Sau khi nhặt xong tiền, Lam Diệp Phù liền cuốn gói rời xa bệnh viện
Dù sao cô cũng phải về báo danh với cha mẹ đã. Nếu không, họ lại lo cô xảy ra chuyện
---
" Tiểu Jena! Thế nào? Con ở lại được bao lâu?" Yên Thi Na đang nhàn rỗi ngồi trong phòng khách, nhìn thấy cô liền vui mừng như điên
" Con đã xin phép rồi! Hôm nay đã là ngày , con sẽ ở đến lúc về. Dù sao từ chỗ này đi đến sân bay cũng khá tiện" Cô ngoan ngoãn đáp
" Jena!" Hasu Kyoushi bước ra từ thư phòng, theo sau là một người đàn ông trông phần giống cha cô
Đây là...cha mẹ của Mạn Ly!
Cô Hasu là một người phụ nữ người Nhật vô cùng quý phái và quy củ, trên người cô mặc là trang phục Kimoto truyền thống của Nhật Bản. Hasu Kyoushi là tượng trưng cho một người phụ nữ gia giáo ở đất nước mặt trời mọc
" Lâu lắm mới gặp con!" Cô nở một nụ cười dịu
Lam Diệp Phù lễ phép chào hỏi vài câu
" Nyu dạo này thế nào?"
" Ể? Vẫn tốt ạ!"
" Còn cha thì sao?"
" Sức khoẻ gia gia không tốt lắm"
Hai anh em Lam gia nghe thấy từ "sức khoẻ không tốt", liền đoán ra được trình độ phởn lừa gạt con cháu của lão gia hoả kia
Xem ra lão còn tốt chán!
" Etou...để xem nào" Cô Hasu ngập ngừng " Con đã nghe Nyu nói rồi đúng chứ? Chúng ta quả thực dự định khi con , con bé tuổi sẽ để đứa đi nước ngoài học tập và sinh sống một thời gian, vì ở độ tuổi này các con đã hoàn toàn có khả năng tự lập và lo cho bản thân
Tuy nhiên, chúng ta có đổi kiến một chút"
" Hể?" Lam Diệp Phù có vẻ chưa hiểu vấn đề
" Chúng ta cảm thấy hai con có muốn đi hay không là tuỳ theo nguyện vọng, hiện tại không ép buộc nữa. Thế nhưng Mĩ là một môi trường tốt, hơn nữa chúng ta đều đang phát triển sự nghiệp và gia tộc cực kì rực rỡ ở đây. Nên chúng ta cảm thấy, các con học xong năm nay nên chuyển đến đây học"
" Lam gia từ đời ông nội con đã định làm việc và sinh sống ở Việt Nam, nhưng đây là một quyết định không sáng suốt, chính Lam lão gia tử cũng đã nói điều này" Lam Chung - cha của Mạn Ly lên tiếng " Điều kiện ở đó không phù hợp để phát triển thế mạnh của Lam gia, cũng như khó can thiệp vào thị trường chứng khoán. Hết năm học này, cả ông nội cùng các con đề sẽ chuyển đến Mĩ. Có ý kiến không?"
Lam Chung là một người đàn ông hết sức nghiêm khắc. Lam Diệp Phù đối với người chú ruột này cũng chỉ mới gặp qua vài lần
" Ta hi vọng con vui lòng với quyết định này" Yên Thi Na cười nói
" Vâng"
----
Thực ra, cô cũng cảm thấy học ở Mĩ là sự lựa chọn tốt nhất. Tất cả mọi người đều có thể sống ở đây. Hơn nữa, Mĩ cũng là nơi cung cấp điều kiện sinh sống và học tập vô cùng tốt
Thế nhưng, ở Việt Nam, cô có mấy người bạn thân, và thật khó để chia tay với họ
Diệp Phi Yến, Tống Nhược Vy, Lí Tiểu Vũ, Tiểu Ánh, Phùng Như Hương, Di Di, Tử Lạp, cô Du Lan
Lớp cô là một tập thể đoàn kết a
Cô như thế nào nói chia tay bọn họ đây?
Lam Diệp Phù ngồi bên vườn hoa, úp mặt vào đầu gối, hai tay khoanh lại, sầu não thở dài
Thế nhưng việc này có liên quan đến nhiều người, cô không thể khôn làm theo
Dù sao thì, sau này vẫn còn cơ hội gặp lại họ mà
Cô thở dài, có lẽ cô càn một nơi an ủi, không nói gì cũng được
Thế nhưng cô không dám tìm người nhà, nhất là mẹ. Nếu biết cô chưa hoàn toàn đồng ý với đề nghị này, bà sẽ vô cùng bối rối
Cho nên, hay là đi tìm Thiên Phi a
Cô có thể đến tập đoàn NK, địa chỉ trước đây Phong Triệt đã đưa
Lần này, liền liều mạng nợ cậu tiếp một ân huệ vậy!