một cánh tay của em gái mình
Lam Mạn Ly lạnh nhạt dùng đôi mắt tím biếc nhìn cô, hỏi: " Anh chàng bên Trung Quốc của chị thế nào rồi?"
Hơi sững lại một chút, cô trả lời: " Ai nha! Dạo này người ta không có gọi được cho cậu ấy! Cứ nghĩ tới gương mặt làm người khác tim đạp ý loạn kia làm chị không kiềm chế nổi~" Cô đưa hai tay lên má, làm bộ nữ sinh ngại ngùng
" Được rồi được rồi, hiện tại chị cũng nên đến thăm gia gia một chút chứ nhỉ?" Lam Mạn Ly đề xuất
" Cũng được. Lâu lắm rồi chị không có gặp gia gia, không biết gia có khỏe không?" Cô có chút lo lắng
Nhớ đến bộ dạng của lão gia hỏa kia, Lam Mạn Ly thở dài: " Yên tâm, lão còn khỏe chán
Ông nội của bọn họ, tên là Lam Thập Nhất. Trước kia vốn dĩ Lam Diệp Phù sống với cha mẹ và anh hai, còn cha mẹ của lam Mạn Ly cùng với gia gia sống ở một thành phố cách chỗ cô không xa. Thế nhưng khoảng hai năm gần đây, gia đình cô và tiểu Ly lại ra nước ngoài làm việc, thế nên hiện tại cô ở một mình, còn người em họ này của cô sống cùng Lam Thập Nhất và em trai, do không tiện chuyển trường. Thỉnh thoảng, cô có ghé qua chỗ tiểu Ly chơi, đồng thời thăm gia gia
Theo như lời Lam Y-anh trai của cô kể, hình như bọn họ đang làm việc ở Mỹ thì phải?
" Này, cậu nghe bài hát mới của Jena và Nyu chưa? Hay chết mất!!!"
" Đúng thế! Tiếng đàn của Nyu thực sự chạm vào tâm hồn, còn giọng của Jena biến đổi thật sự linh hoạt, có cảm giác như không phải tôi đang nghe nhạc, mà là đang trở về quá khứ và chìm đắm trong đó vậy!"
" Đương nhiên, bài hát nào của bọn họ chẳng mang lại cho người ta cảm xúc kì lạ chứ!"
" Tôi thì thích giọng hát bật ra giống như âm gió của Jena nhất!!"
" Ôi! Nghe bao nhiêu lần cũng không thấy chán!"
.....
Một đám nữ sinh trung học chừng nhỏ hơn Lam Diệp Phù đang phấn khích bàn tán về âm nhạc lướt ngang qua bọn họ
" Tôi mong có thể gặp Jena và Nyu một lần"
" Thế à?" Âm thanh của Lam Diệp phù nhẹ như gió, đứng lại một chút ngoái nhìn bọn họ.Những nữ sinh không nghe thấy giọng của cô, vẫn hồn nhiên tiếp tục đi thẳng về hướng ngược lại
" Chúng ta nổi phết nhỉ!" Lam Mạn Ly cũng mỉm cười nhìn bọn họ
" Ai mà biết! Lúc đầu chị cũng không nghĩ đến!" Cô cười cười
Đúng thế, Jena và Nyu trong miệng mấy nữ sinh nhắc tới, chính là bọn họ
Âm nhạc là một nguồn cảm hứng rất tốt và có ảnh hưởng rất lớn về mặt tinh thần. Bởi vì từng nhiễm phong cách của Vocaloid Nhật bản, nên những bài hát của bọn họ đều mang ý nghĩa rất đặc biệt, hơi thông qua máy biến ấm. Lúc đầu cô và tiểu Ly chỉ là có chút tình yêu với dòng nhạc này, nên nổi dậy hứng thú, làm ra mấy bài hát đủ thể loại về ngôn ngữ, tung lên mạng. Bây giờ thật không nghĩ tới mấy bài hát đó lại nổi lên như cồn
Jena là tên tiếng Anh của Lam Diệp Phù. Bởi vì mẹ cô là một người phụ nữ ngoại quốc quốc tịch Anh, cha lại là người Trung, nên khi sinh ra cô có tới hai cái tên. Thế nhưng cái đất quê ngoại kia, cô còn chưa đặt chân đến bao giờ
Mẹ của Mạn Ly là người Nhật Bản, nên cái tên thứ hai của cô cũng là một cái danh xưng nước Nhật. Mặc dù có hai người mẹ thuộc hai quốc gia khác nhau, nhưng lam Diệp Phù và Lam Mạn Ly vẫn giống nhau theo một cách nhìn nào đó. Cả hai đều thừa hưởng màu mắt tím của bà nội người Thụy Sĩ
Ai, cái gia tộc của bọn họ thực sự rất đa dạng về quốc tịch nha! Lam gia còn có cái gì truyền thống là nam nhân trong nhà không được kết hôn với người phụ nữ cùng quốc tịch nữa cơ!
À, may mắn, cô là nữ nhi, nếu không không biết cô đào đâu ra ông chồng khác giống ấy bây giờ?
Hơn nữa, dù gì thì cô cũng theo chủ nghĩa độc thân, sẽ không có chuyện kết hôn đâu!